Bài học từ “đôi giày rách”

Chia sẻ

PNTĐ-Không có gì “hỏng hẳn” và mọi thứ có thể sửa chữa nếu con thật lòng, quyết tâm thay đổi, như cách bố đã sửa đôi giày cho con.

 
Bài học từ “đôi giày rách” - ảnh 1
Ảnh minh họa

 
Một buổi sáng ngày hè cuối tuần, đang chìm trong giấc ngủ nướng, con bỗng bị đánh thức bởi giọng nói hốt hoảng của mẹ: “Hôm qua quên không cất vào tủ nên đôi giày của Bống bị con cún cắn đứt quai rồi”. Con vùng dậy, vội vàng chạy ra cửa. Nhìn thấy món quà sinh nhật yêu thích mới được tặng, chưa một lần dùng đã hỏng, cảm giác hờn giận xen lẫn tủi thân nghèn nghẹn ở cổ họng khiến con bật khóc.
 
Con khi ấy 12 tuổi, không còn nhỏ nhưng chưa đủ lớn để hiểu chuyện và chỉ biết quan tâm tới cảm xúc của bản thân. Mặc cho mẹ dỗ dành: “Mẹ đền. Mai mẹ đưa con gái đi mua đôi giày khác nhé”, con vẫn vùng vằng: “Con chỉ muốn đôi này thôi. Đây là quà bác gửi từ nước ngoài về cho con. Con không thích đôi giày khác”.
 
Con trẻ dễ dỗi hờn nhưng cũng mau quên. Chẳng thế mà ngay khi được chị gái dúi vào tay gói kẹo dẻo và cho mượn cuốn truyện tranh, con không còn bận tâm nhiều tới đôi giày. Cho đến đầu buổi chiều hôm đó, khi con đang rón rén bước ra ngõ, trốn đi chơi với các bạn trong xóm thì giật mình phát hiện bố đang ngồi ở góc sân, lúi húi với đôi giày của con trên tay. Thấy con, bố mỉm cười, vẫy tay khoe:
 
- Con gái nhìn này, bố đã khâu đôi giày cho con đẹp như mới.
 
Khi con bước tới, một tay bố cầm đôi giày giơ lên cao, một tay bố đưa lên trán quệt vội những giọt mồ hôi đang đua nhau túa ra vì nắng, nóng.
 
- Bố ngồi cả trưa, nắn nót mãi mới khâu được cho con gái đấy. Con thích chứ? 
 
Câu hỏi của bố khiến con không kìm được nước mắt. Con khóc vì xúc động trước tình cảm bố dành cho con. Dù biết con giận dỗi vô lý với mẹ nhưng bố chẳng những không mắng, mà còn tỉ mẩn khâu đôi giày để làm con vui. Với con, điều ấy giá trị hơn ngàn lời nói, khiến con phải suy nghĩ và trách chính mình. Con vẫn nhớ sau đó bố lau nước mắt cho con và dặn:
 
- Cuộc sống luôn tiềm ẩn nhiều trở ngại. Sẽ có lúc công việc, tình cảm, sức khỏe… của con bị “hỏng” giống đôi giày kia. Nhưng không có gì “hỏng hẳn” và mọi thứ có thể sửa chữa nếu con thật lòng, quyết tâm thay đổi, như cách bố đã sửa đôi giày cho con.
 
Đến nay, hình ảnh đôi giày và bài học về sửa chữa đôi giày hỏng của bố luôn khắc sâu trong trí nhớ con. Trước mỗi tình huống khó khăn, con lại nhớ đến lời chỉ bảo ấy để lựa chọn cho mình cách ứng xử đúng đắn. 
 
 
Lại Trang

Tin cùng chuyên mục

Bình đẳng, yêu thương từ mái ấm gia đình

Bình đẳng, yêu thương từ mái ấm gia đình

(PNTĐ) - Nhiều gia đình trẻ hôm nay không còn phân chia rạch ròi “việc đàn ông - việc đàn bà”, mà coi việc nhà là của cả hai. Sự thay đổi ấy, đã tạo nên một bầu không khí ấm áp hơn, nơi mỗi thành viên cảm thấy mình được lắng nghe và tôn trọng.
Sống trong yêu thương

Sống trong yêu thương

(PNTĐ) - Bình nghe tin mẹ bị ốm mà lòng nóng như lửa đốt. Cô nói với chồng: “Ngày mai em thu xếp xong việc gia đình, ngày kia em về quê thăm mẹ nhé”. Tất nhiên là chồng Bình đồng ý, còn giục cô là về sớm, việc nhà đã có anh lo. Nhưng khi Bình gọi về quê thì mẹ cô từ chối, còn bảo cô cứ ở trên này lo cho con nhỏ, chứ bà đã ổn rồi.
Bi kịch của người mẹ trẻ

Bi kịch của người mẹ trẻ

(PNTĐ) - “Chỉ một lần tò mò, em đã đồng ý làm chuyện ấy với bạn thân và sau đó không hề biết mình được làm mẹ. Bố mẹ em vì không muốn con gái mang tiếng “chửa hoang” đã làm mọi cách để lễ cưới diễn ra; để rồi sau đó em ngơ ngác bước chân vào một cuộc hôn nhân bất hạnh”.
Khi con... “vượt rào”

Khi con... “vượt rào”

(PNTĐ) - Trong câu chuyện giờ nghỉ trưa hôm nay, mấy anh chị em đồng nghiệp với chị Mai cùng nói về chủ đề “con vượt rào”. Chẳng là, chị Mai vừa phát hiện cô con gái mà chị từng nghĩ là rất ngoan lại lén bố mẹ xem phim 18+. Sự thật ấy khiến chị sốc toàn tập, chỉ còn biết buông ra một câu chua chát: “Con mình hỏng thật rồi”.