Bài tháng tư

Việt Phương
Chia sẻ

(PNTĐ) -Tháng Tư của Từ Kế Tường vừa như khép lại, vừa như mở ra những ký ức, những suy cảm không chỉ riêng một người…

Tôi nghe đầy trong mắt
Một rừng thông gió phai
Cỗ xe nào đã khuất
Trên đường cát bụi bay

Rồi tháng tư bước đến
Nhè nhẹ như một người
Rồi tháng tư bước đến
Nặng trĩu như một người

Rừng thông xa xa vắng
Phấn thông phấn thông vàng
Tôi nghe hồn ấm nắng
Nhịp hồn vừa khua vang

Thở một lần như núi
Núi cao như trời mây
Người một lần qua khỏi
Trăm năm buồn không hay

Trăm năm là cơn sóng
Vỗ ầm ĩ trong lòng
Lất lây như hình bóng
Rồi cũng về hư không

Tôi như cành thạch thảo
Mùa thu đã chết rồi
Người qua theo màu áo
Bài thơ buồn không nguôi

Bài thơ buồn đứng lại
Tháng tư rồi sẽ qua
Ôi một thời trẻ dại
Rồi cũng sẽ bao la... 

                       Từ Kế Tường

Bài tháng tư  - ảnh 1
Minh họa sưu tầm

LỜI BÌNH:
Bài thơ Bài Tháng tư của thi sĩ Từ Kế Tường đầy ắp hình ảnh và xúc cảm. Thoáng đọc qua, ta đã nhận ra cái nhịp thơ 5 chữ nhanh gấp như tốc độ của nắng gió, của hơi thở mùa hạ chứ không còn chùng chình như mùa xuân se lạnh: 

Tôi nghe đầy trong mắt
Một rừng thông gió phai
Cỗ xe nào đã khuất
Trên đường cát bụi bay

Trên con đường đầy bụi, nhà thơ đã “nghe” được bước đi của thời gian (Tôi nghe đầy trong mắt) với một tốc độ mau lẹ như bụi cuốn (Trên đường cát bụi bay), để rồi, tháng tư cũng hiện ra rõ mồn một với diện mạo như thế: 

Rồi tháng tư bước đến
Nhè nhẹ như một người
Rồi tháng tư bước đến
Nặng trĩu như một người

Nhưng, thật bất ngờ, đó lại là bước chân và tâm trạng của một người. Người ấy không có tên gọi, hình hài mà chỉ đẩy ắp ưu tư như chính cái tôi, như chính bản ngã của mình. Điệp ngữ “như một người” như vọng vào chính tâm hồn ta mỗi khi đoc khổ thơ này để từ đó vang xa và lan tỏa:

Rừng thông xa xa vắng
Phấn thông phấn thông vàng
Tôi nghe hồn ấm nắng
Nhịp hồn vừa khua vang

Bốn câu thơ đã phác họa nên một bức tranh với gam màu tươi sáng của “phấn thông vàng” của “ấm nắng” của tiếng lòng như được “khua vang”. Câu thơ cứ thế đưa bước chân ta đi xa mãi:

Thở một lần như núi
Núi cao như trời mây
Người một lần qua khỏi
Trăm năm buồn không hay

Từ Kế Tường là một thi sĩ của sự phiêu lãng, bay bổng. Cái cách mà anh chuyển ý thật thú vị. Nhịp thở cũng là nhịp điệu tâm trạng, tiếng thở dài cao như ngọn núi, che khuất chính tầm mắt của mình, như vừa đánh mất một người (Người một lần qua khỏi) để lại nuối tiếc khôn nguôi. Một nỗi buồn không tên, không hay biết. Khi khổ thơ trên vừa khép lại, khổ thơ tiếp theo đã đón lấy tứ thơ này:

Trăm năm là cơn sóng
Vỗ ầm ĩ trong lòng
Lất lây như hình bóng
Rồi cũng về hư không

Từ ngọn núi, đến con sông, từ đỉnh cao của núi đến đỉnh cao ngọn sóng, cứ thế đưa ta vào cõi buồn “hư không”. Hư không của một người, của một đời, của tháng Tư. Bài thơ đưa ta đến với sự cô đơn của tâm trạng:

Tôi như cành thạch thảo
Mùa thu đã chết rồi
Người qua theo màu áo
Bài thơ buồn không nguôi

Trong thi ca, khi ví mình như hoa cỏ, như mùa màng là lúc bi lụy nhất (Mùa thu đã chết rồi). Nhớ khi xưa thi sĩ Nguyễn Bính từng viết: “Tôi về đây, đã lâu rồi/ Nằm trong cô tịch nhớ người phồn hoa”; hay cách mà thi sĩ Hàn Mặc Tử tự phác họa mình: 

Tôi gò được một mùa xuân phẩm tiết.
Mùa xuân ấy là lòng tôi tha thiết.
Mê cuống cuồng say điêu đứng vì thương
Ôi chao ôi! Trong nắng rực mùi hương...

                                         (Nắng vàng).

Nhưng với Từ Kế Tường, cảm xúc đó nhẹ nhàng hơn, thanh thản hơn nhưng không kém phần tha thiết. Bài thơ khép lại bằng sự lãng đãng, bay bổng mà đầy ấn tượng trong lòng người đọc:

Bài thơ buồn đứng lại
Tháng tư rồi sẽ qua
Ôi một thời trẻ dại
Rồi cũng sẽ bao la...

Tháng Tư của Từ Kế Tường vừa như khép lại, vừa như mở ra những ký ức, những suy cảm không chỉ riêng một người… 

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Điểm dừng

Điểm dừng

(PNTĐ) - “Gặp lại em, anh vui lắm. Cũng gần 20 năm rồi...”; “Vâng, em cũng vui. Trái đất này thật tròn”, “Em vẫn đáng yêu thế, và anh cũng vậy”...
Làm vợ

Làm vợ

(PNTĐ) - Từ bé được mẹ chiều chuộng, lấy chồng lại được yêu thương, Ngọc kết hôn gần một năm mà chưa từng nấu nổi một bữa cơm cho chồng. Cô tin phụ nữ hiện đại không cần bếp núc để giữ chân đàn ông. Cho đến khi mẹ chồng lên chơi vài ngày, những lời chê trách khiến cô hiểu: Yêu thương, nếu không biết giữ, rồi cũng sẽ nguội lạnh mà rời đi…
Bi kịch từ đứa con sinh thiếu tháng

Bi kịch từ đứa con sinh thiếu tháng

(PNTĐ) - Ngân xuất hiện ở phòng tư vấn với đứa con trai hơn một tuổi kháu khỉnh. Nhìn đứa bé bụ bẫm, dễ thương trong sáng như thiên thần bên người mẹ có học thức, xinh đẹp, không ai nghĩ họ lại là nạn nhân bạo lực gia đình gần hai năm nay.
 “Diệt giặc dốt” trên không gian số

“Diệt giặc dốt” trên không gian số

(PNTĐ) - Trong lịch sử dân tộc, mỗi khi đất nước đứng trước một cuộc chuyển mình, phụ nữ Việt Nam luôn là những người âm thầm nhưng bền bỉ góp sức vào hành trình kiến thiết và đổi thay. Từ những lớp “bình dân học vụ” năm xưa, nơi phụ nữ nông thôn lần đầu cầm bút học chữ, cho đến thời đại số hôm nay, họ tiếp tục là lực lượng tiên phong trong phong trào học tập suốt đời, xóa mù công nghệ, vượt qua rào cản để tiếp cận tri thức mới.