Nội quy của ông

Chia sẻ

Ngày trước, cứ vào cuối tuần là nhà tôi và nhà hai bác lại sang ông bà nội ăn bữa cơm sum họp. Với chúng tôi, đó là ngày được nghỉ ngơi, vì không phải lo nấu cơm nên có thể ngủ nướng một chút.

Bà nội tôi rất đảm nấu tới 3 mâm cho 20 người mà mâm nào cũng đủ các món. Bữa cơm bà nấu còn ngon hơn cơm nhà. Bình thường, mẹ tôi đi làm về muộn nên nấu cơm tối khá đơn giản. Bố con tôi cũng dễ tính, ăn gì cũng xong.

Song, đến một ngày, sau bữa ăn trưa, ông nội bỗng nhiên cho họp gia đình. Trước mặt đông đủ con cháu, ông tuyên bố: “Từ nay, con nào muốn sang nhà ông bà ăn cơm thì phải tự nấu. Bà sẽ không nấu cho con cháu nữa”. Tôi hỏi: “Sao sang nhà ông bà ăn cơm lại phải tự nấu ạ? Đây là nhà của ông bà mà”. Ông tôi lừ mắt: “Ông nói cho các con, cháu nghe, bà là mẹ, là bà trong gia đình chứ không phải là người giúp việc”.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Tất cả chúng tôi nhìn nhau, không nói gì. Trong đại gia đình của tôi, lời ông nội đã nói ra như đinh đóng cột, không thể suy chuyển.

Trở về nhà hôm đó, mẹ tôi ca cẩm với bố: “Ông lẩm cẩm rồi. Con cháu tự nấu cơm thì ăn ở nhà mình luôn, đâu cần sang nhà ông bà nữa. Cả tuần đã vất vả, cuối tuần muốn nghỉ ngơi một chút thì con cháu mới sang nhà ông bà”.

Và thế là tuần sau đó, nhà tôi không sang nhà ông bà nữa. Thay vào đó, vào bữa trưa cuối tuần, mẹ gọi đồ ở ngoài mang tới, hoặc cả nhà úp mì tôm, ăn xì soạp rồi lại lên giường nằm xem tivi.

Hóa ra, nhà hai bác tôi cũng như vậy. Vì thế, mấy tuần sau khi ông “ra quy định mới”, chả con cháu nào đến ăn cơm nữa.

Tôi cứ tưởng vậy là xong. Nào ngờ, một hôm, ông nội lại triệu tập họp gia đình lần hai. Trong cuộc họp, ông phê bình con cháu vô tâm, không biết suy nghĩ. Ông nói, việc sang nhà ông bà ăn cơm, không phải để no cái bụng nên thích ăn thì sang, không ăn thì thôi. Đó chính là trách nhiệm phải làm của con cháu với ông bà. Cả tuần ông bà đã không được ở gần con cháu, cuối tuần con cháu phải đến thăm ông bà. Ngoài ra, việc ông bà yêu cầu con cháu phải tự nấu cơm cũng là để con cháu biết việc phải làm. Bây giờ, bà nội tôi đã già yếu, lại mới bị bệnh khớp, vào cuối tuần, bà phải tất bật đi chợ, đứng bếp nấu cơm rất vất vả. Trong khi đó con cháu thì mạnh khỏe lại cứ đợi giờ tới ăn là không đúng đạo lý.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Lần thứ hai, chúng tôi lại ngồi im, không dám ho he gì. Và rồi từ những lần sau, mấy nhà chúng tôi liền phân công nhau thay phiên đi chợ, nấu cơm, hoặc là mỗi người sẽ tự đảm nhiệm một món để tới trưa mang sang nhà ông bà cùng ăn. Nhà nào mẹ bận thì “cử” con gái lớn sang nhà ông bà trước để phụ giúp việc bếp núc. Nhờ thế mà bà nội không còn phải tất bật lo cho con cháu, mà bữa cơm trưa sum họp vẫn được duy trì. Tôi thấy ông nội rất vui, vì con cháu đã biết “sửa sai”.

Ông nội tôi là vậy, rất cứng rắn và quy củ. Nhưng phải thừa nhận, nhiều quy định của ông đưa ra rất đúng giúp định hướng kịp thời cho con cháu điều hay lẽ phải. Vì thế mà cả nhà luôn kính trọng và nghe lời chỉ dạy của ông.

TRUNG THU

Tin cùng chuyên mục

Nữ nhà báo Trần Thu Hà: Nhìn con mà tôi tự sửa mình

Nữ nhà báo Trần Thu Hà: Nhìn con mà tôi tự sửa mình

(PNTĐ) - Với hơn 20 năm hoạt động trong lĩnh vực báo chí, đặc biệt là từ những trải nghiệm trong thời gian làm báo dành cho tuổi teen Hoa Học Trò đã hỗ trợ nữ nhà báo Trần Thu Hà, hay còn được biết đến với tên gọi thân mật Mẹ Xu Sim nhiều kiến thức trên hành trình làm mẹ. Cùng với một số cuốn sách chị đã xuất bản như "Con nghĩ đi, mẹ không biết", "Buông tay để con bay", "Ai cũng xứng đáng được hạnh phúc", các bài viết chia sẻ kinh nghiệm nuôi dạy con trên mạng xã hội của chị cũng luôn được đông đảo các bậc cha mẹ đón đọc.
Tình yêu ngục tù

Tình yêu ngục tù

(PNTĐ) - Chị bảo vì em gái chị yêu nhầm người nên không chỉ cô em gái bị ảnh hưởng mà còn khiến cuộc sống của gia đình chị cũng nơm nớp theo sự đe dọa của người đàn ông yêu ngông cuồng đó.
Tình già

Tình già

(PNTĐ) - “Mẹ ơi, con xin phép đưa bố lên trông nhà cho vợ chồng con mấy bữa, khi nào ổn thỏa thì con lại để bố về với mẹ, được không ạ?”.