Hiếu thuận thiên lệch

Chia sẻ

Cả cuộc đời cha tôi chẳng có chí hướng gì gọi là lớn, giấc mơ của ông chỉ đơn giản là đến khi năm mươi tuổi có thể xách chiếc ghế xếp ra ngoài ngồi phơi nắng và cha tôi còn cho rằng, nhà tôi khó có thể mà khá lên được.

Mẹ tôi thì ngược lại, bà luôn ước ao có cuộc sống đầy đủ, sung túc nên đã tự xây dựng cho mình một trang trại nuôi gà, hàng ngày đều thức dậy từ lúc trời còn tối đen, thu nhập cũng khá. Về hưu, cha tôi cũng đi giúp việc mẹ tôi ở trại gà nhưng tính ông vốn đã gia trưởng, lại thích chỉ huy người khác, lúc nào cũng tỏ ra ta đây là chuyên gia chỉ tay năm ngón nhưng lại chẳng hiểu biết gì về chuyên môn, điều đó khiến mẹ tôi nhiều khi rất tức giận.

Khi đó, bà nội tôi vừa mới mất, ông nội ở với chú tôi, nhà chúng tôi hàng tháng đều gửi biếu tiền dưỡng lão cho ông tôi. Cứ đến đầu tháng, mẹ tôi lại bảo cha tôi đem tiền đến cho ông nội, lại xách thêm hai con gà trống to nữa, con to hơn biếu ông nội, con nhỏ hơn thì biếu ông ngoại tôi. Có khi lại bảo cha tôi xách thêm hai giỏ trứng gà, giỏ lớn nhiều trứng hơn biếu ông nội, giỏ kia nhỏ hơn thì biếu ông ngoại. Cái cách hiếu thuận của mẹ tôi như thế, xem ra rất là thiên lệch.

Minh họa sưu tầmMinh họa sưu tầm

Sau đó thì quy mô trại nuôi gà của gia đình chúng tôi càng ngày càng phát triển. Trong túi bắt đầu rủng rỉnh có tiền, mẹ tôi đưa tiền cho cha tôi sắm đồ, mùa hè thì mua quạt cây, mùa đông thì mua áo da, lò sưởi điện, chăn điện, cuối năm còn mua cả máy thu hình màu cho ông nội tôi. Tết đến, ông nội tôi đắc ý diện nguyên cả bộ quần áo kiểu nhà Đường cổ bằng lụa tơ tằm mà mẹ tôi may cho, hễ gặp ai ông cũng khen mẹ tôi là con dâu hiếu thảo.

Mẹ tôi thực hành kiểu hiếu thuận “hai tiêu chuẩn” như vậy, tôi thấy thật là thiên lệch và không khỏi bất bình thay cho ông bà ngoại tôi.

Tôi đã từng hỏi mẹ, tại sao lại đối đãi với người già không công bằng giống như hai bát nước đầy như nhau vậy? Mẹ tôi đáp “Biếu nhiều, ít bằng nhau mới thật là không công bằng.”Thì ra, ông ngoại tôi là giáo sư đã nghỉ hưu, có lương hưu hàng tháng, sinh hoạt hàng ngày đã có bà ngoại chăm sóc, muốn mua gì là mua ăn vô tư. Còn ông nội tôi là nông dân, tuổi già chẳng có thu nhập gì, chỉ còn biết trông vào các con; bà nội mất rồi, sinh hoạt hàng ngày của ông chỉ do chú tôi lo liệu, chú tôi bỏ nhiều công thì chúng tôi bỏ nhiều của.

Vậy ra, trong sự hiếu thuận “hai tiêu chuẩn”của mẹ tôi cũng có sự thiện lương và công bằng. Mẹ nói cho tôi biết, trong sự hiếu thuận “thiên lệch” ấy cũng có cái hay, có nghĩa là từ trước tới nay, cha tôi không hề có cái “kho bạc nhỏ”của riêng mình, nhiều năm không để một đồng xu trong túi, bởi vì cha tôi yên tâm khi có mẹ tôi quản tiền mà lòng hiếu thảo của mẹ tôi với ông bà cao hơn cha tôi cho nên nếu cha tôi có để tiền riêng cũng chẳng biết để dùng vào việc gì.

Những năm gần đây, cha mẹ tôi thi thoảng cũng có những xung đột, cãi vã nhau. Mẹ tôi bảo, sợ gì cãi nhau, mẹ tôi đã có cách, mỗi lẫn to tiếng xong, “pháp bảo” của mẹ tôi là bảo bố tôi đem đồ đi biếu ông nội tôi. Chiêu này thật là linh, cha tôi lập tức phục tùng ngay.

Xưa nay, mẹ tôi chưa từng dùng lời lẽ ngon ngọt với cha tôi bao giờ nhưng bà đã dùng hành động thực tế để “quản” cha tôi khỏi những thói cố chấp và lười biếng; cha tôi bớt khó tính, cáu bẳn và mềm mỏng dần. Phải chăng đó cũng là công hiệu của sự hiếu thuận “hai tiêu chuẩn”.

Truyện ngắn của MÃ HẢI HÀ (TQ)

Trần Dân Phong (dịch)

Tin cùng chuyên mục

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

(PNTĐ) - Giữa nhịp sống hối hả của một Thủ đô đang chuyển mình từng ngày, Hà Nội vẫn gìn giữ cho mình những khoảng lặng rất riêng - nơi con người có thể chậm lại, lật giở từng trang sách và lắng nghe nhịp thở của tri thức. Đó là những không gian thư viện, từ các thư viện lớn nằm ở khu vực trung tâm đến những thư viện cộng đồng, thư viện làng ở ngoại thành.
Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

(PNTĐ) - Tại Hà Nội, phong trào Bình dân học vụ số được triển khai bền bỉ, lấy cơ sở làm điểm tựa. Từ cấp phường, xã, các mô hình gần dân, sát việc đã từng bước “mềm hóa” chuyển đổi số, biến những khái niệm tưởng chừng khô cứng thành các thao tác cụ thể, quen thuộc, dễ thực hành. Nhờ đó, người dân không chỉ tiếp cận mà còn chủ động sử dụng dịch vụ công trực tuyến.
Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

(PNTĐ) - Phấn đấu hoàn thành kế hoạch chi tiêu của BHXH Thành phố giao về phát triển BHXH tự nguyện, BHYT hộ gia đình, bảo hiểm xã hội các cơ sở của thành phố Hà Nội đã có những cách làm phối hợp liên ngành, hiệu quả, vừa giúp nhân dân nắm bắt đầy đủ, kịp thời các chính sách mới của Đảng và Nhà nước, vừa góp phần thực hiện chính sách an sinh xã hội trên địa bàn.
BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

(PNTĐ) - Giám đốc BHXH Thành phố yêu cầu Chánh Văn phòng, Trưởng các phòng nghiệp vụ và Giám đốc BHXH các cơ sở nghiêm túc thực hiện đầy đủ các quy định của pháp luật, quy trình nghiệp vụ trong công tác tiếp nhận, giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng BHXH, BHTN theo chỉ đạo của BHXH Việt Nam và BHXH Thành phố.
Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

(PNTĐ) - Những ngày cuối năm 2025, nam ca sĩ Tuấn Hưng xuất hiện trở lại với một vai trò mới - người viết nhạc. Tuấn Hưng ra mắt album “Chạm” gồm 5 ca khúc do chính anh sáng tác, khiến nhiều khán giả bất ngờ. Sự bất ngờ ở đây không chỉ là vai trò mở của Tuấn Hưng, mà vì sự hiện diện lặng lẽ, trầm tĩnh khác xa với “con ngựa bất kham” Tuấn Hưng của những ngày nào.