Hạnh phúc dành cho tất cả những người yêu nhau
46 cặp vợ chồng là người khuyết tật, có cặp vừa mới bước vào cuộc sống hôn nhân, lại có cặp đã nên nghĩa vợ chồng đến gần 30 năm, nhưng đều có một điểm chung: chưa một lần được làm đám cưới. Giấc mơ tưởng như xa vời ấy, nay đã thành sự thật. Các cô dâu, chú rể được làm lễ cưới tập thể nghẹn ngào trong hạnh phúc.
Các cặp đôi chụp ảnh cùng BTC trước giờ làm lễ cưới
“Tôi cứ ngỡ mình chẳng bao giờ được mặc váy cô dâu”
Chiều ngày 6/12, lễ cưới tập thể “Giấc mơ có thật” dành cho các đôi khuyết tật, có hoàn cảnh khó khăn diễn ra tại Hà Nội. Chương trình do Trung tâm Phụ nữ và Phát triển (Hội LHPN Việt Nam) phối hợp Trung tâm Hỗ trợ Phát triển Phụ nữ (Hội LHPN Hà Nội) tổ chức, nhân dịp ngày Quốc tế Người Khuyết tật (3/12) và hưởng ứng Tháng hành động quốc gia vì bình đẳng giới và phòng chống bạo lực trên cơ sở giới năm 2020.
Từ sáng sớm, 46 cặp cô dâu, chú rể tất bật sửa soạn cho ngày trọng đại. Các cặp đôi tham dự ở độ tuổi 18-55, nhiều cặp vợ chồng đăng ký kết hôn đã lâu mà chưa có điều kiện tổ chức đám cưới. Họ được ban tổ chức trợ giúp chụp ảnh cưới, chuẩn bị trang phục. Lễ cưới tập thể của các đôi được thực hiện đầy đủ theo nghi lễ truyền thống trong sự chứng kiến của gia đình, bạn bè. Nhiều người con có mặt trong ngày vui của cha mẹ.
Đến từ xã Hải Tiến, huyện Mỹ Đức, anh Lê Văn Bình là người khiếm thị, còn vợ anh – chị Trịnh Thị Phước bị khuyết tật vận động nặng. Người vợ trở thành đôi mắt cho chồng, còn người chồng ở bên, làm đôi chân cho vợ. Họ đến với nhau từ năm 2016 và có 2 con nhỏ, nhưng vì hoàn cảnh còn khó khăn nên chưa được tổ chức đám cưới. Giờ đây, giấc mơ ấy đã thành sự thật. Mong ước hiện tại của người vợ là có đủ vốn liếng để mở cho chồng cơ sở tẩm quất. Anh sẽ không phải đi xa, chị cũng không cần dậy sớm từ 4h sáng đưa chồng đi làm nữa.
Một điểm chung của các cặp đôi tham dự lễ cưới Giấc mơ có thật, là dù đã thành vợ chồng, nhưng vì hoàn cảnh khó khăn và vẫn còn bị gia đình, người thân chưa hoàn toàn đồng ý, hay vẫn còn sự mặc cảm về ngoại hình, điều kiện, nên họ chưa được làm đám cưới, hoặc chỉ “làm vài mâm nho nhỏ coi như báo hỷ”. Đó là một sự thiệt thòi, một nỗi buồn khiến cho người khuyết tật càng cảm thấy hạnh phúc xa vời. Có những người vợ không dám nghĩ một ngày, mình được mặc váy cô dâu. Bởi vậy, đến với đám cưới tập thể lần này, nhiều cặp đôi đã không giấu nổi nghẹn ngào khi không phải ngần ngại bày tỏ yêu thương, được cạn ly rượu mừng, được hân hoan trong tiếng chúc phúc của mọi người.
Cử chỉ yêu thương của anh Trương Xuân Lâm dành cho vợ
Dùng cánh tay trái còn lại xoa bóp chân cho vợ, anh Trương Xuân Lâm vừa trò chuyện vừa căn góc cho chị Nguyễn Thị Hoa chụp ảnh. Họ là một trong những đôi vợ chồng trẻ nhất, và cũng đến từ nơi xa nhất – Quy Nhơn. Hai người đã có mặt ở Thủ đô từ 2 ngày trước lễ cưới. Ban đầu, anh Lâm ngại đường xá xa xôi nhưng “vì chiều vợ, mình quyết định tham gia”. Trước đó, do hoàn cảnh không cho phép, hai người mới chỉ làm mấy mâm tiệc nhỏ báo hỷ.
Đôi vợ chồng sinh năm 1989 làm quen với nhau qua mạng xã hội hồi đầu năm. Nhưng chỉ sau 2 tháng, cả hai đã quyết định sẽ về chung một nhà. Bởi càng tiếp xúc, anh càng yêu vóc dáng nhỏ bé, tính cách ngây ngô của chị. Chú rể hãnh diện nói đã tìm ra “mảnh ghép hoàn hảo cho cuộc đời này”. Niềm vui càng nhân lên khi chị Hoa đang mang thai đứa con đầu lòng. Cô gái bé nhỏ, lớn lên từ Trung tâm nuôi dưỡng trẻ khuyết tật Thụy An, Ba Vì năm nào giờ vẫn còn ngại ngùng, ít nói, nhưng ánh mắt ngập tràn hạnh phúc và tin cậy khi ở bên bờ vai người đàn ông của cuộc đời mình.
Đã ở bên nhau qua 3 thập kỷ, chú rể Lê Thanh Sơn (56 tuổi, khuyết tật vận động) và cô dâu Mai Thị Hòa (57 tuổi, khiếm thị) mới có đám cưới chính thức khi đã lên chức ông bà. Vậy mà cả hai vẫn không giấu được cảm giác hồi hộp, anh khen “vợ đẹp hơn mọi ngày” khi diện váy cưới. “Khi mình thông báo sắp tổ chức hôn lễ, bạn bè và hàng xóm ban đầu “giật mình”, hỏi “ở với nhau lâu vậy mà chưa cưới à” rồi đều gửi lời chúc mừng”, anh kể. Ngày trọng đại của cả hai có sự chung vui của con cháu.
Trần Xuân Thủy bế chị gái vào lễ đường. Cô dâu Trần Thị Kim Toan vẫn may mắn vì được gia đình luôn ở bên ủng hộ.
Không khó để bắt gặp một người đàn ông khỏe mạnh, không mặc trang phục chú rể nhưng rất nhanh nhẹn bế một cô dâu di chuyển trong quá trình làm lễ cưới. Đó là anh Trần Văn Thủy (1993), em trai cô dâu Trần Thị Kim Toan, đến từ huyện Sóc Sơn, Hà Nội. Thủy không giấu được niềm vui vì “ước mơ từ nhỏ của mình là được dự đám cưới của chị gái”. Thương chị gái phải chịu thiệt thòi, Thủy càng ở bên và ủng hộ lựa chọn của chị. Bởi vậy, Thủy cũng như gia đình không hề phản đối cuộc hôn nhân này. “Anh rể mình rất thương vợ. Sức khỏe anh tuy hơi yếu, cách biểu đạt, nói năng cũng gặp nhiều khó khăn nhưng cả nhà đều cảm nhận được tình yêu anh dành cho chị mình”, Thủy nói về người anh rể Trần Văn Đại bị khuyết tật vận động nặng.
Tình nghĩa vợ chồng là sức mạnh vượt qua khó khăn
Lấy nhau gần 15 năm, giờ đây có trong tay một trang trại lớn nuôi chim hàng trăm mét vuông và có một con trai 13 tuổi ngoan ngoãn, khỏe mạnh. Đó là hạnh phúc “vẹn tròn” của anh Tạ Đức Công (44 tuổi) và chị Mai Thị Năm (34 tuổi), đến từ huyện Phúc Thọ, Hà Nội.
Vợ chồng anh Tạ Đức Công và chị Mai Thị Năm. Con trai Tạ Phi Hùng năm nay 13 tuổi, đã biết đỡ đần bố mẹ nhiều việc
Họ là đôi vợ chồng bị khuyết tật vận động nặng. Và những “trái ngọt” có được đến hôm nay, là cả một hành trình cùng nhau cố gắng, động viên và ở bên nhau bền bỉ của cả hai.
Anh Công và chị Năm đến với nhau chỉ có tình yêu và hai bàn tay trắng. Tình cảm của anh chị bị gia đình cực kỳ phản đối mà nếu nhớ lại vẫn chẳng thoát khỏi cảm giác tủi thân. Vậy mà, họ tự động viên nhau, quyết tâm lấy nhau bằng được, và sẽ cố gắng làm lụng để tự trang trải cho chính cuộc sống của mình, để chứng tỏ cho bố mẹ và người thân biết rằng, người khuyết tật đến với nhau vẫn có được hạnh phúc.
Chị Năm kể, tự nhủ với nhau là vậy, nhưng hành trình gây dựng cuộc sống vợ chồng được như bây giờ, trải qua không ít gian nan. Những ngày đầu lập nghiệp, khi vừa mới dành dụm đủ để xây được căn nhà cấp 4 thì mẹ chồng chị lâm bệnh nặng. Con trai còn nhỏ, công việc thì ngổn ngang, vay mượn ngược xuôi, anh chị như con thoi, hết làm việc lại đến chăm mẹ, chăm con. Chẳng mấy mà mệt mỏi, chị Năm từng có suy nghĩ bỏ cuộc, hay là vợ chồng giải thoát cho nhau? Chị nghĩ mà không dám nói ra, nhìn qua chồng, thấy anh vẫn vững vàng mà đôi khi lại giấu những giọt nước mắt sau lưng vợ. Chị thương anh vô cùng, và quyết tâm, dù có thế nào, vợ chồng vẫn nắm chặt tay cùng bước tiếp. Chính nghị lực ấy đã giúp hai vợ chồng vượt qua nhiều thử thách và có được thành quả như ngày hôm nay.
Ngày 6/12 vừa qua cũng là lần đầu tiên chị Năm được khoác lên mình bộ váy cưới và trang điểm lộng lẫy. Bản thân bị khuyết tật vận động, lại thêm lần sinh nở khiến cột sống của chị bị ảnh hưởng nhiều. Với anh Công – chồng chị, đó là sự hy sinh, là vẻ đẹp của người vợ mà anh không khi nào quên. Anh xúc động khi nhắc đến sự hy sinh của vợ. “Chẳng lời nào có thể nói hết tình yêu và sự trân trọng tôi dành cho cô ấy. Vì vậy, tôi sẽ luôn lấy niềm tin của vợ làm động lực để cố gắng vươn lên trong cuộc sống, lo cho vợ và con một cuộc sống sung túc, hạnh phúc”. Cùng nhau bước vào lễ đường làm đám cưới, với chị Năm, là hạnh phúc sau gần 15 năm chờ đợi. Họ đã được thừa nhận và chúc phúc.
Gần 50 cặp đôi chung niềm hạnh phúc được tổ chức lễ cưới.
Những câu chuyện về vượt lên nghịch cảnh vẫn ở bên nhau của gần 50 cặp đôi tại lễ cưới tập thể lần này, cho thấy một điều đáng quý về tình nghĩa vợ chồng, rằng mọi khó khăn đều có thể vượt qua nếu mỗi người vợ, người chồng biết cảm thông, động viên nhau cùng cố gắng. Dẫu từng có lúc mệt mỏi, tuyệt vọng, rất muốn bỏ cuộc, nhưng rồi lại nhận được ánh mắt tin yêu của người bạn đời, vậy là lại có niềm tin bước tiếp. Dù là người khuyết tật hay may mắn được trọn vẹn, bình thường, thì hạnh phúc nào cũng cần được xây đắp bằng những nghĩa vợ, tình chồng như thế.
Từng được tham dự đám cưới tập thể lần thứ nhất và lần này, trở thành khách mời, vợ chồng cựu vận động viên khuyết tật quốc gia Hoàng Hồng Kiên và Phạm Hồng Thức cùng con trai không giấu được sự vui mừng cho các cặp đôi được tổ chức lễ cưới – như mình đã từng được trải qua 2 năm trước. Vợ chồng chị Kiên được xem là hình mẫu về hạnh phúc và nghị lực sống của những người khuyết tật. Chị thấy vui hơn bởi lần tổ chức này, các cặp đôi đã nhận được nhiều sự chung tay đóng góp của nhiều tổ chức xã hội và các nhà hảo tâm. “Nhưng hơn hết, điều quan trọng nhất để giữ gìn hạnh phúc chính là cách vợ chồng ứng xử với nhau trong cuộc sống. Những thiệt thòi khi là người khuyết tật vẫn còn rất nhiều. Để vượt qua những bão giông của cuộc đời, các bạn hãy lên kế hoạch cho gia đình mình cho từng năm, từng tháng. Hãy nhìn vào những điểm tốt của nhau để bỏ qua những lúc bất đồng. Từng việc lớn như làm kinh tế, nuôi con nên có sự chung sức của cả hai. Và hơn cả, hãy vượt qua mặc cảm mà nắm bắt cơ hội. Có như vậy, người khuyết tật mới dám vươn lên để chủ động đứng bằng ý chí và nghị lực của chính mình”, chị Kiên cho biết.
Bà Nguyễn Thị Hảo, Giám đốc Trung tâm Hỗ trợ Phát triển Phụ nữ Hà Nội, chia sẻ do tình hình dịch bệnh, sự kiện “Giấc mơ có thật” từng phải hoãn lại 2 lần. “Đám cưới tập thể năm nay muốn gửi gắm thông điệp hãy cùng nhau lan tỏa sự tôn trọng những khác biệt, tinh thần bình đẳng và tình yêu thương để không ai bị bỏ lại phía sau”. Cuối chương trình, các cặp đôi đã nhận được rất nhiều quà cưới, là những vật dụng thường nhật trong cuộc sống hàng ngày cùng một số tiền mặt hỗ trợ. Điều này chứng tỏ trong lần tổ chức này, Ban Tổ chức đã nhận được sự chung tay ủng hộ của rất nhiều nhà hảo tâm và các tổ chức, mở ra một hy vọng mới về một “Đám cưới tập thể Giấc mơ có thật” những lần sau sẽ quy mô và ngập tràn niềm vui, hạnh phúc hơn nữa.
QUỲNH ANH
Ảnh: HẢI NGUYỄN