Khi tôi bằng mẹ

Trần Ngọc Hương
Chia sẻ

(PNTĐ) - Năm tôi 18 tuổi thì mẹ 45 tuổi. Mỗi lần leo lên nhà ở tầng 5 khu tập thể, mẹ phải nghỉ 2 lần. Còn tôi thường chạy một mạch lên nhà rồi đứng đó gọi mẹ ời ời.

Mãi rồi mẹ cũng lên tới nơi, nhưng mà mẹ thở dốc. Mẹ bảo: “Mẹ mệt quá, chắc mươi năm nữa thì mẹ ở hẳn trong nhà mất thôi. Lúc đó, con đi chợ, nấu cơm, lo lắng cho gia đình thay mẹ”.

Bình thường, cả nhà tôi đã quen có mẹ lo liệu từ A-Z. Tôi có lý do chính đáng là phải đi học nên ra khỏi nhà từ sáng sớm đến chiều muộn. Lúc về thì nhà cửa sạch tinh tươm, cơm canh sẵn sàng, quần áo ngoài dây phơi đã được mẹ gấp gọn, xếp ngay ngắn ở đầu giường. Mẹ tôi gần như không bao giờ biết mệt, ốm là gì.

Nhưng rồi khi mẹ bước qua tuổi 40, tôi bắt đầu thấy mẹ than người mỏi, nhức. Nhiều hôm tối đến mẹ rón rén xem tôi học bài xong chưa để nhờ bóp người cho mẹ. Tất nhiên là tôi càu nhàu, phụng phịu mãi mới chịu xoa bóp cho mẹ. Khi hỏi mẹ đau ở đâu thì mẹ bảo: “Mẹ nhức mỏi toàn thân con ạ”. Mẹ nói thì tôi cũng chỉ biết vậy chứ với tôi mệt là phải sốt, phải đau chứ mẹ tôi xem ra vẫn bình thường à.

Khi tôi bằng mẹ - ảnh 1
Ảnh minh họa

Trước đây, mẹ tôi có đôi mắt rất tinh, không cần đeo kính mà luôn 10/10. Nhưng rồi cũng đến lúc, mẹ nên hóng tôi cả ngày chỉ để đợi tối đến nhờ tôi xâu giúp cái kim hay là nhờ tôi đọc giúp hướng dẫn sử dụng ghi trên lọ thuốc vì mắt mẹ không đọc được. Mẹ tôi đi khám bệnh thì bác sĩ nói mẹ bị lão thị, phải chấp nhận. 

Thấm thoắt mà cũng đến lúc tôi bước vào tuổi trung niên. Mẹ tôi thì đã trở thành một bà già tóc bạc phơ, yếu đi nhiều.

 Nhà tôi đã chuyển đến một căn hộ chung cư ở tầng 18 có thang máy chứ không còn ở tầng 5 tập thể thang bộ nữa. Đến lượt tôi cũng trở thành người lo cho gia đình như mẹ ngày xưa. Con gái tôi 18 tuổi nhưng cũng ít khi ở nhà vì bận đi học.

Một năm gần đây, tôi cũng bắt đầu thấy cơ thể mình xuống sức nhiều. Dù là nhà có thang máy nhưng mỗi lần phải đi lên đi xuống tôi cũng thấy ngại. Hai đầu gối mỗi lần di chuyển là lại đau, nhức, còn hai tay, chỉ xách nặng một chút là đã bị mỏi rã rời. Mắt của tôi cũng vậy, rất hay bị chảy nước mắt. Tôi thường phải tắt bớt các đèn trong nhà để chống chói, trong khi con gái tôi thì cứ than thở là nhà gì mà tối om om. Tôi cũng khó chịu với cả tiếng tivi bật to và luôn muốn nhà cửa được yên tĩnh, còn con gái thì lại kêu là… buồn.

Tôi bỗng nhớ đến mẹ mình ngày xưa cũng như tôi bây giờ, dù chưa cần phải đi bệnh viện nhưng người lúc nào cũng như ốm dở, khó chịu, lại hay xuống sức. Rồi tôi cũng lại nhớ hồi đó, tôi cậy mình còn trẻ, khỏe, nên không thấu hiểu cho mẹ. Tôi luôn nghĩ mẹ là một tráng sĩ, khỏe mạnh và có thể cáng đáng hết tất cả mọi việc trong gia đình mà không cần có người trợ giúp.

Đến khi tôi bằng tuổi mẹ, đủ chín chắn để ngộ ra nhiều điều thì mẹ lại đã bước vào một giai đoạn khác chứ không còn ở đó để đợi tôi sửa sai.

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Góp sức đưa xã đảo thành điểm du lịch xanh

Góp sức đưa xã đảo thành điểm du lịch xanh

(PNTĐ) - Xã đảo Minh Châu là nơi bao đời nay người dân sống dựa vào nghề chăn nuôi với những chuồng trại lợn, bò, mùi hôi từ chất thải gia súc. Và rồi, có một người phụ nữ nhỏ nhắn đang mạnh dạn góp sức để biến Minh Châu thành một điểm du lịch xanh, sạch trong tương lai. Đó chính là bà Ngô Thị Thanh Vân – Chủ tịch HĐQT, Giám đốc Hợp tác xã Nông nghiệp hữu cơ và Dịch vụ Bảo vệ môi trường Minh Châu Organic Farm.
Sống xanh ở Thủ đô

Sống xanh ở Thủ đô

(PNTĐ) - Trong bối cảnh biến đổi khí hậu và ô nhiễm môi trường ngày càng nghiêm trọng, sống xanh đã trở thành xu hướng tích cực lan tỏa mạnh mẽ trong cộng đồng, đặc biệt là ở giới trẻ. Từ việc hạn chế sử dụng đồ nhựa, chọn phương tiện giao thông thân thiện với môi trường, đến việc tham gia các hoạt động tình nguyện vì thiên nhiên – những hành động tưởng chừng nhỏ bé ấy lại đang góp phần xây dựng một Thủ đô Hà Nội ngày một xanh.
Phát huy phẩm chất bộ đội Cụ Hồ

Phát huy phẩm chất bộ đội Cụ Hồ

(PNTĐ) - Nữ cựu chiến binh Trần Thị Kim Dung, chi hội trưởng Cựu chiến binh Tổ dân phố Kim Bài - thị trấn Kim Bài là một trong những tấm gương sáng trên địa bàn huyện Thanh Oai trong học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh. Trong cuộc sống, bà là tấm gương bình dị, luôn tận tâm, trách nhiệm, vì công việc chung, vì cộng đồng. Trong gia đình, bà là người mẹ hiền, người vợ đảm đang.
Cần mạnh mẽ hơn trong bảo vệ trẻ em

Cần mạnh mẽ hơn trong bảo vệ trẻ em

(PNTĐ) - Tình trạng bạo lực đối với trẻ em, nhất là trẻ em gái vẫn diễn ra nghiêm trọng, được xem là những trở ngại lớn trong việc thúc đẩy bình đẳng giới và xây dựng xã hội tiến bộ, văn minh ở Việt Nam. Việc "lên tiếng” và giải quyết các vụ việc này cần phải được coi trọng hơn nữa, xác định đây là một trong những nhiệm vụ trọng tâm và can thiệp nhanh chóng.
Cô giáo Hà Nội tâm huyết, sáng tạo

Cô giáo Hà Nội tâm huyết, sáng tạo

(PNTĐ) - Hơn 20 năm công tác trong ngành, cô giáo Phan Thị Thúy An, Phó Hiệu trưởng Trường Tiểu học Trung Sơn Trầm (thị xã Sơn Tây, Hà Nội) không ngừng đổi mới, sáng tạo trong công tác giảng dạy. Mới đây, cô là một trong các cá nhân được Sở Giáo dục và Đào tạo Hà Nội trao tặng giải thưởng “Nhà giáo Hà Nội tâm huyết, sáng tạo” lần thứ 8 năm 2024.