Thế giới nhân ái trong “Kẻ trộm sách”

Chia sẻ

PNTĐ-Càng đọc tôi càng ngẫm ra tính nhân văn của câu truyện. Tôi đã khóc, đã cười, đã sống trọn cảm xúc của mình cùng với các nhân vật trong truyện.

 
Tôi là một người rất thích đọc sách. Nhưng cơ duyên đưa tôi đến với cuốn sách này lại thông qua một bộ phim cùng tên - “Kẻ trộm sách”. Cuốn sách là một bức tranh tuyệt đẹp về tình yêu thương giữa con người với con người sống trong cuộc đại chiến thế giới lần thứ II, cung cấp thêm cho tôi những cái nhìn đầy mới mẻ về cuộc sống cũng như cách đối xử với mọi người xung quanh. Và quả thật không sai khi tờ báo USA Today đã đánh giá: “Đây là cuốn sách sinh ra để trở thành một tác phẩm kinh điển!”.
 
Thế giới nhân ái trong “Kẻ trộm sách”  - ảnh 1

 
Cuốn sách này dầy 571 trang, là một thách thức rất lớn đối với những người thiếu kiên nhẫn. Nhưng tôi tin chắc rằng một khi bạn đã cầm cuốn sách này lên, bạn sẽ bị “thôi miên” ngay lập tức bởi vẻ đẹp hoàn mỹ của ngôn từ. “Kẻ trộm sách” tái diễn lại bối cảnh của nước Đức trong cuộc đại chiến thế giới lần thứ II nhưng khác với những tác phẩm nói về chiến tranh, cuốn sách xoáy sâu vào những khía cạnh khác trong cuộc chiến, nói về cuộc sống của người dân bình thường - những người yêu hòa bình, đầy lòng vị tha, tốt bụng và hơn hết là lòng trắc ẩn cao đẹp của họ.
 
Một điểm thú vị nữa ở cuốn sách mà có lẽ không tác phẩm nào giống đó chính là cách sử dụng ngôi kể độc đáo thông qua lời của Thần Chết - Một kẻ trước nay được nhắc đến đều gắn liền với sự mất mát, đau buồn và hủy diệt. Nhưng Thần Chết ở cuốn sách này lại rất hóm hỉnh và có những cái nhìn vô cùng sâu sắc và tinh tế, giúp người đọc thay đổi suy nghĩ, cũng như cách nhìn nhận vấn đề của bản thân. Lật mở từng trang sách, bạn sẽ có một cuộc nói chuyện rất thú vị với Thần Chết.
 
Mở đầu tác phẩm là một lời “đe dọa” có phần hơi ghê sợ nhưng lại gợi cho tôi cảm giác thích thú vô cùng: “Sau đây là một thực tế nho nhỏ. Bạn sẽ chết”. Lời nói ấy đã lôi cuốn, kích thích sự tò mò của tôi và hấp dẫn tôi cho đến tận dòng chữ cuối cùng.    
 
Câu chuyện kể về Liesel, một cô bé được nhận nuôi ở phố Thiên Đàng. Cô bé đã ở cùng gia đình Hans Hubermann, chính nơi ấy đã dạy cho cô sự thấu cảm, hiểu thế nào là sự ấm áp của một gia đình, thế nào là tình yêu thương đúng nghĩa. Liesel có một niềm đam mê vô cùng lớn đối với ngôn ngữ. Cô bé rất yêu sách, say mê đọc từng con chữ dưới gian tầng hầm ẩm thấp, lạnh lẽo. Bất cứ khi nào có thể, Liesel đều “trộm” sách về đọc.
 
Dưới ngòi bút của Markus Zusak, Liesel hiện lên với hình ảnh một cô bé có phần lầm lì, nhưng lại vô cùng mạnh mẽ và có một tâm hồn trong trẻo, nhân hậu. Bên cạnh đó còn có có người cha nuôi Hans Hubermann, một người ấm áp, đôn hậu và hết mực yêu thương con. Hay bà Rosa, người mẹ nuôi cộc cằn, nóng nảy, luôn nói những lời lẽ có phần “thô bạo” nhưng lại sống rất tình cảm và tốt bụng. Nhờ có sự yêu thương, Liesel đã hiểu được giá trị của gia đình. Tình cảm ấy đã len lỏi, sưởi ấm cho trái tim nhỏ của cô bé. Ở “Kẻ trộm sách”, không chỉ có tình người, tình cảm gia đình mà còn có tình yêu trong sáng, vô tư của Liesel và Rudy - một cậu bé lém lỉnh, dễ thương vô cùng. 
 
Gia đình cha mẹ nuôi của Liesel đã chăm sóc, che chở cho Max - một người Do Thái trốn chạy khỏi “bàn tay” của Hitler. Ở bối cảnh nước Đức thuở bấy giờ, yêu thương, bảo vệ một người Do Thái cũng đồng nghĩa đối mặt với cái chết. Dẫu luôn sống trong tâm trạng sợ hãi, căng thẳng đến tột độ nhưng với tình yêu thương và lòng trắc ẩn, cha mẹ nuôi của Liesel vẫn bảo vệ Max đến cùng.
 
Tôi vẫn nhớ cái cảm giác hồi hộp, ngột ngạt đến tột cùng khi đọc đến đoạn Đảng quốc xã bất ngờ đến lục soát nhà của Liesel và sau đó thì thở phào nhẹ nhõm khi không có điều gì xảy ra cả. Nhưng cuối cùng, kết cục của các nhân vật tốt bụng trong câu truyện ấy đều phải lãnh số phận bi thương bởi chiến tranh.
 
Chứng kiến điều đó, trái tim của Thần Chết đã bị giày vò, ông đau khổ đến mức phải thốt lên: “Tôi nhìn thấy sự xấu xí và vẻ đẹp của họ, và tôi tự hỏi làm sao mà một thứ như vậy lại có thể mang cả hai thuộc tính này”. Lời nói của Thần Chết khiến không chỉ tôi mà những người đọc tác phẩm này phải gật đầu công nhận về tính triết lí của nó. 
 
Càng đọc tôi càng ngẫm ra tính nhân văn của câu truyện. Tôi đã khóc, đã cười, đã sống trọn cảm xúc của mình cùng với các nhân vật trong truyện. Với ngòi bút sắc sảo, nhạy bén, tác giả đã chạm đến sự tinh tế, hoàn mỹ của ngôn từ. Những hình ảnh miêu tả đầy màu sắc, hay những phép so sánh kì lạ, tất cả sẽ đưa người đọc đến một thế giới khác - một thế giới đầy lòng bác ái và tình yêu thương, một thế giới mà chúng ta có thể nhìn thấy những điều tốt đẹp trong con người họ, những điều có thể xoa dịu trái tim ta. 
 
 
Lê Phương Linh
Lớp: 11A7Trường THPT Yên Định I, Thị trấn Quán Lào, 
Yên Định, Thanh Hóa

Tin cùng chuyên mục

Tiểu thuyết “Đời gió bụi” vang danh quốc tế của Nguyễn Phan Quế Mai đã “về” Việt Nam

Tiểu thuyết “Đời gió bụi” vang danh quốc tế của Nguyễn Phan Quế Mai đã “về” Việt Nam

(PNTĐ) - Sau một hành trình dài trên trường quốc tế, tiểu thuyết Dust Child (Đời gió bụi) của nhà văn Nguyễn Phan Quế Mai được trở về quê hương trong ngôn ngữ Tiếng Việt. Tiểu thuyết từng được dịch ra hơn 15 ngôn ngữ và xuất bản tại 20 quốc gia, giành nhiều giải thưởng và vinh danh quan trọng.
Cặp đôi nghệ sĩ sáng tạo Long Oliver & Bom cùng khán giả bùng nổ cảm xúc trong đêm SYNC FEST 2025

Cặp đôi nghệ sĩ sáng tạo Long Oliver & Bom cùng khán giả bùng nổ cảm xúc trong đêm SYNC FEST 2025

(PNTĐ) - Trong suốt gần 2 tiếng đồng hồ, lần đầu tiên, cặp đôi nghệ sĩ sáng tạo Long Oliver và Bom nổi tiếng trên các nền tảng mạng xã hội với tên gọi “Thủng Long Family” đã mang tới cho các bạn trẻ Hà Thành một lễ hội âm nhạc đúng nghĩa, ngập tràn cảm xúc tại SYNC FEST 2025 được tổ chức tối 13/12 tại Kinh đô Ánh sáng KĐT Vinhomes Ocean Park 2.
Phát huy và lan tỏa giá trị di sản “Nghi lễ, trò chơi kéo co”

Phát huy và lan tỏa giá trị di sản “Nghi lễ, trò chơi kéo co”

(PNTĐ) - Nghi lễ và trò kéo co đã trở thành một phần không thể thiếu trong sinh hoạt văn hóa của cộng đồng, được gìn giữ, trao truyền qua nhiều thế hệ, mang trong mình tinh thần đoàn kết, sức mạnh và niềm vui hội làng. Sau 10 năm “Nghi lễ, trò chơi kéo co” được Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên hợp quốc (UNESCO) ghi danh, các cộng đồng thực hành di sản nghi lễ và trò chơi kéo co tại Hà Nội cũng như cộng đồng thực hành kéo co đã không ngừng bảo vệ, phát huy và lan tỏa giá trị di sản.