2 quả trứng trong bát mì của bố

Chia sẻ

Thứ 7 ấy, tôi nghe mẹ hỏi bố: “Hôm nay anh có phải đi làm không?”, “Không anh làm việc ở nhà”. Lẽ thường, mẹ tôi sẽ rất vui khi bố không phải đi làm vì cả nhà tôi được sum họp bên nhau. Nhưng lần này, tôi lại nghe có tiếng thở dài của mẹ.

Bố tôi vội trấn an mẹ: “Thu nhập tháng này của anh chắc sẽ giảm. Em cố gắng nhé. Thôi còn may mình vẫn có việc để làm. Cơ quan anh vừa rồi đã cho một số người nghỉ không lương. Anh được giữ lại, nhưng làm 50% công suất thôi em ạ”. Sau đó, giọng bố lại chùng xuống: “Trước làm vất thì cũng thấy mệt. Giờ lại mong được vất, mong tăng ca mà chẳng được. Dịch với dã”.

Mẹ tôi trả lời: “Vâng, em biết rồi. Anh cứ yên tâm, không phải lo lắng gì đâu. Em lo liệu được ”.

Bố tôi ra bàn ngồi làm việc. Khi đồng hồ chỉ 10h30 phút sáng, mẹ tôi bê ra 4 bát mì ăn liền, gọi cả nhà cùng ăn. Bố bảo: “Giờ này thì ăn sáng cũng là ăn trưa. Vậy, trưa anh không ăn nữa. Các con đói thì em nấu cho con ăn thôi nhé”.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Tôi để ý trong mỗi bát mì của tôi và em đều có 1 quả trứng. Riêng bát mì của bố thì có 2 quả, còn mẹ thì hình như không có quả nào. Tôi thắc mắc nhưng ngại không dám hỏi luôn. Đợi khi chỉ có hai mẹ con tôi mới thẽ thọt với mẹ:

“Sao bố lại được ăn hai quả trứng. Bình thường, bố mẹ vẫn nhường cho bọn con được ăn phần nhiều nhất cơ mà”.

Mẹ tôi ra dấu cho tôi nói bé, chắc là không muốn bố nghe thấy. Rồi mẹ bảo:

“À, vì bố tới đây sẽ vất vả. Mẹ bồi dưỡng cho bố một chút để bố có sức khỏe”.

Thế rồi mẹ kể với tôi dịch bệnh đã làm công việc của bố bị ảnh hưởng. Mẹ dặn tôi để ý dạy bảo em, không để em mè nheo nhiều khiến bố mệt. Rồi hai anh em nhớ khi ra khỏi phòng phải tắt đèn, tắt quạt, ăn đâu hết đó, không bỏ phí thức ăn. “Mẹ con mình càng tiết kiệm được nhiều thì càng đỡ hơn cho bố phải lo toan, con hiểu không?”- mẹ tôi dặn.

Để chúng tôi yên tâm việc học, thường bố mẹ tôi không kể nhiều cho chúng tôi nghe về tình hình tài chính của gia đình và đây là lần đầu tiên, mẹ chia sẻ với tôi. Qua lời dặn của mẹ, tôi hiểu là khó khăn đã chạm tới cửa nhà mình. Mẹ tôi lâu nay vốn chỉ ở nhà làm nội trợ, thay bố chăm sóc gia đình. Còn bố là lao động chính của cả nhà. Vì thế, thu nhập của bố ít đi thì mấy mẹ con tôi sẽ bị ảnh hưởng.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Giờ thì tôi đã biết vì sao bữa cơm trong gia đình tôi dạo này có phần giản dị so với trước. Nồi cơm thổi của mẹ tôi vơi hơn. Em trai tôi chìa bát ra để mẹ xới thì mẹ cười bảo: “Hôm nay mẹ nấu non cơm chút nên hết mất rồi. Ăn vừa phải, càng thòm thèm, càng thấy ngon con ạ”. Em tôi vô tư, ăn ít hay ăn nhiều đều vui vẻ, lát sau mải chơi thì quên luôn. Mẹ còn hay giặt quần áo bằng tay thay cho giặt máy, có lẽ là để tiết kiệm tiền điện, nước. Tôi cũng đã không còn thắc mắc vì sao trong bát mì ăn liền của bố có những hai quả trứng. Và tôi cũng hiểu vì sao bố nói chỉ ăn một bữa “2 trong 1” thôi, đừng nấu cho bố cơm trưa.

Trong lúc dịch bệnh, hơn lúc nào hết, cả nhà tôi rất cần đùm bọc, yêu thương, sẻ chia với nhau. Và rồi chúng tôi sẽ vượt qua dịch bệnh.

LAN CHI

Tin cùng chuyên mục

Điểm dừng

Điểm dừng

(PNTĐ) - “Gặp lại em, anh vui lắm. Cũng gần 20 năm rồi...”; “Vâng, em cũng vui. Trái đất này thật tròn”, “Em vẫn đáng yêu thế, và anh cũng vậy”...
Làm vợ

Làm vợ

(PNTĐ) - Từ bé được mẹ chiều chuộng, lấy chồng lại được yêu thương, Ngọc kết hôn gần một năm mà chưa từng nấu nổi một bữa cơm cho chồng. Cô tin phụ nữ hiện đại không cần bếp núc để giữ chân đàn ông. Cho đến khi mẹ chồng lên chơi vài ngày, những lời chê trách khiến cô hiểu: Yêu thương, nếu không biết giữ, rồi cũng sẽ nguội lạnh mà rời đi…
Bi kịch từ đứa con sinh thiếu tháng

Bi kịch từ đứa con sinh thiếu tháng

(PNTĐ) - Ngân xuất hiện ở phòng tư vấn với đứa con trai hơn một tuổi kháu khỉnh. Nhìn đứa bé bụ bẫm, dễ thương trong sáng như thiên thần bên người mẹ có học thức, xinh đẹp, không ai nghĩ họ lại là nạn nhân bạo lực gia đình gần hai năm nay.
 “Diệt giặc dốt” trên không gian số

“Diệt giặc dốt” trên không gian số

(PNTĐ) - Trong lịch sử dân tộc, mỗi khi đất nước đứng trước một cuộc chuyển mình, phụ nữ Việt Nam luôn là những người âm thầm nhưng bền bỉ góp sức vào hành trình kiến thiết và đổi thay. Từ những lớp “bình dân học vụ” năm xưa, nơi phụ nữ nông thôn lần đầu cầm bút học chữ, cho đến thời đại số hôm nay, họ tiếp tục là lực lượng tiên phong trong phong trào học tập suốt đời, xóa mù công nghệ, vượt qua rào cản để tiếp cận tri thức mới.