Điểm tựa của con cháu

Chia sẻ

Bố tôi thường nói, ông bà là điểm tựa của con cháu. Nhà nào có ông bà sống thọ chính là có phúc lớn.

Hồi đó, tôi chưa hiểu hết hàm ý trong câu nói của bố. Tôi chỉ biết rằng, nhà tôi có một quy định là vào ngày Chủ nhật các con, cháu đều phải về thăm ông bà, cố gắng thu xếp ăn với nhau bữa cơm.

Cũng vì vậy, Chủ nhật là khoảnh khắc các thành viên trong gia đình chúng tôi gặp nhau. Bố mẹ tôi và các bác, cô chú ngồi thưa chuyện với ông bà. Tôi và các anh chị em họ thì vui đùa cùng nhau. Vì gặp nhau thường xuyên nên chúng tôi có thể hiểu rõ những gì đang diễn ra trong gia đình của nhau. Chẳng hạn như nhà bác tôi mới mua được cái xe mới, chú tôi thì vừa mới ốm dậy, còn chúng tôi thì đạt mấy điểm trong bài kiểm tra.

Sau khi ông nội tôi mất, chúng tôi vẫn duy trì nếp sinh hoạt đó. Dần dà, bà tôi cũng ốm đi nhiều, tới khi phải nằm một chỗ trên giường. Bà bắt đầu bị lẫn lộn, nhớ nhớ quên quên. Nhưng, bà càng như vậy thì bố càng muốn chúng tôi năng qua thăm bà hơn. Bố bảo, phải tận dụng từng giây phút còn có bà trên đời. Chúng tôi vẫn duy trì bữa cơm sum họp ở nhà ông bà. Mẹ tôi mang một ít cháo vào giường bón cho bà ăn, thay cho việc bà ra ngồi cùng mâm với con cháu. Dù không nói ra nhưng chúng tôi đều cảm thấy an lòng vì trong nhà còn bóng dáng của bà.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Rồi cũng tới ngày bà tôi về cõi vĩnh hằng với ông. Ngôi nhà của ông bà trở nên vắng lặng hẳn. Khi ông bà còn sống, chúng tôi vẫn đợi ngày cuối tuần để được về với ông bà. Nay, vào ngày cuối tuần, tự nhiên, chúng tôi thấy có phần hẫng hụt, cảm giác như không còn gì đón đợi mình. Những cuộc sum họp dường như thưa vắng dần. Các bác, các chú và cả gia đình tôi đều bận rộn, quay cuồng trong nỗi mưu sinh. Mọi người cần gì thì chỉ gặp nhau trên mạng. Chúng tôi không còn hò hẹn nhau về nhà ông bà để cùng ăn cơm nữa. Như nhà tôi, có đợt, phải mấy tháng liền chẳng gặp nhà các bác, các chú.

- Đúng là các con mất bố mẹ như đàn chim mất tổ, tan tác hết cả - tôi thấy bố ngồi buồn, thở dài, nói với mẹ. Nếu cứ như thế này, tôi thấy không ổn.

Hôm đó, bố gọi điện cho bác cả, trao đổi hồi lâu. Sau khi tắt điện thoại, tôi thấy gương mặt bố vui hơn. “Được rồi mình ạ. Tôi và các bác đã thống nhất từ nay trở đi, một tháng cả đại gia đình chúng ta lại gặp nhau một lần. Giờ mất đi điểm tựa là bố mẹ thì anh em phải trở thành điểm tựa tình thân cho nhau”.

Từ đó, cứ vào Chủ nhật cuối tháng, cả đại gia đình tôi lại cùng có mặt ở nhà bà, cùng nhau nấu bữa cơm sum họp.

NGUYỄN THỊ HƯƠNG

Tin cùng chuyên mục

Khi chồng cuồng yêu

Khi chồng cuồng yêu

(PNTĐ) - Mẹ Mai mỗi lần đến thăm con gái về đều không ngớt lời khen ngợi con rể, đúng là con gái bà tu ba đời mới lấy được anh chồng yêu vợ hết mình như thế. Vợ chồng lấy nhau được 3 năm rồi mà cứ như vừa cưới xong, lúc nào con rể bà cũng quấn quýt, nói năng với vợ ngọt như mía lùi.
Láng giềng gần

Láng giềng gần

(PNTĐ) - “Anh đẩy vợ con tới bước đường cùng như vậy, anh vẫn còn không hối cải sao. Anh rượu chè vậy, có giải quyết được gì không?”. Mai về nhà trong sự mệt mỏi sau ngày dài lăn lộn ngoài chợ. Hai đứa trẻ đang chơi bên nhà hàng xóm, cửa nhà mở toang, bếp lạnh tanh, đồ đạc lộn xộn
“Cầu nối” giúp phụ nữ khởi nghiệp

“Cầu nối” giúp phụ nữ khởi nghiệp

(PNTĐ) - Trong 8 năm thực hiện Đề án 939 “Hỗ trợ phụ nữ khởi nghiệp giai đoạn 2017 - 2025” các cấp Hội Phụ nữ cả nước đã triển khai nhiều mô hình khởi nghiệp sáng tạo, với cách làm có hiệu quả, tạo ra phong trào, tinh thần khởi nghiệp, khát vọng cống hiến trong các tầng lớp phụ nữ và tổ chức Hội, trở thành cầu nối, các nguồn lực của xã hội, hỗ trợ cho phụ nữ trong phát triển kinh tế.