Tiếng ru của bà ngoại

Chia sẻ

Từ lúc lọt lòng mẹ, người cháu tiếp xúc đầu tiên là cha rồi đến ngoại. Cha kể, mẹ sinh mổ nên phải nằm phòng hậu phẫu, con ra đời cha đón tay rồi trao lại cho ngoại để lo cho mẹ.

Tiếng ru của bà ngoại - ảnh 1 (Ảnh: minh họa)

Ngoại ấp ủ cháu ngay trong ngày đầu tiên chào đời, và rồi ôm ấp suốt cả tuổi thơ ấu khi cha mẹ cháu phải mưu sinh nơi đất khách quê người. Tròn 1 tuổi cháu được gửi về ở hẳn với ngoại. Những tháng ngày thiếu vắng cha mẹ, mỗi đêm, ngoại dùng lời ru để dỗ cháu vào giấc ngủ. Tiếng ngoại trầm ấm, da diết kéo giấc ngủ nhanh đến với cháu. Lúc còn nhỏ cháu chưa có nhiều nhận thức, hiểu biết về ý nghĩa của những câu hát ru của ngoại, chỉ cảm nhận được sự êm ái, yêu thương ấm áp trong đó.

Cháu lớn hơn, biết thắc mắc về những lời của các bài hát ru của ngoại. Vậy là mỗi buổi tối, ngoại không chỉ hát ru cho cháu nghe mà còn phải là “cô giáo” giảng giải ngữ nghĩa của từng bài hát ru. “Ầu ơ, công cha như núi Thái Sơn/Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra/Con ơi muốn nên thân người/Lắng tai nghe lấy những lời mẹ cha”... “Công cha, nghĩa mẹ là gì, hả ngoại?”, “Sao anh em lại như chân với tay, ngoại ơi?”... Những câu hỏi cháu đặt ra, những câu trả lời lại của ngoại hàng đêm giống như những bài học đạo đức đầu đời của cháu.

Cháu dần lớn, lưng ngoại còng thêm. Thời gian trôi đi, đứa cháu dại khờ đã trưởng thành đi học, đi làm xa nhà. Nhưng lần nào về thăm ngoại cũng nũng nịu nằm bên ngoại đòi ngoại hát ru cho cháu ngủ. Và, mỗi lần nghe lại lời hát ru của ngoại, cảm giác ấm áp yêu thương cứ lan tỏa, gợi nhớ gợi thương về một tuổi thơ thấm đẫm tình yêu của ngoại.

Trưởng thành lấy chồng, làm mẹ, cháu mang lời hát ru của ngoại truyền cho từ những năm tháng ấu thơ để ru con mình. Những lần hiếm hoi đến chơi, nghe cháu hát ru con, ngoại mỉm cười bảo lời ru thì đúng nhưng hát ru còn cần có cái hồn, cái tình trong đó thì đứa bé mới nhanh ngủ và ngủ ngon. Rồi, ngoại lại ầu ơ ru chắt ngủ, tiếng ru vẫn da diết, ngọt ngào đến lạ, bất chấp thời gian, không gian.

Tóc ngoại bạc trắng, lưng ngoại còng rạp trước thời gian, cháu chẳng thể cưỡng lại được quy luật cuộc sống để giữ ngoại mạnh khỏe, sống mãi bên con cháu. Ngày đưa tiễn ngoại, gió chiều hiu hắt, tiếng hát ru đâu đó văng vẳng trong không gian: "Ầu ơ, gió đưa cây cải về trời..." .

HUYỀN LY

Tin cùng chuyên mục

Giữ cội rễ từ gia đình trong thế giới hội nhập

Giữ cội rễ từ gia đình trong thế giới hội nhập

(PNTĐ) - Trong một thế giới ngày càng phẳng, khi việc học tập, sinh sống và làm việc ở nước ngoài trở nên phổ biến, nhiều bậc phụ huynh người Việt lựa chọn cho con tiếp cận với nền giáo dục phương Tây từ rất sớm. Nhưng giữa làn sóng đó, có những người lại đi ngược dòng. Vợ chồng anh Nguyễn Hồng Trung (gốc Hà Nội) và chị Lương Quân Nhi (người Sài Gòn) là một trong số gia đình chọn đưa con từ Mỹ trở về Việt Nam để con học tập và trưởng thành trong lòng văn hóa quê hương.
Điểm tựa của con

Điểm tựa của con

(PNTĐ) - Hoàng Lê Hằng Nga vừa tốt nghiệp khoa Tâm lý học của Trường Đại học Khoa học xã hội và nhân văn. Do đặc thù của ngành học, cô cần phải thực hiện nhiều khảo sát, mỗi khảo sát lại cần nhiều khách thể tham gia. Mối quan hệ bạn bè ít ỏi khó mà đáp ứng được, nên Hằng Nga cần đến sự cứu trợ của bố mẹ nữa. Vì thế, bố mẹ Nga hàng ngày gửi đường link, bảng khảo sát của con gái cho bạn bè, người thân.
Giữ lại những bữa cơm chung

Giữ lại những bữa cơm chung

(PNTĐ) - Tôi sinh năm 1972, thuộc thế hệ 7x – thế hệ giao thời giữa cũ và mới. Chúng tôi lớn lên trong thời kỳ bao cấp còn nhiều thiếu thốn, nhưng cũng chính vì thế mà càng thấm thía giá trị của gia đình. Trong ký ức tuổi thơ tôi, gia đình là nơi ấm áp và đầy nền nếp.
Có mẹ đồng hành trong hành trình giảm cân

Có mẹ đồng hành trong hành trình giảm cân

(PNTĐ) - Sau 5 lần giảm cân, Nguyễn Tùng Chi (21 tuổi, quê Hải Dương, hiện là sinh viên đại học năm thứ 3 tại Hà Nội) từ 95kg còn 60kg, trở về thân hình cân đối. Giảm được số cân như vậy không hề dễ dàng và phải cần rất nhiều ý chí. Tùng Chi nói cô rất may mắn vì luôn có mẹ ở bên, động viên mình.