“Con cái không có quyền bỏ bê cha mẹ”
PNTĐ-Với một người con, dù đọc cả thiên kinh vạn quyển, thuộc làu làu kinh Phật nhưng với cha mẹ, người ấy không làm trọn nghĩa vụ và đạo làm con thì xem như vẫn chưa đọc gì.
Có người hỏi, con cái phải thể hiện nghĩa vụ và đạo làm con như thế nào trong thời buổi họ luôn bận rộn và nhiều công việc? Thưa, thời nào thì con người ta cũng bận rộn với công việc cả. “Ăn theo thuở, ở theo thời”. Cho dù con cái có bận rộn bao nhiêu đi nữa thì sự quan tâm, thăm viếng, chăm nom cha mẹ cũng không thể xem nhẹ. Thời buổi này các phương tiện kỹ thuật từ điện thoại, email... có thể giúp con cái thể hiện sự quan tâm ấy.
Ảnh minh họa |
Nhưng sống trọn đạo làm con không chỉ có mỗi sự quan tâm đến cha mẹ. Đó còn là việc con sống "nên người", để cha mẹ nở mày nở mặt với bà con láng giềng, với cộng đồng. “Nên người” ở đây ta có thể hiểu là con cái lớn lên, học hành đàng hoàng, cưới vợ gả chồng, có nghề nghiệp ổn định để nuôi sống bản thân, kiếm sống lương thiện… Có người cho rằng, trong thời đại @, xu thế coi trọng vật chất đang áp đảo đời sống tinh thần nên có những bậc làm cha mẹ coi trọng con này, ghét con kia, phân chia tài sản không đều là nguyên nhân khiến con cái bỏ bê nghĩa vụ đối với cha mẹ già sau này.
Tôi không tin như thế. Đã là con thì đứa con nào cũng do cha mẹ rứt ruột sinh ra, yêu thương như nhau cả thôi. Có thể cách biểu hiện của nhiều cha mẹ không khéo nên con cái hiểu nhầm. Mà cho dù có như thế đi nữa, con cái cũng không thể (không có quyền) bỏ bê cha mẹ. Ca dao, tục ngữ của người Việt có câu: “Con không chê cha mẹ khó, chó không chê chủ nghèo”. Đừng nghĩ thời buổi này giá trị vật chất đang coi trọng mà việc nhân nghĩa có thể bị xem nhẹ. Quan điểm của tôi, có những giá trị văn hóa thời nào cũng hợp, không lạc hậu. Ví như, sự yêu thương của cha mẹ dành cho con và ngược lại, nghĩa vụ của con cái đối với cha mẹ. Dù sau này, nhân loại có lên định cư ở Sao Hỏa đi nữa, giá trị ấy vẫn không thay đổi.
Nhà thơ Lê Minh Quốc