Qua sông rút cầu, lên lầu cất thang

Chia sẻ

PNTĐ-“Qua sông rút cầu” là một thành ngữ quen thuộc trong thuật dùng binh (xưa đã có và nay vẫn còn thích hợp). Đó là chuyện các vị tướng dẫn quân hành binh qua sông, suối...

 
“Qua sông rút cầu” là một thành ngữ quen thuộc trong thuật dùng binh (xưa đã có và nay vẫn còn thích hợp). Đó là chuyện các vị tướng dẫn quân hành binh qua sông, suối. Khi biết tất cả quân sĩ đã đi qua trót lọt, họ liền sai quân rút ván (nếu cầu nhỏ) và phá cầu (nếu cầu lớn). Điều này rất quan trọng. Nó giúp cho hành tung đạo quân giữ được bí mật và đặc biệt là làm cho quân địch tuyệt đường đuổi theo.
 
Nghĩa của câu này có khác với thành ngữ “qua cầu rút ván” mà hiện nay ta đang dùng. “Qua cầu rút ván” chỉ hành vi ích kỉ, xấu tính của ai đó, khi đã vượt qua được trở ngại, đạt được mục đích thì tìm cách triệt đường của người khác, không để cho họ có cơ hội tiến kịp mình.
 
Thành ngữ “qua sông rút cầu” có liên quan tới một câu chuyện được lưu truyền từ xa xưa.
 
Đó là vào thời Tam Quốc (bắt đầu vào năm 190 khi Liên minh chống Đổng Trác được thành lập và kết thúc năm 280 khi nhà Tây Tấn thống lĩnh Trung Quốc), Lưu Biểu (tức Lưu Cảnh Thăng, 143-208, Thứ sử Kinh Châu) có 2 người con là Lưu Kỳ và Lưu Tông. Lưu Kỳ và Lưu Tông là hai anh em cùng cha khác mẹ. Nhưng Lưu Biểu lại tỏ ra yêu quý Lưu Tông (là con của vợ sau) hơn.
 
Lưu Kỳ rất lo sợ là Lưu Tông sẽ tìm cách bức hại mình. Nhân cơ hội Khổng Minh (Gia Cát Lượng, 181-234, quân sư của Lưu Bị) đến Kinh Châu cùng Lưu Biểu bàn chuyện lớn, Lưu Kỳ bèn mời Khổng Minh ra vườn hoa uống trà và hỏi kế thoát thân. Nhưng Khổng Minh ý tứ, khoát tay không chịu nói. Thế rồi, Lưu Kỳ lại tìm cách mời Khổng Minh vào phòng kín rồi khẩn cầu ông giúp đỡ. Song lần này Khổng Minh vẫn chối từ. Vẫn chưa hết, quá tam ba bận, Lưu Kỳ suy nghĩ và lại kiếm cớ mời Khổng Minh. Lần này, Lưu Kỳ dẫn Khổng Minh lên tận lầu sách cổ, cho tả hữu xuống hết, đoạn ra lệnh cất thang rồi quỳ sụp xuống nói:
 
“Xin Ngài yên tâm! Ở đây không còn ai có thể nghe lỏm được chuyện của chúng ta. Nếu Ngài nhất định không chịu nói, tôi đành chết vậy”. Không còn cách gì, lúc ấy Khổng Minh mới bày cho Lưu Kỳ một mẹo. Nhờ vậy mà sau đó Lưu Kỳ thoát hiểm (Theo Từ điển Thành ngữ điển cố Trung Quốc, NXB Khoa học Xã hội 1993).
 
Dân gian dựa vào tích này khái quát nên thành ngữ “thượng lâu khứ thê (lên lầu cất thang)” hay “thượng ốc trừu thê (lên nhà cao vứt thang)” chuyên dùng trong những trường hợp bàn chuyện tuyệt mật đại sự, chỉ có những đương sự tối quan trọng có mặt mà không có sự can dự của bất kì người nào khác.
 
Tránh cho tai vách mạch rừng
Lên lầu điểm mặt, giữa chừng rút thang…


PGS TS PHẠM VĂN TÌNH

Tin cùng chuyên mục

Từ người con làng làm giày da đến ước mơ trở thành đại sứ du lịch làng nghề

Từ người con làng làm giày da đến ước mơ trở thành đại sứ du lịch làng nghề

(PNTĐ) - Sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Ứng Hòa giàu truyền thống cách mạng và đậm đặc bản sắc văn hóa, chị Chu Thị Thanh Xuân (Ủy viên Thường vụ, cán bộ Hội LHPN xã Ứng Hòa) mang trong mình niềm tự hào sâu sắc về quê hương, nơi có nhiều làng nghề thủ công đã bền bỉ tồn tại và phát triển qua bao thế hệ. Trong ký ức tuổi thơ của chị, làng nghề làm giày da thôn Thần không chỉ là nơi mưu sinh của người dân, mà còn là một phần đời sống, một nhịp thở quen thuộc gắn liền với từng con ngõ, mái nhà.
Từ ước mơ lan tỏa giá trị của các làng lụa Việt Nam

Từ ước mơ lan tỏa giá trị của các làng lụa Việt Nam

(PNTĐ) - Sinh ra trong gia đình có truyền thống làm nghề tại làng nghề Lụa Vạn Phúc (Hà Nội ), Nguyễn Hương Trang lớn lên cùng những tấm lụa, những đường kim mũi chỉ và không gian làm việc của gia đình. Tình yêu lụa, yêu nghề đã thôi thúc Trang tham gia Cuộc thi “Nữ Đại sứ Du lịch Làng nghề Hà Nội 2025” với mong muốn được góp một phần nhỏ bé vào việc lan tỏa giá trị của các làng lụa Việt Nam, đặc biệt là làng lụa Vạn Phúc.
Cô gái muốn kể câu chuyện đẹp về làng nghề mây tre đan Nam Phù

Cô gái muốn kể câu chuyện đẹp về làng nghề mây tre đan Nam Phù

(PNTĐ) - Với khát vọng lan tỏa tình yêu với làng nghề truyền thống mây tre đan Nam Phù (Hà Nội), cô gái Nguyễn Thị Hồng Lệ, sinh năm 1991, hiện là giáo viên trường mầm non A Vạn Phú, xã Nam Phù, thành phố Hà Nội đã đến với cuộc thi “Nữ đại sứ du lịch làng nghề Hà Nội 2025" để được kể câu chuyện đẹp về làng nghề mây tre đan Nam Phù – nơi lưu giữ hồn quê và bàn tay tài hoa của bao thế hệ người Hà Nội.
Cô gái với niềm tự hào về làng nghề Ngũ Xã

Cô gái với niềm tự hào về làng nghề Ngũ Xã

(PNTĐ) - Không ồn ào giữa phố thị, làng nghề đúc đồng Ngũ Xã lặng lẽ giữ lửa suốt nhiều thế kỷ, để mỗi tác phẩm ra đời đều mang theo hơi thở của lịch sử và chiều sâu văn hóa dân tộc. Trong dòng chảy ấy, cô gái Nguyễn Thùy Phương, sinh năm 1985 làm nghề kinh doanh Logistics, là Chi hội phó Chi hội Phụ nữ Tổ 14, phường Phú Diễn (Hà Nội) luôn tự hào về làng nghề Ngũ Xã. Bởi với cô, tình yêu và niềm tự hào đó chỉ không dừng ở ký ức làng nghề, mà trở thành động lực để cô tiếp tục gìn giữ, lan tỏa và phát huy giá trị di sản trong đời sống đương đại.