Đặc sắc Lễ hội thả diệu ở làng Bá Dương Nội - Đan Phượng

Chia sẻ

Làng Bá Dương Nội, xã Hồng Hà, huyện Đan Phượng, Hà Nội có nghề truyền thống làm diều hàng nghìn năm nay. Điều đáng nói là người dân nơi đây không làm diều để bán, họ làm diều chỉ để thỏa mãn thú chơi diều và tự hào được mang diều đi giao lưu trong các lễ hội diều trong nước và quốc tế.

Yêu cuộc sống, yêu thiên nhiên nên người làng này hầu như ai cũng thích và biết chơi diều. Cả trẻ em và người lớn hầu hết ai cũng có thể tự làm diều cho mình. Mỗi cánh diều đã đi vào tuổi thơ, làm phong phú thêm tâm hồn của biết bao con người. Là những nhà nông chính hiệu nhưng họ có đôi tay khéo léo nên những con diều ở làng Bá Dương Nội được người dân làm khá kỳ công. Môi trường ở đồng làng ít gió, nên cánh diều của làng Bá Dương Nội làm mỏng và nhẹ để dễ bay cao. Diều được làm bằng tre, nhưng phải chọn loại tre già, trồng ở vùng đồng bằng có độ dẻo và cứng vừa phải. Thời điểm chặt tre cũng quan trọng, phải chặt vào mùa đông, phơi khô, gác trên gác bếp cho đanh lại, mới không bị mối mọt. Điều quan trọng là để khi làm bộ khung của diều sẽ cứng, dẻo, bền và nhẹ nhất có thể. Cánh diều xưa kia thường được dán giấy dó. Ngày nay người ta thay bằng một loại vải mềm, bền và chắc hơn. Kể cả khi diều no gió bay lên cao nhưng không bị bục, bị rách.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Ông Nguyễn Hữu Kiêm, Nghệ nhân Ưu tú, là Chủ nhiệm Câu lạc bộ thả diều của xã cho biết: “Diều làng Bá Dương Nội là diều truyền thống không có đuôi và tất cả đều là diều sáo. Ở đây có 3 loại cánh diều đặc biệt. Diều cánh muỗm, cánh diều dài to, nhọn, hơi cong. Loại diều này có đặc tính đèo được nhiều sáo, dễ lên cao. Diều cánh chanh có cánh bầu hình như lá chanh, loại này bay cao hơn diều cánh muỗm. Loại thứ ba là diều cánh mộc, tức là cánh rộng, đầu cánh tròn, diều này đèo ít sáo nhưng lại bay rất cao, nhưng điều khiển rất khó. Hiện nay đa số mọi người làm diều cánh chanh, đơn giản hơn mà cũng bay được cao”. Bởi thế, người thưởng thức vừa được ngắm những cánh diều bay bổng, vừa được nghe những âm thanh vi vu vi vút của sáo diều. Khi ấy, tâm hồn như được thăng hoa, cuộc sống thêm nhiều hy vọng, lãng mạn, đáng yêu hơn.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Đến với làng Bá Dương Nội vào dịp Rằm tháng 3 âm lịch hằng năm, du khách sẽ không chỉ được biết về cách thức làm diều mà còn được hòa mình vào không khí náo nức, vui tươi của một lễ hội thả diều lớn nhất miền Bắc Việt Nam. Dân làng thả diều để cầu mong một năm mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu, bệnh tật tiêu tan. Nếu diều càng lên cao, tiếng sáo kêu càng hay thì năm đó dân làng càng có cuộc sống sung túc, hạnh phúc.

Người làng Bá Dương Nội tự hào vì đã nhiều lần được mời tham dự Festival diều ở nhiều nước trên thế giới như Pháp, Thái Lan, Singapore, Malaysia… Thú chơi diều từ đời này qua đời khác luôn được các thế hệ con cháu trong làng cùng nhau gìn giữ, phát huy giá trị văn hóa truyền thống của quê hương.

THÁI DŨNG (Biên soạn và tổng hợp)

Tin cùng chuyên mục

Về nhà

Về nhà

(PNTĐ) - Loan đặt bút ký vào tờ đơn ly hôn rồi sắp xếp hành lý, bước ra khỏi ngôi nhà mà cô đã từng sống không một chút nuối tiếc. My, bạn thân của cô vỗ vai động viên: “Đúng, không cần nhìn lại, đã quyết đi thì sẽ không ân hận”.
Tội ác công nghệ trong thời đại số

Tội ác công nghệ trong thời đại số

(PNTĐ) - Chỉ bằng một cuộc gọi video và vài lời đe dọa, nhiều học sinh, sinh viên hoảng loạn tin rằng mình liên quan đến tội phạm, tự nhốt mình và cầu cứu gia đình. “Bắt cóc online” không chỉ là chiêu trò lừa đảo, mà là tội ác công nghệ đang len lỏi trong từng mái nhà.
Bi kịch ra phố đổi đời

Bi kịch ra phố đổi đời

(PNTĐ) - Chị lặng lẽ nhìn ngôi nhà vắng lặng, muốn hét thật to cho đỡ bí bách. Đứa con trai vào trại cai nghiện một tuần nay. Vậy mà chồng chị xem như không có chuyện gì xảy ra; lại còn đi công tác dài ngày, không gọi về cho vợ hỏi xem tình hình thế nào. Nếu biết chuyển ra thành phố có ngày này, chị thà ở lại quê, cày ruộng quanh năm còn hơn.
Làm mẹ không... “phông bạt”

Làm mẹ không... “phông bạt”

(PNTĐ) - Sáng nay mình đi họp cha mẹ học sinh cho con, lúc về chạm mặt cô bạn học cùng hồi cấp 3. Ngày đó, mình là lớp trưởng còn bạn là Bí thư chi đoàn. Trời xui đất khiến thế nào giờ lại có 2 con bằng tuổi, lại học cùng một trường