Chiếc túi ruột tượng

Huyền Thương
Chia sẻ

(PNTĐ) - Cháu gái được sang Mỹ du học, tin vui ấy khiến cả nhà chộn rộn. Ông ngoại, bố mẹ, các bác đều đăng ký tiễn cháu ra tận sân bay. Chỉ có bà ngoại là không đi được vì bà bị đau hai đầu gối, đi lại trong nhà cà nhắc, cà nhắc.

Trước ngày lên đường, bố mẹ giúp cháu chuẩn bị đồ đạc, đóng gói hành lý. Bà ngoại thì cứ bùi ngùi vì chẳng biết làm gì ngoài việc động viên, chia sẻ, tâm tình với cháu. Hồi trẻ bà chẳng đi làm Nhà nước nên không có lương hưu để cho cháu. Cả nhà cứ động viên bà mãi, bảo bà hy sinh cho gia đình vậy là nhiều rồi. Giờ, bà chỉ cần khỏe mạnh là đã đem lại niềm vui cho cả nhà.

Trong bữa cơm hôm đó, bố mẹ cháu nói chuyện với cháu: “Con đi lần này mang theo nhiều giấy tờ, cả tiền nên phải cẩn thận nhé. Nhất là trên đường đi, phải chú ý tránh bị trộm cắp”. Mẹ cháu còn kể có trường hợp con cô bạn bị mất trộm hết tiền nên sang nước ngoài du học còn chẳng có tiền để sinh hoạt. Lần đầu cháu đi xa, cả nhà đều rất lo lắng.

Chiếc túi ruột tượng - ảnh 1
Ảnh minh họa

Thế rồi ngày cháu lên đường cũng tới. Sáng đó, bà ngoại bỗng đem ra một chiếc túi ruột tượng bằng vải đỏ, trên miệng túi cài khuy. Túi còn có dây vải đeo vào cổ. Thì ra, bà đã giấu cả nhà lấy bộ quần áo còn mới của bà cắt lại rồi khâu tay thành chiếc túi nhỏ. Bà bảo: “Cháu để tiền và các giấy tờ quan trọng vào đây, sau đó bỏ vào trong người. Ngày trước, khi đi buôn thúng bán mẹt, bà cũng đều phải bỏ tiền kiểu này, đảm bảo chưa từng ai lấy trộm được của bà”.

Bây giờ có ai dùng cái túi vải khâu tay ấy đâu. Người ta bán túi chống trộm, túi da, túi vải đẹp lung linh, chỉ cần đặt mua là có. Mẹ cháu cũng chuẩn bị cho cháu một chiếc túi đeo chéo rất đẹp, có thể để đồ quý giá vào đó mà không sợ bị mất. Cháu ban đầu cũng ngần ngừ, ngại dùng cái túi kiểu “cổ lỗ sĩ” đó quá, nhưng rồi, cháu nghĩ lại bà đã phải vất vả khâu túi cho cháu ra sao, bà đã yêu cháu thế nào thì mới làm vậy.

Trước khi lên đường, cháu đã hạnh phúc đeo chiếc túi qua cổ, rồi bỏ vào bên trong áo. Bà thấy vậy thì rưng rưng. Bà ngoại ơi, cháu đi du học đây. Trong hành trang của cháu, đây sẽ là đồ vật quý giá, thân thương nhất. Cháu yêu bà nhiều.

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Về nhà

Về nhà

(PNTĐ) - Loan đặt bút ký vào tờ đơn ly hôn rồi sắp xếp hành lý, bước ra khỏi ngôi nhà mà cô đã từng sống không một chút nuối tiếc. My, bạn thân của cô vỗ vai động viên: “Đúng, không cần nhìn lại, đã quyết đi thì sẽ không ân hận”.
Tội ác công nghệ trong thời đại số

Tội ác công nghệ trong thời đại số

(PNTĐ) - Chỉ bằng một cuộc gọi video và vài lời đe dọa, nhiều học sinh, sinh viên hoảng loạn tin rằng mình liên quan đến tội phạm, tự nhốt mình và cầu cứu gia đình. “Bắt cóc online” không chỉ là chiêu trò lừa đảo, mà là tội ác công nghệ đang len lỏi trong từng mái nhà.
Bi kịch ra phố đổi đời

Bi kịch ra phố đổi đời

(PNTĐ) - Chị lặng lẽ nhìn ngôi nhà vắng lặng, muốn hét thật to cho đỡ bí bách. Đứa con trai vào trại cai nghiện một tuần nay. Vậy mà chồng chị xem như không có chuyện gì xảy ra; lại còn đi công tác dài ngày, không gọi về cho vợ hỏi xem tình hình thế nào. Nếu biết chuyển ra thành phố có ngày này, chị thà ở lại quê, cày ruộng quanh năm còn hơn.
Làm mẹ không... “phông bạt”

Làm mẹ không... “phông bạt”

(PNTĐ) - Sáng nay mình đi họp cha mẹ học sinh cho con, lúc về chạm mặt cô bạn học cùng hồi cấp 3. Ngày đó, mình là lớp trưởng còn bạn là Bí thư chi đoàn. Trời xui đất khiến thế nào giờ lại có 2 con bằng tuổi, lại học cùng một trường