Cảm ơn “người mẹ thứ hai” của con!

Chia sẻ

PNTĐ-“Cảm ơn người mẹ thứ hai của con. Xin lỗi mẹ vì bây giờ con mới thực hiện nhiệm vụ của một người con”.

 
Cảm ơn “người mẹ thứ hai” của con! - ảnh 1
 Ảnh minh họa

 
Đã 5 năm trôi qua, kể từ ngày bố mẹ ra tòa ly hôn, con về sống với bố còn em gái về sống cùng mẹ. Thời gian đầu rất khó khăn với con khi mà cuộc sống thiếu vắng mẹ hàng ngày. Hơn một năm sau, bố đưa dì về giới thiệu với con, bảo từ đây ba người chúng ta sẽ chung sống dưới một mái nhà. Lúc ấy, con đã nhìn dì đầy oán hận vì nghĩ rằng dì đã cướp đi vị trí của mẹ trong căn nhà này. 
 
Nhà có ba người, một mình dì là phụ nữ nhưng chẳng hiểu sao những ngày lễ 8/3, 20/10... trong nhà không hề có một lọ hoa cắm mừng dì. Đây là điều khác biệt đối với con lẫn bố. Bởi trước đây khi còn chung sống với mẹ, bố luôn có thói quen mua hoa về tặng mẹ vào những ngày lễ.
 
Bố còn nhắc con phải luôn ghi nhớ việc tặng hoa nhân các ngày lễ cho người phụ nữ mình yêu thương. Vậy mà con để ý, từ khi cưới dì về, bố chưa một lần tặng hoa cho dì. Cứ đến các ngày lễ, bố đưa con đi mua hoa rồi cả hai mang sang tặng mẹ. Trở về nhà, con nhìn dì lòng đầy đắc thắng vì nghĩ rằng trong lòng bố trân trọng mẹ của con hơn. Dì vẫn vui vẻ với việc không được chồng tặng hoa trong ngày lễ.
 
 Rồi, con phát hiện ra dì rất thích cắm hoa tươi trong nhà. Trong phòng khách và phòng ăn, dì luôn cắm một lọ hoa hồng rất đẹp. Thỉnh thoảng, con vẫn thắc mắc, rõ ràng là bố biết dì thích hoa nhưng lại chẳng bao giờ mua hoa tặng dì cả. Cho đến hôm con tình cờ nghe được câu chuyện của bố và dì. Hóa ra không phải là bố không muốn tặng hoa cho dì mà chính dì đã khuyên bố không làm điều đó cho riêng mình và hãy giữ thói quen ấy cho mẹ của con. Dì muốn con luôn được hạnh phúc và tin tưởng trong lòng bố vẫn còn dành cho mẹ con một điều gì đó trọn vẹn nhất, dù bây giờ hai người không còn chung sống cùng nhau. Dì chấp nhận là người đến sau, không tranh giành hay xóa bỏ những kỷ niệm, thói quen tốt đẹp trong cuộc sống trước đây của chồng và con riêng. 
 
Bao nhiêu năm nay, dì đối với con giống như một người mẹ. Nhưng, con vẫn không chiến thắng được lòng ích kỷ để cư xử với dì giống như mẹ của mình. Cái ngày dì bị ốm, phải nằm viện điều trị dài ngày, con mới hiểu rõ hơn tấm lòng của dì. Mỗi ngày, bố vào thăm, dì lại đưa cho bố một tờ giấy, trong đó ghi rõ những việc cần làm cho con mỗi ngày. Hôm nào, con phải học câu lạc bộ đá bóng thì pha thêm cho con một bình nước cam mang đi để uống giải khát. Hôm nào, con học thêm tiếng Anh phải mang thêm bữa phụ cho con đỡ đói, quần áo đồng phục con mặc ngày nào, ngày nào mặc áo sơ mi... Tất cả những việc ấy, trước đây con vẫn nghĩ bố làm cho mình. Nhưng hóa ra, bố vẫn là người đàn ông vô tâm phó mặc mọi việc chăm sóc con cái cho vợ giống như trước đây. Dì đã tìm hiểu việc chăm sóc con qua mẹ để con không cảm thấy bị xáo trộn trong cuộc sống. 
 
Ngày mồng 8/3 năm nay, con quyết định mổ lợn tiết kiệm để mua hai hoa bó hoa tặng hai người mẹ mà con yêu thương. Trong bó hoa đề tặng dì con viết: “Cảm ơn người mẹ thứ hai của con. Xin lỗi mẹ vì bây giờ con mới thực hiện nhiệm vụ của một người con”. 
 
 
Nguyễn Huyền Ly

Tin cùng chuyên mục

Giữ cội rễ từ gia đình trong thế giới hội nhập

Giữ cội rễ từ gia đình trong thế giới hội nhập

(PNTĐ) - Trong một thế giới ngày càng phẳng, khi việc học tập, sinh sống và làm việc ở nước ngoài trở nên phổ biến, nhiều bậc phụ huynh người Việt lựa chọn cho con tiếp cận với nền giáo dục phương Tây từ rất sớm. Nhưng giữa làn sóng đó, có những người lại đi ngược dòng. Vợ chồng anh Nguyễn Hồng Trung (gốc Hà Nội) và chị Lương Quân Nhi (người Sài Gòn) là một trong số gia đình chọn đưa con từ Mỹ trở về Việt Nam để con học tập và trưởng thành trong lòng văn hóa quê hương.
Điểm tựa của con

Điểm tựa của con

(PNTĐ) - Hoàng Lê Hằng Nga vừa tốt nghiệp khoa Tâm lý học của Trường Đại học Khoa học xã hội và nhân văn. Do đặc thù của ngành học, cô cần phải thực hiện nhiều khảo sát, mỗi khảo sát lại cần nhiều khách thể tham gia. Mối quan hệ bạn bè ít ỏi khó mà đáp ứng được, nên Hằng Nga cần đến sự cứu trợ của bố mẹ nữa. Vì thế, bố mẹ Nga hàng ngày gửi đường link, bảng khảo sát của con gái cho bạn bè, người thân.
Giữ lại những bữa cơm chung

Giữ lại những bữa cơm chung

(PNTĐ) - Tôi sinh năm 1972, thuộc thế hệ 7x – thế hệ giao thời giữa cũ và mới. Chúng tôi lớn lên trong thời kỳ bao cấp còn nhiều thiếu thốn, nhưng cũng chính vì thế mà càng thấm thía giá trị của gia đình. Trong ký ức tuổi thơ tôi, gia đình là nơi ấm áp và đầy nền nếp.
Có mẹ đồng hành trong hành trình giảm cân

Có mẹ đồng hành trong hành trình giảm cân

(PNTĐ) - Sau 5 lần giảm cân, Nguyễn Tùng Chi (21 tuổi, quê Hải Dương, hiện là sinh viên đại học năm thứ 3 tại Hà Nội) từ 95kg còn 60kg, trở về thân hình cân đối. Giảm được số cân như vậy không hề dễ dàng và phải cần rất nhiều ý chí. Tùng Chi nói cô rất may mắn vì luôn có mẹ ở bên, động viên mình.