Chiếc tivi ru mẹ tôi ngủ

Huyền Linh
Chia sẻ

(PNTĐ) -Ngày nào cũng vậy, mẹ tôi luôn ngủ trong lúc mọi người thức, và lại thức khi mọi người đã ngủ.

Mẹ có đam mê xem phim, nhất là phim truyền hình Việt Nam. Cứ 9h tối, sau khi đã xong hết việc nhà, mẹ bắt đầu lên giường, bật tivi để xem phim Việt. Ấy thế nhưng, chỉ sau vài phút, chúng tôi quay sang đã thấy mẹ ngủ từ lúc nào. Một lát sau, chắc là bị ai đó làm cho giật mình, mẹ  choàng tỉnh, rồi nhớn nhác hỏi xem phim như thế nào rồi. Lắm khi, nhân vật trong phim đã già rồi còn mẹ thì vẫn chỉ biết lúc… nhân vật mới chào đời. Bởi vì sau đó là mẹ ngủ quên mất. Ngày nào cũng vậy, chẳng có bộ phim nào mà mẹ xem được đầy đủ từ đầu đến cuối. 

Mấy năm gần đây, tuổi cao dần, mẹ càng thính ngủ hơn. Giấc ngủ của mẹ dường như chỉ sâu nhất là khi nằm trước màn hình tivi. Thời gian đầu, khi thấy mẹ ngủ gật, chị em tôi còn cố gọi mẹ dậy để mẹ xem phim. Nhưng rồi sau đó tôi nhận ra, mẹ không hẳn có nhu cầu xem phim. Là mẹ cần hơn một giấc ngủ và tiếng của tivi sẽ giúp mẹ ngủ ngon hơn. Vậy là từ đó, chúng tôi cứ để im cho chiếc tivi ru cho mẹ ngủ. Rồi khi mẹ tỉnh dậy, sẽ lại có một người giúp mẹ cập nhật lại tình tiết của bộ phim.

Chiếc tivi ru mẹ tôi ngủ - ảnh 1
Ảnh minh họa

Đó là khi cả nhà tôi thức còn mẹ thì ngủ.

Và ngược lại, khi chúng tôi đang ngủ say thì 4h sáng, mẹ đã trở dậy để vo gạo, luộc lạc thổi xôi. Mẹ tôi sáng nào từ 6h cũng đã có mặt ở chợ, bán hết một thúng xôi đầy rồi mới về. Nhờ có thúng xôi lạc ấy mà mẹ đã nuôi đủ cả 4 chị em tôi khôn lớn. Thương mẹ vất vả, chúng tôi nói mẹ đánh thức chúng con dậy phụ giúp mẹ. Mẹ tôi ừ đấy nhưng chẳng bao giờ đánh thức các con. Kể cũng lạ, bình thường, khi mẹ ngủ, các con chỉ cần động nhẹ là mẹ đã tỉnh giấc. Còn khi mẹ thức, dẫu có lạch cạch dưới bếp thế nào chúng tôi cũng ngủ ngon lành. Mẹ bảo:”Đấy là sự khác nhau giữa người già và người trẻ. Các con đang tuổi ăn tuổi ngủ, mẹ không nỡ gọi dậy, để mình mẹ thức là được rồi. Mẹ già rồi, có ngủ được mấy nữa đâu”. 

Sau khi bán xôi trở về, mẹ cũng chẳng có thời gian để mà ngủ lại. Mẹ còn lo đi chợ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, tranh thủ làm việc nọ việc kia cho tới khi các con đi học về. 
Tôi không biết còn có bao nhiêu bà mẹ ngoài kia cũng hay ngủ gật trước tivi. Nhưng tôi tin là có nhiều. Bởi, bà mẹ nào cũng giống nhau ở một điểm là hết lòng lo lắng cho gia đình, tận tâm chăm sóc chồng con, nhận tất cả mọi vất vả về cho mình mà chẳng đòi hỏi phải được đền đáp lại. 

Và vì thế, những đứa con đừng bao giờ phá lên cười khi mẹ mình ngồi trước màn hình tivi đấy mà chẳng biết trên đó đang chiếu gì. Bởi đó chính là lúc các bà mẹ đang có một giấc ngủ của riêng mình. Thời gian còn lại, họ đã sống cho gia đình.

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Duyên muộn

Duyên muộn

(PNTĐ) - Tin Xuân... sắp lấy chồng được bạn bè cô bàn tán rộn rã. Ai cũng mừng cho Xuân thoát ế, nhưng cũng băn khoăn liệu câu chuyện tình yêu đó có thật không... Ở tuổi này rồi, nếu lại bị thất tình thì tội Xuân lắm.
Chọn đúng nơi cho cha mẹ sống già

Chọn đúng nơi cho cha mẹ sống già

(PNTĐ) - Những ngày gần đây, tôi nghe nhiều người bàn tán, thậm chí bức xúc, khi thấy đâu đó xuất hiện xu hướng con cái, dù thành đạt, giỏi giang, lại đưa cha mẹ vào trại dưỡng lão. Không ít người xem đó là biểu hiện của sự bất hiếu, là bạc bẽo, là “có ăn học mà quên ơn dưỡng dục”. Nhưng với tôi, một người mẹ già từng trải, từng đứng lớp, từng nuôi con khôn lớn, tôi lại nghĩ khác: Con cái tiến bộ, hiểu biết, thì nên đưa bố mẹ vào trại dưỡng lão, nếu điều đó mang lại cuộc sống tốt hơn cho người già.
Bố mẹ, con và thần tượng

Bố mẹ, con và thần tượng

(PNTĐ) - Thời gian qua, với sự nở rộ của các chương trình giải trí quy tụ nhiều trai xinh, gái đẹp, sự xuất hiện của các ban nhạc, nhóm nhảy đã tác động nhiều tới giới trẻ. Nhiều bạn đã chọn cho mình thần tượng là các ca sĩ, diễn viên, nghệ sĩ... Tuy nhiên, nếu chỉ là sự hâm mộ đơn thuần thì không đáng nói. Có nhiều bạn trẻ còn trở nên cuồng thần tượng tới mức có thể bỏ hết công việc, sao nhãng cả người thân của mình chỉ tập trung dõi theo thần tượng.
Tâm Giao trò chuyện

Tâm Giao trò chuyện

(PNTĐ) - Chán cảnh... ở rể Sau khi kết hôn, em ở rể vì vợ chồng điều kiện kinh tế còn eo hẹp, chưa có điều kiện mua nhà riêng. Em cũng nghĩ rằng nhà nào cũng là nhà, dù bố mẹ vợ hay bố mẹ mình thì đều là bố mẹ. Tuy nhiên, sau một thời gian sống, em thấy rất bí bách. Lúc nào em cũng phải khép mình, sống nền nếp, nếu có muốn đi sớm về muộn, bù khú với bạn bè một chút cũng phải “ngó” mặt bố mẹ vợ. Chưa kể thi thoảng ông bà còn góp ý với em thế này, thế kia. Em thấy mình đúng là mất hết vị thế...           Bạn đọc nam (giấu tên).