Giá mình đừng lạc mất nhau

Chia sẻ

Thu đã xao xác về trên lối nhỏ đầy lá vàng rụng bay. Những cung đường kỷ niệm bừng lên nỗi nhớ mỗi dịp Thu về. Nơi đó là nơi chúng mình tìm thấy nhau và rồi để lạc mất nhau. Đã mấy năm, cuộc sống kể từ khi anh và em rẽ lối, mùa vẫn xoay vòng, sự tiếc nuối trong lòng là vẫn… ở lại.

Giá mình đừng lạc mất nhau - ảnh 1 (Ảnh: minh họa)

Ngày đó, khi chúng mình tìm thấy nhau giữa hàng vạn người, em đã nghĩ tình yêu này sẽ vĩnh cửu và bất biến. Nhưng cuộc sống vốn dĩ không giống như chúng mình lập trình sẵn, nó luôn có gập ghềnh trắc trở, thử thách mỗi người. Trong sự thử thách ấy, trái tim anh dao động, lòng em không vững, tình yêu không có điểm kết nối bền vững, khiến chúng mình bỗng chốc buông tay nhau.

Em không ngờ chỉ một phút buông tay ấy, chúng mình lại không thể bước lại gần nhau mà cứ thế rẽ lối. Một năm, hai năm… trên con đường chúng ta đi có nhiều sự thay thế: người mới, kỷ niệm mới, dự định tương lai mới… Nhưng chẳng có sự ngọt ngào nào đậm sâu như mối tình cũ của chúng mình.

Một ngày, bất chợt gặp lại, em và anh ngỡ ngàng trước sự thay đổi của mỗi người. Anh có nét già khắc khổ bởi những dự định trong cuộc sống chẳng mấy thành công. Em cũng tiều tụy bởi sự thất bại trong hành trình tìm kiếm hạnh phúc đích thực từ một người đàn ông không coi trọng hạnh phúc. Cả hai đều lỡ dở, mệt mỏi trong cuộc sống.

Chúng mình ngồi lặng bên cốc cà phê trong quán cũ đầy kỷ niệm xưa. Sau những trải nghiệm của cuộc đời, anh ân hận bảo giá như ngày đó đủ chín chắn để giữ chặt em thì chúng mình đã có thể sống hạnh phúc. Em cũng tiếc nuối với những nông nổi trong tình yêu của mình. Biến cố lạc mất nhau đã giúp chúng mình nhận ra, tình yêu phải có sự tin tưởng, có sự hi sinh, thay đổi để bổ sung khiếm khuyết của nhau, kê lại những chỗ khập khiễng trong cuộc sống. Nếu mỗi người cứ chỉ biết đòi hỏi ở đối phương, giữ chặt cái tôi của mình, hạnh phúc chẳng thể nào có được.

Thu xao xác trong mỗi cơn gió gọi lá vàng xuống đất. Quá khứ chẳng thể nào quay lại để chúng ta thay đổi nó, nhưng tương lai sẽ phụ thuộc vào hiện tại. Cả hai ta sẽ phải bước tiếp hành trình của mình. Và mỗi khi dừng lại đâu đó trong cuộc hành trình ấy nhớ về nhau, chúng ta lại thầm ước: “Giá ngày đó mình đừng lạc mất nhau…”.

KHÁNH VÂN

Tin cùng chuyên mục

Vị tha

Vị tha

(PNTĐ) - Minh nhận được cuộc điện thoại đặc biệt. Người gọi cho cô là mẹ chồng cũ của cô. Chần chừ mãi, Minh cũng quyết định nghe máy. Từ đầu dây bên kia, giọng mẹ chồng cũ run run: “Con à. Mẹ biết là không phải... Nhưng, con có thể cho bé Mai về thăm bố không. Thằng Mạnh nó...”.
Bạo lực gia đình còn nhiều phức tạp

Bạo lực gia đình còn nhiều phức tạp

(PNTĐ) - Xã hội phát triển, nhận thức về bình đẳng giới được nâng cao, nhưng bạo lực gia đình vẫn dai dẳng như một “vết cắt dài” trong đời sống. Những biến động kinh tế, tâm lý xã hội, sự xung đột giữa giá trị truyền thống và đời sống hiện đại khiến bức tranh bạo lực gia đình ngày nay có nhiều diễn biến phức tạp hơn. Trong tình hình mới, việc nhận diện đầy đủ thực trạng và nguyên nhân trở nên cấp thiết để bảo vệ phụ nữ, trẻ em và những người yếu thế bằng những giải pháp phù hợp.
 “Làm mẹ” của chồng

“Làm mẹ” của chồng

(PNTĐ) - “Làm mẹ của chồng”, điều tưởng vô lý ấy lại đang trở thành sự thật đối với một số chị em. Có người lấy phải những anh chồng “trẻ con” nên phải kiêm luôn chức không mong muốn ấy, nhưng cũng có người tự nguyện “2 trong 1” để quán xuyến gia đình theo ý mình.
Khi con biết yêu

Khi con biết yêu

(PNTĐ) - Một ngày, cô con gái 20 tuổi của mẹ gọi điện giữa đêm về gặp mẹ, khoe: “Con có người yêu rồi”. Dù lúc đó hai mắt đã trĩu lại, mẹ bỗng tỉnh như sáo.
Chọn cách sống tuổi già

Chọn cách sống tuổi già

(PNTĐ) - Hai chú tôi và bố mẹ tôi là những bậc cao niên với hai cách sống khác nhau. Bố tôi vẫn thường “phê phán” cô chú là hơi ích kỷ, ít nghĩ cho con cháu, còn cô chú lại góp ý bố mẹ tôi không biết thương bản thân mình.