Đôi que đan

Thái Anh
Chia sẻ

(PNTĐ) - Hôm đó, bà gọi điện, nói tôi cuối tuần về nhà bà thì nhớ theo mang đôi que đan. Đó là que đan mà bà cho tôi mượn khi tôi nói với bà là tôi thích học đan áo len.

Nhưng kỳ thực, tôi chỉ tý toáy đan được dăm bữa là chán. Rồi tôi bỏ cả len và que đan vào chỗ nào đó trong phòng ngủ. Nếu không có cuộc điện thoại của bà, chắc tôi còn không nhớ có sự hiện diện của chúng trên đời.

Nhưng tôi lại ngại đi tìm lại que đan nên cuối tuần đó, tôi lấy cớ bận việc để không về bà, và cũng để bà không thể hỏi tôi về đôi que đan. Qua mấy ngày yên ổn, lần thứ 2 bà lại gọi nhắc tôi trả bà que đan vì bà có việc. Tôi khất lần rồi lại “bỏ bom” bà. 

Lần thứ ba thì bà tôi dỗi cháu. Bà nói tôi bằng mọi cách phải trả cho bà, nếu không thì bà yêu cầu bố mẹ tôi mua đền bà. Chuyện đến tai bố mẹ, ngay tối đó, bố mẹ bắt tôi đi tìm bằng được đôi que đan mới thôi. Mất gần 2 tiếng, tôi mới tìm thấy chúng nằm lăn lóc ở dưới gầm giường giữa lớp bụi mờ. Tất nhiên là tôi lôi chúng lên và ngay hôm sau phóng xe đến nhà bà để trả lại bà. Tôi nghĩ bà tôi lẩm cẩm. Có mỗi đôi que đan chả có giá trị gì mà bà cứ làm như quý giá lắm.

Đôi que đan - ảnh 1
Ảnh minh họa

Rồi cũng đến sinh nhật của tôi 18 tuổi. Năm nào cũng vậy, cứ vào ngày đó là trời trở rét. Mẹ tôi kể, lúc đau đẻ tôi, bố đèo mẹ trên xe máy vào bệnh viện mà hai bên gió rít bên tai.

Mẹ tôi mua tặng tôi một quyển truyện tranh đúng thể loại mà tôi thích. Bố thì mua cho tôi một bộ vợt cầu lông. Riêng món quà của bà được gói trong một tờ giấy báo. Tôi hứng thú nhất với quà của bà vì bà tôi không có tiền, cũng chẳng có điều kiện ra khỏi nhà vì bà yếu rồi, đi đâu toàn phải nhờ con cháu đèo. Tôi mở tờ giấy báo ra, bên trong là một chiếc khăn len màu xám. Lập tức, tôi liên tưởng tới đôi que đan bà đòi tôi hôm nào và hiểu ra vấn đề. Bà muốn tự tay đan một chiếc khăn len để kịp tặng tôi vào sinh nhật. Trong những ngày giá lạnh này, chiếc khăn len của bà sẽ đem lại sự ấm áp cho tôi. 

Bà tôi có 4 cháu nội ngoại. Thời thơ ấu của chúng tôi đều gắn với những chiếc áo len của bà đan cho. Sau đó, bà ít đan dần vì mắt cũng kém và tay cũng yếu đi. Đến lần này, bà coi mốc tuổi 18 của tôi là một sự kiện quan trọng nên muốn tặng tôi thứ gì đó thật đặc biệt và ý nghĩa. Và bà chỉ có thể đan len. 

Vậy mà tôi đã nghĩ bà thật là phiền phức và lẩm cẩm rồi. 

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Đêm thu

Đêm thu

(PNTĐ) - Bài thơ “Đêm thu” là một sáng tác hay được nhiều người yêu thích. Với 14 câu thể thơ ngũ ngôn hiện đại, thi phẩm là bức tranh đêm thu thật đẹp, hồn thơ chủ thể trữ tình tinh tế, yêu mùa thu đắm say, sâu lắng.
Nữ “tổng tài” từ màn ảnh tới đời thực!

Nữ “tổng tài” từ màn ảnh tới đời thực!

(PNTĐ) - Ở tuổi 35, Phan Minh Huyền lựa chọn kỹ các vai diễn, độc lập tự chủ trong cuộc sống cùng con trai, giữ gìn vóc dáng và trân trọng từng khoảnh khắc tự do tự tại. Có thể nói, cả trên phim lẫn ngoài đời, Phan Minh Huyền đều toát lên hình ảnh nữ “tổng tài” - người phụ nữ biết mình muốn gì, làm gì và làm thế nào để có cuộc sống hạnh phúc.
Mặt trời vừa rụng

Mặt trời vừa rụng

(PNTĐ) - Nhà này rất lạ. Mấy bữa nay có kiểu anh chồng đi làm về đứng lặng ngoài hiên ngóng vào, chị vợ ngồi trong nhà đắm đuối ngắm con. Thế nên Vi ngồi nhìn cái cảnh tượng đó cũng thấy bùi ngùi lắm.
Tầm nhìn của top 10 nữ doanh nhân giàu nhất thế giới

Tầm nhìn của top 10 nữ doanh nhân giàu nhất thế giới

(PNTĐ) - Khởi nguồn từ ý tưởng đơn giản: Thiết kế cần trở nên dễ dàng, ai cũng có thể tiếp cận, Canva nay đã trở thành công cụ toàn cầu phục vụ hàng triệu người dùng, định nghĩa lại cách con người thực hiện các dự án sáng tạo. Đứng sau thành tựu đó là Melanie Perkins – nữ doanh nhân Úc, người góp mặt trong top 10 nữ doanh nhân giàu nhất thế giới nhờ tầm nhìn táo bạo và bền bỉ.