Bùi Nhật Hoa: “Làng nghề không chỉ là ký ức, mà là di sản sống trong thời đại mới”
(PNTĐ) - Trong không khí sôi động của cuộc thi Nữ Đại Sứ Du Lịch Làng Nghề 2025, Bùi Nhật Hoa - sinh viên năm 3 ngành Truyền thông Marketing tại Học viện Báo chí và Tuyên truyền đã mang đến làn gió trẻ trung nhưng đầy chiều sâu với câu chuyện riêng về tình yêu di sản và khát vọng lan tỏa giá trị làng nghề truyền thống.
Hành trình đến “sân khấu làng nghề”
Hiện đang là thực tập sinh Marketing tại Công ty TNHH Huhipro - doanh nghiệp chuyên sản xuất các sản phẩm từ tre và gỗ, Hoa không chỉ là một “cô gái marketing” năng động, mà còn là người trẻ luôn đau đáu về văn hóa, về những giá trị truyền thống cần được gìn giữ và làm mới.
Chia sẻ về lý do quyết định tham gia cuộc thi, Hoa thẳng thắn nhìn nhận: “Việc tham gia cuộc thi Nữ Đại sứ Du lịch Làng nghề 2025 có thể nói là kết quả của nhiều cơ duyên tích lũy trong suốt hành trình học tập và trải nghiệm của bản thân”. Ngay từ năm nhất đại học, với mong muốn cải thiện khả năng tiếng Anh và tìm hiểu văn hóa, Hoa đã gia nhập CLB Dẫn tour tiếng Anh tình nguyện Hanoikids.

Ở đây, cô không chỉ luyện ngoại ngữ, kỹ năng giao tiếp mà còn “ngấm” dần tình yêu văn hóa Việt qua từng chuyến dẫn tour. Trong số các địa danh, làng gốm Bát Tràng đã để lại trong cô nhiều rung động nhất. “Mỗi lần quay lại, mình lại có thêm những góc nhìn mới về làng nghề, về con người và giá trị văn hóa được gìn giữ qua nhiều thế hệ”, Bùi Nhật Hoa chia sẻ.
Nhưng không dừng lại ở trải nghiệm cá nhân, Hoa bắt đầu thực hiện các dự án quảng bá làng nghề ngay khi còn ngồi trên ghế nhà trường, tiêu biểu như dự án “Mai Sờn” hợp tác cùng xưởng tranh sơn mài Dũng Dị Art tại làng nghề Hạ Thái. Những hoạt động ấy vừa là thực tiễn học tập, vừa là hành trình nuôi dưỡng tình yêu với di sản.
Bảo tồn làng nghề không chỉ bằng "bảo tàng hóa"
Dù Bát Tràng là nơi lưu giữ nhiều kỷ niệm đẹp, bước vào cuộc thi năm nay, Hoa lại chọn làng nghề mây tre đan Phú Vinh (Chương Mỹ, Hà Nội) làm điểm nhấn để quảng bá. Lý do thật gần gũi: “Tre, nứa là chất liệu gắn liền với ký ức tuổi thơ của mình, những kỷ niệm, ký ức đầu đời bên gia đình, bạn bè. Chính sự gắn bó mang tính cá nhân ấy đã thôi thúc mình kể câu chuyện về làng nghề mây tre đan Phú Vinh bằng góc nhìn của người trẻ, gần gũi nhưng vẫn tôn trọng giá trị truyền thống”.
Với Hoa, giá trị của làng nghề không chỉ nằm ở sản phẩm, mà còn là không gian văn hóa sống động, nơi “nghề, người và đời sống cộng đồng hòa quyện”. Cô không giấu sự lo lắng khi nhiều làng nghề vẫn chưa thực sự được biết tới rộng rãi, dù sở hữu lịch sử lâu đời cùng những tinh hoa thủ công quý giá.
Nhìn nhận về sự khác biệt của làng nghề Việt Nam, Bùi Nhật Hoa nhấn mạnh: “Ở Việt Nam, làng nghề không tồn tại như một xưởng sản xuất đơn thuần, cá nhân, đơn lẻ, tách biệt khỏi cộng đồng, mà là nơi nghề thủ công gắn liền với đời sống tinh thần, tập quán sinh hoạt và ký ức của cả một cộng đồng người”. Theo cô, nét độc đáo ấy thể hiện ở sự truyền nối qua các thế hệ, từ tiếng đục, tiếng đan, mùi đất, mùi tre trong ký ức tuổi thơ, tới câu chuyện nghề được kể lại mỗi ngày.

Trong bối cảnh đô thị hóa, làng nghề Việt đứng trước nhiều thách thức về mai một truyền thống và thiếu thế hệ kế cận. Nhưng cũng nhờ đó, câu chuyện bảo tồn làng nghề trở thành “lời nhắc về giá trị của bản sắc, của sự bền vững và mối quan hệ hài hòa giữa con người với môi trường sống”.
"Cầu nối" phát triển làng nghề
Là sinh viên truyền thông, Hoa luôn khát khao tìm cách “làm mới làng nghề bằng ngôn ngữ và hơi thở của thời đại mới”: “Những người trẻ không chỉ tiếp nhận di sản một cách thụ động, mà đang chủ động học hỏi, sáng tạo và làm mới làng nghề bằng truyền thông, thiết kế, du lịch bền vững và kinh tế sáng tạo”.
Chính vì thế, cuộc thi Nữ Đại sứ Du lịch Làng nghề là cơ hội để cô thử sức, lan tỏa nhiều hơn tới cộng đồng và quốc tế. Dù khiêm tốn thừa nhận năng lực bản thân còn hạn chế, Hoa tin rằng tình yêu, kiến thức truyền thông và sức trẻ sẽ giúp mình “góp phần nhỏ bé vào việc quảng bá giá trị làng nghề Việt Nam tới cộng đồng trong nước và bạn bè quốc tế”.
Khi được hỏi về thông điệp muốn gửi gắm, Hoa chia sẻ một cách mạnh mẽ, đầy trách nhiệm:

Cô không lựa chọn kể chuyện làng nghề bằng “con số hay dữ liệu khô cứng”, mà “bằng câu chuyện của con người, của những bàn tay, những thế hệ đang diễn ra trong hiện tại”. Cô hướng đến hình ảnh các gia đình, nghệ nhân, người trẻ đứng trước lựa chọn nối nghiệp hay rẽ hướng mới - như một cuộc đối thoại giữa bảo tồn và phát triển, truyền thống và hiện đại.