Điều ước của con

Chia sẻ

Sinh nhật tuổi 12 của con trai, tôi và chồng mua tặng con một chiếc bánh gato. Tôi cắm lên đó mấy ngọn nến tượng trưng và nói con hãy ước một điều gì đó.

- Có phải điều ước trong sinh nhật sẽ linh nghiệm phải không mẹ?

- Đúng rồi. Là vì phải đợi cả năm, chúng ta mới có được một điều ước. Vì thế con cứ ước đi, mẹ tin nó sẽ thành hiện thực.

- Vâng. Vậy thì con ước cho bác giám đốc cơ quan bố sẽ có thật nhiều tiền và luôn vui vẻ.

Nghe con ước vậy, cả tôi và chồng đều rất ngạc nhiên. Chúng tôi vội hỏi con:

- Con có nhầm không? Tại sao sinh nhật con không ước cho con, hay là cho bố, cho mẹ mà lại ước cho người ngoài?

- Là vì khi giám đốc của bố có nhiều tiền và vui vẻ thì bố cũng sẽ không bị bác ấy mắng. Khi không bị mắng, bố cũng sẽ vui vẻ với mẹ và con… Con thích nhà mình lúc nào cũng vui vẻ.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Lần thứ hai, cả hai chúng tôi sững lại. Quả thực, đã bước vào tuổi ngoài 40, cứ tưởng mình đi nhiều, biết nhiều, nhưng chưa bao giờ, tôi nghĩ con mình lại có điều ước như thế.

Tôi khe khẽ đưa tay ra nắm lấy tay chồng. Tôi có cảm giác, bàn tay anh đang run run. Qua ánh nến, tôi thấy mắt anh cũng ngân ngấn lệ.

Chồng tôi vốn là trưởng phòng của một công ty. Trước đây, anh là người khá vui tính, hài hước, tâm lý với vợ con. Nhưng rồi, 1 năm qua, anh thay đổi khi công ty làm ăn thua lỗ, nhất là nửa năm vừa rồi do ảnh hưởng bởi dịch bệnh Covid-19 mà thu nhập của anh bị ảnh hưởng trầm trọng. Từ lúc cả gia đình tôi chỉ cần sống bằng một suất lương của anh mà còn dư dả, nay, tôi cũng phải bươn chải để cùng anh lo chi tiêu. Tôi biết, anh rất đau khổ, dằn vặt vì việc đó nhưng chưa tìm được cách cải thiện tình hình. Và từ lúc nào, anh trở nên cáu bẳn, nụ cười gần như tắt hẳn trên môi.

Con trai tôi từ nhỏ đã quen quấn quýt bố. Cháu thích bố chơi cùng bố, nhờ bố dạy học, hỏi bố những điều cháu chưa biết. Nhưng, giờ thì cháu lại là người luôn phải nhận nhiều nhất những cơn thịnh nộ của bố.

- Bố đang mệt, con đi ra ngay.

- Con tránh xa bố ra, nếu không muốn ăn đòn.

- Bố không muốn chơi với con. Công việc chưa đủ mệt óc hay sao mà còn bị con lẽo nhẽo làm phiền.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Đó là những câu mà chồng tôi trong lúc tức giận đã buột miệng nói ra. Tôi biết, anh không có ý gì nhưng lại đang làm cho con tôi sợ hãi, buồn phiền. Rồi dần dần, cháu phát hiện người có thể tác động đến cảm xúc của bố cháu chính là vị giám đốc ở cơ quan. Ông ấy nếu vui thì bố cháu về nhà cũng vui. Ngược lại, bếu hôm nào ông cáu giận thì y rằng, bố cháu cũng cáu giận.

Đó là lý do con tôi ước cho “bác giám đốc” hãy luôn vui vẻ và có nhiều tiền để trả cho bố cháu. Đúng là kiểu suy nghĩ của trẻ con, nhưng lại đem tới cho chúng tôi một bài học vô cùng sâu sắc. Lâu nay, chúng tôi chỉ biết trút giận lên con vô cớ, như một cách để giải tỏa stress cho bản thân, mà không cần biết cảm nhận của con như thế nào.

- Được rồi, lời ước sinh nhật của con sẽ ngay lập tức trở thành hiện thực. Từ ngày mai, bác giám đốc sẽ luôn vui vẻ và bố cũng sẽ vui vẻ với con như xưa, chồng tôi ôm lấy con trai thì thầm, còn thằng bé thì vỗ tay, hét vang nhà vì sung sướng.

THÁI ANH

Tin cùng chuyên mục

Quyền lợi và trách nhiệm trong vấn đề sinh sản

Quyền lợi và trách nhiệm trong vấn đề sinh sản

(PNTĐ) - Ngày Dân số Thế giới 11/7 năm nay có chủ đề:“Quyền tự quyết về sinh sản trong một thế giới đang thay đổi”. Đây là thông điệp chính thức được Văn phòng Quỹ Dân số Liên hợp quốc tại Việt Nam công bố và được Bộ Y tế đưa vào Kế hoạch truyền thông dân số nhằm đẩy mạnh nhận thức cộng đồng về vai trò, quyền lợi và trách nhiệm trong vấn đề sinh sản.
Hà Nội nỗ lực nâng cao chất lượng dân số

Hà Nội nỗ lực nâng cao chất lượng dân số

(PNTĐ) - Duy trì vững chắc mức sinh thay thế; giảm thiểu tình trạng mất cân bằng giới tính khi sinh; nâng cao chất lượng dân số và chăm sóc sức khỏe người cao tuổi; chú trọng giải quyết toàn diện, đồng bộ các vấn đề về quy mô, cơ cấu, chất lượng dân số… là những mục tiêu mà Hà Nội nỗ lực thực hiện trong thời gian qua.
Mâm cơm đãi khách

Mâm cơm đãi khách

(PNTĐ) - Những mâu thuẫn mẹ chồng - nàng dâu đôi khi không đến từ chuyện lớn, mà chỉ là cách lau nhà, nêm nếm món ăn hay một câu nói vô tình. Nhưng rồi, chính một bữa cơm lại có thể giúp mọi người nhìn nhau bằng ánh mắt khác.
Giọt máu đào

Giọt máu đào

(PNTĐ) - Sau đám tang chồng, Oanh vẫn không kìm được nước mắt. Chao ôi, tai nạn chỉ diễn ra trong tíc tắc mà cuộc đời của Oanh và hai đứa trẻ đã bước sang một bước ngoặt khác... Oanh đã từng mong đó chỉ là cơn ác mộng mà khi cô tỉnh dậy, mọi thứ lại trở về như trước...
Khi con biết yêu

Khi con biết yêu

(PNTĐ) - Ngày nghe tin con gái có người yêu, chị Hoa rụng rời tay chân. Trời ơi, con gái chị mới vừa bước qua tuổi 17, hãy còn ăn chưa no, lo chưa tới thì yêu đương nỗi gì. Rồi con chị còn cả một tương lai dài phía trước, nếu dính vào yêu đương thì có ngày lại ăn cơm trước kẻng, rồi thì biết đi đâu về đâu.