Khuyến khích con nói ra những suy nghĩ của mình

Chia sẻ

PNTĐ-Cha mẹ Nhật luôn khuyến khích con nói ra những suy nghĩ của mình và kiên trì lắng nghe con. Điều đó giúp họ nhận ra con suy nghĩ sai ở đâu và kịp thời định hướng.

Trừng phạt, la mắng khi con có sự sai sót là thói quen hàng ngày của nhiều bậc cha mẹ. Thậm chí, đó còn được xem là một phương pháp dạy con trong các gia đình. Theo đó, việc cha mẹ kiên trì với những sai sót của con trong một thời gian dài, cổ vũ, tạo động lực cho con khắc phục lại thường không được chú trọng, thậm chí bị bỏ qua.
 
Tôi có một thời gian làm việc tại Nhật Bản nên có dịp tiếp xúc với những bà mẹ Nhật chăm sóc nuôi dạy con. Tôi nhận ra, mẹ Nhật rất chú trọng việc kiên trì với những sai sót của con trong suốt một thời gian dài. Mục đích của họ hướng đến là kết quả cuối cùng chứ không phải là ngay tức thời.
 
Khi một đứa trẻ làm sai một việc nào đấy một, hai lần, các mẹ Việt thường dùng hình phạt đòn roi, la mắng để khiến trẻ thay đổi, chấm dứt ngay việc tái phạm sai sót. Họ không cần để ý tới hậu quả của phương pháp ấy có tốt về lâu dài cho trẻ nhỏ hay không. Vì thế, trong cách dạy của mẹ Việt đôi khi làm cho trẻ bị tổn thương, gây nên tâm lý tự ti, hoặc nổi loạn, chống đối về sau.
 
Trong khi đó, mẹ Nhật lại chú trọng đến thái độ tiếp nhận tích cực của con trong lâu dài, không để lại tâm lý tiêu cực cho trẻ. 
 
 
Khuyến khích con nói ra những suy nghĩ của mình - ảnh 1
Ảnh minh họa

Mẹ Nhật luôn ý thức quá trình học tập của trẻ là lâu dài, giống như người lớn, trẻ cũng có thể phạm phải sai sót. Quan trọng là trong quá trình ấy, trẻ học được cái đúng từ trong những cái sai. Do đó, mẹ Nhật rất kiên trì trong việc hướng dẫn cho con làm đúng sau những cái sai con mắc phải. Họ rất kiên trì hướng dẫn mỗi khi con làm sai thay vì la mắng, trừng phạt bằng đòn roi. Việc chê trách con cái khi làm sai được cha mẹ Nhật rất hạn chế. Thay vào đó, họ thường khích lệ để con hào hứng làm lại những việc đã làm sai trước đó.
 
Cha mẹ Nhật luôn khuyến khích con nói ra những suy nghĩ của mình và kiên trì lắng nghe con. Điều đó giúp họ nhận ra con suy nghĩ sai ở đâu và kịp thời định hướng. Chính sự không áp đặt trong cách dạy con đã khiến cho trẻ nhỏ ở Nhật không sợ hãi khi có sai sót mà mạnh dạn khắc phục lại. 
 
Nếu bạn vẫn còn là những ông bố bà mẹ luôn dùng phương pháp la mắng, đòn roi dạy bảo con khi chúng có sai sót, thì hãy thay đổi, kiên trì với những sai sót của con trong một thời gian, bạn sẽ nhận lại những thay đổi tích cực từ những đứa trẻ. Đó là điều tôi nhận được sau một thời gian học cách mẹ Nhật kiên trì với những sai sót của con.
 
 
Khánh Huyền

Tin cùng chuyên mục

Đạo Hiếu là nền tảng mọi giá trị gia đình

Đạo Hiếu là nền tảng mọi giá trị gia đình

(PNTĐ) - Chữ Hiếu vốn là một giá trị văn hóa rất quan trọng của người Việt, thể hiện sự tôn kính, vâng lời và báo đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, tổ tiên. Hiếu cũng là một trong những đức tính được coi là nền tảng của các giá trị gia đình, xã hội.
Hãy hiếu thuận khi còn có mẹ!

Hãy hiếu thuận khi còn có mẹ!

(PNTĐ) - Trong guồng quay tất bật của cuộc sống, đôi khi ta quên mất rằng hạnh phúc giản dị nhất chính là còn được gọi hai tiếng “Mẹ ơi!”. Vu Lan về, câu nhắc nhở “yêu thương nhất là khi còn mẹ” càng trở nên tha thiết, để mỗi người con trân trọng hơn từng phút giây còn được sống trong vòng tay, nụ cười và sự chở che vô giá ấy.
Con dâu ở cữ... bệnh viện

Con dâu ở cữ... bệnh viện

(PNTĐ) - Cả tháng nay, bà chuẩn bị mọi thứ để ra thành phố chăm con dâu sinh con. Là đứa cháu đầu tiên của gia đình, bà muốn tận tay được chăm sóc cháu lẫn con dâu thật tốt trong tháng ở cữ. Ấy vậy mà, ngày con dâu sinh, con trai bà bảo thay vì về nhà ở cữ để bà nội, bà ngoại chăm sóc thì vợ nó sẽ ở cữ trong bệnh viện.
Dạy con... sống văn minh

Dạy con... sống văn minh

(PNTĐ) - Trong cuộc đời, có rất nhiều điều mà con người cần phải học. Với con trai, tôi ưu tiên dạy con... lối sống văn minh. Nghe thì khó hiểu vậy thôi chứ nếp sống văn minh chính là không xả rác bừa bãi, tôn trọng môi trường sống của mọi người.
Mua một chữ tình!

Mua một chữ tình!

(PNTĐ) - Thi thoảng cứ sau đôi ba tuần, bác họ - tức là chị gái của mẹ chồng tôi, lại cùng con gái đến nhà mẹ chồng tôi ở. Mỗi lần ở như thế kéo dài cả tuần, bác tôi vẫn gọi vui là đi an dưỡng.