Chuyện tình đẹp như cổ tích của cặp đôi “trái dấu”

Chia sẻ

PNTĐ-Câu chuyện vượt lên hoàn cảnh để yêu thương nhau, sống lành mạnh và có ích cho xã hội của anh chị khiến nhiều người vô cùng ngưỡng mộ, khâm phục.

 
Chị Nguyễn Thị H (SN 1970, Hà Nội) là người dương tính với HIV, còn anh Nguyễn Văn V (SN 1971, Hà Nội) - chồng chị là người âm tính. Câu chuyện vượt lên hoàn cảnh để yêu thương nhau, sống lành mạnh và có ích cho xã hội của anh chị khiến nhiều người vô cùng ngưỡng mộ, khâm phục.
 
Tôi biết chị khi tham gia một buổi tập huấn về phòng, chống HIV. Nếu không trực tiếp có mặt tại đó và tận tai nghe chị giới thiệu, hẳn không ai nghĩ chị là một người có “H”. Khuôn mặt tươi tỉnh, tự tin với cơ thể đầy đặn, khỏe khoắn của chị khác xa với hình ảnh gầy gò, yếu đuối mà người ta thường liên tưởng khi nghĩ tới người bệnh HIV. Đã hơn 15 năm kể từ khi biết mình bị lây nhiễm HIV, mỗi lần kể lại, chị vẫn không giấu nổi sự tủi hờn xen lẫn hạnh phúc.
 
Năm 1990, chị H kết hôn với người chồng đầu tiên và có 2 người con trai. Những tưởng, cuộc sống như vậy là hạnh phúc, tròn đầy. Nhưng tai họa đã ập đến khi chị phát hiện chồng nghiện ma túy. Năm 2003, trong một lần bị tai nạn nhập viện, bác sĩ thông báo anh dương tính với HIV. Sau đó không lâu, chị biết cả mình và con trai thứ 2 cũng bị lây nhiễm từ chồng. 
 
Chuyện tình đẹp như cổ tích của cặp đôi “trái dấu” - ảnh 1
Chị H chia sẻ tại một buổi truyền thông về phòng, tránh HIV/AIDS

 
Thay vì cố gắng sống tốt, chồng chị ngày càng lún sâu vào nghiện ngập. Tài sản trong nhà lần lượt đội nón ra đi. Thỉnh thoảng trong cơn “phê thuốc”, anh lại bắt chị hứng chịu bạo lực. Quá sức chịu đựng, không thể thay đổi chồng, chị quyết định ly hôn. Để có tiền trang trải cuộc sống và đảm bảo con được học hành như bao trẻ bình thường khác, chị H lao đầu vào làm việc. Vậy mà khó khăn vẫn bủa vây chị. “Lúc đầu, quán bán đồ ăn sáng của mình rất đông khách. Nhưng khi biết mình là người có HIV, khách thưa thớt dần” - chị H ngậm ngùi.
 
Chị kể thêm: “Thời gian đầu mình sống rất khép kín, thậm chí tự kỳ thị bản thân. Nhưng mình không chịu đầu hàng số phận. Mình chủ động tìm hiểu về bệnh. Khi đã hiểu về HIV, có kiến thức chăm sóc sức khỏe cũng như phòng tránh, không để bệnh lây nhiễm ra cộng đồng… mình lại trở thành thành viên tích cực tham gia phát tờ rơi, làm khách mời trong các hội thảo tuyên truyền về HIV ở khu dân phố, ở phường và nhiều đơn vị doanh nghiệp… Nhờ đó, mình không chỉ giúp nhiều người dân hiểu hơn về căn bệnh HIV, mà còn tự cởi trói tư tưởng cho bản thân. Hàng xóm thấy mình khỏe mạnh, sống tích cực, có ích nên cũng chan hòa, yêu thương hơn”.
 
Năm 2006, chị H thành lập CLB “Bồ câu trắng” nhằm tiếp cận, chia sẻ, hỗ trợ trẻ em nhiễm H và chịu ảnh hưởng từ những người mẹ có HIV. Cũng nhờ những buổi đi làm truyền thông, chị H có cơ duyên gặp anh V - người chồng hiện tại của chị. “Năm 2008 mình làm tình nguyện viên tại CLB “Vì ngày mai tươi sáng”. Anh V khi ấy là xe ôm, thường xuyên đảm nhận “nhiệm vụ” chở mình tới hội thảo về phòng, chống HIV/AIDS và các địa điểm để tuyên truyền, làm tình nguyện. Ban đầu, mình không ấn tượng nhiều về anh V, nhưng càng tiếp xúc, càng thấy anh nhiệt tình, chu đáo. Có hôm đưa mình tới viện chăm sóc bệnh nhân, anh ấy ngồi ngoài cổng đợi mình cả buổi, rồi chở về mà không lấy tiền” - chị H nhớ lại.
 
Sau đó không lâu, anh V ngỏ lời cầu hôn chị H. Tới giờ, chị vẫn nhớ như in những chia sẻ của chồng, rằng tình cảm anh dành cho chị là thật lòng; qua những lần đi làm tình nguyện cùng chị, anh biết nhiều kiến thức về HIV, hiểu căn bệnh này không nguy hiểm như nhiều người nghĩ, nên càng quyết tâm gắn bó, muốn chăm sóc cho chị H. 
 
Không tổ chức lễ cưới, vợ chồng chị H làm mâm cơm nho nhỏ để ra mắt hai bên gia đình, thuê nhà ra ở riêng để tiện chăm sóc nhau. Về sống chung, anh V không chỉ yêu thương vợ mà còn rất có trách nhiệm với con riêng của vợ. Anh cũng đồng hành cùng vợ trong mọi hoạt động truyền thông, thiện nguyện. “Nhìn anh chăm sóc người bệnh mắc HIV vừa khéo léo, vừa tế nhị để không làm họ tổn thương… tôi cảm phục, xúc động và hạnh phúc vô cùng” - chị H chia sẻ.
 
Chính tình yêu và sự thấu hiểu của anh V đã tiếp thêm động lực giúp chị H vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Thời gian đầu khi mới về làm dâu, gia đình chồng chưa thực sự chấp thuận, ít nhiều vẫn có sự kỳ thị với chị. “Những lần về quê, mọi người ngại trò chuyện, không ai dám tới gần hay ngủ cùng giường với mình vì… sợ lây. Khi đi kiếm nhà trọ, có người biết mình và con trai nhiễm HIV, họ ái ngại ra mặt, không dám cho thuê phòng. Bất đắc dĩ, có thời gian vợ chồng mình phải gửi con trai qua nhà người quen rồi lang thang ngủ tạm tại ghế đá hay trong các cột ATM trên đường. Những lúc đó, mình suy nghĩ lắm. Nhưng, chính anh là người động viên mình thêm tự tin, vững vàng”.
 
Đặc biệt, năm 2010, sau 2 năm kết hôn, chị H mang thai. Dù đã chủ động điều trị lây nhiễm từ mẹ sang con, chị vẫn mang nặng tâm trạng lo lắng, sợ con bị ảnh hưởng. Cuối cùng, hạnh phúc đã mỉm cười với gia đình chị. Con gái anh chị sinh ra khỏe mạnh bình thường, là minh chứng cho tình yêu, nỗ lực của hai vợ chồng; và trở thành cầu nối, giúp chị H được gia đình chồng đón nhận. Giờ đây, con gái chị đã trở thành học sinh lớp 4, xinh xắn, giỏi giang. Nhìn con khỏe mạnh, vui vẻ khi được vui chơi, sống trong vòng tay yêu thương, che chở của gia đình, xã hội như bao đứa trẻ khác… chị H hạnh phúc vô cùng.
 
Hạnh phúc ấy không chỉ là món quà của anh chị, mà còn là động lực, thông điệp anh chị muốn gửi gắm tới mọi người và xã hội: Nhiễm HIV không phải dấu chấm hết. Hạnh phúc sẽ chỉ đến với những ai biết vươn lên, vượt qua chính mình, sống lạc quan, lành mạnh, có ích cho xã hội. Và, để những người có “H” làm được điều đó, sự thấu hiểu, chia sẻ và yêu thương từ phía gia đình, xã hội vô cùng quan trọng.
 
 
Yên Hưng 

Tin cùng chuyên mục

Ngôi nhà nhỏ, hạnh phúc to

Ngôi nhà nhỏ, hạnh phúc to

(PNTĐ) - Có một căn nhà - đó là ước mơ, kế hoạch mà rất nhiều cặp vợ chồng đã cùng nhau dốc sức để biến thành hiện thực. Hành trình ấy có rất nhiều áp lực, nhiều lo toan và đôi lúc phải từ bỏ cả những niềm đam mê khác; nhưng bên cạnh đó cũng là sự háo hức, niềm vui khi, gia đình nhỏ có một nơi bình yên để trở về.
Bài 1: Làm mẹ khi mới 12 tuổi

Bài 1: Làm mẹ khi mới 12 tuổi

(PNTĐ) - Thời gian qua, công tác phòng ngừa, đấu tranh phòng chống tội phạm, đặc biệt đối với tội phạm về bạo lực, xâm hại trẻ em là một trong những vấn đề được ưu tiên hàng đầu. Tuy nhiên, tội phạm xâm hại trẻ em vẫn còn là một vấn nạn gây nhức nhối. Thực trạng này đòi hỏi các nhà chức trách phải phối hợp chặt chẽ với gia đình, nhà trường để có những biện pháp bảo vệ trẻ em hiệu quả hơn.
Người cha không cùng giọt máu

Người cha không cùng giọt máu

(PNTĐ) - Chị lấy chồng năm 22 tuổi rồi làm mẹ của hai cô con gái. Hôn nhân của chị có thể nói là êm đềm, chị được chồng yêu chiều và tự do làm những gì mình thích. Nhìn hai đứa con ngày một lớn, chị thấy càng trân trọng hạnh phúc mình đang có.
Cây hạnh phúc nở hoa

Cây hạnh phúc nở hoa

(PNTĐ) - “Em nấu cơm xong chưa, tối nay anh có hẹn, nhà ăn sớm để anh đi sớm”. Thắng, chồng cô vừa dứt lời thì Thảo bỗng thấy bao nhiêu ấm ức bùng lên.