Khi tôi bằng mẹ

Trần Ngọc Hương
Chia sẻ

(PNTĐ) - Năm tôi 18 tuổi thì mẹ 45 tuổi. Mỗi lần leo lên nhà ở tầng 5 khu tập thể, mẹ phải nghỉ 2 lần. Còn tôi thường chạy một mạch lên nhà rồi đứng đó gọi mẹ ời ời.

Mãi rồi mẹ cũng lên tới nơi, nhưng mà mẹ thở dốc. Mẹ bảo: “Mẹ mệt quá, chắc mươi năm nữa thì mẹ ở hẳn trong nhà mất thôi. Lúc đó, con đi chợ, nấu cơm, lo lắng cho gia đình thay mẹ”.

Bình thường, cả nhà tôi đã quen có mẹ lo liệu từ A-Z. Tôi có lý do chính đáng là phải đi học nên ra khỏi nhà từ sáng sớm đến chiều muộn. Lúc về thì nhà cửa sạch tinh tươm, cơm canh sẵn sàng, quần áo ngoài dây phơi đã được mẹ gấp gọn, xếp ngay ngắn ở đầu giường. Mẹ tôi gần như không bao giờ biết mệt, ốm là gì.

Nhưng rồi khi mẹ bước qua tuổi 40, tôi bắt đầu thấy mẹ than người mỏi, nhức. Nhiều hôm tối đến mẹ rón rén xem tôi học bài xong chưa để nhờ bóp người cho mẹ. Tất nhiên là tôi càu nhàu, phụng phịu mãi mới chịu xoa bóp cho mẹ. Khi hỏi mẹ đau ở đâu thì mẹ bảo: “Mẹ nhức mỏi toàn thân con ạ”. Mẹ nói thì tôi cũng chỉ biết vậy chứ với tôi mệt là phải sốt, phải đau chứ mẹ tôi xem ra vẫn bình thường à.

Khi tôi bằng mẹ - ảnh 1
Ảnh minh họa

Trước đây, mẹ tôi có đôi mắt rất tinh, không cần đeo kính mà luôn 10/10. Nhưng rồi cũng đến lúc, mẹ nên hóng tôi cả ngày chỉ để đợi tối đến nhờ tôi xâu giúp cái kim hay là nhờ tôi đọc giúp hướng dẫn sử dụng ghi trên lọ thuốc vì mắt mẹ không đọc được. Mẹ tôi đi khám bệnh thì bác sĩ nói mẹ bị lão thị, phải chấp nhận. 

Thấm thoắt mà cũng đến lúc tôi bước vào tuổi trung niên. Mẹ tôi thì đã trở thành một bà già tóc bạc phơ, yếu đi nhiều.

 Nhà tôi đã chuyển đến một căn hộ chung cư ở tầng 18 có thang máy chứ không còn ở tầng 5 tập thể thang bộ nữa. Đến lượt tôi cũng trở thành người lo cho gia đình như mẹ ngày xưa. Con gái tôi 18 tuổi nhưng cũng ít khi ở nhà vì bận đi học.

Một năm gần đây, tôi cũng bắt đầu thấy cơ thể mình xuống sức nhiều. Dù là nhà có thang máy nhưng mỗi lần phải đi lên đi xuống tôi cũng thấy ngại. Hai đầu gối mỗi lần di chuyển là lại đau, nhức, còn hai tay, chỉ xách nặng một chút là đã bị mỏi rã rời. Mắt của tôi cũng vậy, rất hay bị chảy nước mắt. Tôi thường phải tắt bớt các đèn trong nhà để chống chói, trong khi con gái tôi thì cứ than thở là nhà gì mà tối om om. Tôi cũng khó chịu với cả tiếng tivi bật to và luôn muốn nhà cửa được yên tĩnh, còn con gái thì lại kêu là… buồn.

Tôi bỗng nhớ đến mẹ mình ngày xưa cũng như tôi bây giờ, dù chưa cần phải đi bệnh viện nhưng người lúc nào cũng như ốm dở, khó chịu, lại hay xuống sức. Rồi tôi cũng lại nhớ hồi đó, tôi cậy mình còn trẻ, khỏe, nên không thấu hiểu cho mẹ. Tôi luôn nghĩ mẹ là một tráng sĩ, khỏe mạnh và có thể cáng đáng hết tất cả mọi việc trong gia đình mà không cần có người trợ giúp.

Đến khi tôi bằng tuổi mẹ, đủ chín chắn để ngộ ra nhiều điều thì mẹ lại đã bước vào một giai đoạn khác chứ không còn ở đó để đợi tôi sửa sai.

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Dưới mái nhà ngột ngạt

Dưới mái nhà ngột ngạt

(PNTĐ) - Người ta thường bảo Dung sướng vì lấy được chồng là giảng viên đại học, luôn cư xử lịch thiệp, điềm đạm, biết quan tâm. Nhưng ít ai biết, đằng sau vẻ bề ngoài tưởng như hoàn hảo ấy là một cuộc hôn nhân khiến Dung ngày càng mỏi mệt, vì phải sống bên người chồng quá đỗi cầu toàn và khắt khe.
Con dâu ở cữ... bệnh viện

Con dâu ở cữ... bệnh viện

(PNTĐ) - Cả tháng nay, bà chuẩn bị mọi thứ để ra thành phố chăm con dâu sinh con. Là đứa cháu đầu tiên của gia đình, bà muốn tận tay được chăm sóc cháu lẫn con dâu thật tốt trong tháng ở cữ. Ấy vậy mà, ngày con dâu sinh, con trai bà bảo thay vì về nhà ở cữ để bà nội, bà ngoại chăm sóc thì vợ nó sẽ ở cữ trong bệnh viện.
Món khoai tây đúc trứng của bà

Món khoai tây đúc trứng của bà

(PNTĐ) - Hôm nay, tôi quyết định làm món khoai tây đúc trứng cho bọn trẻ. Khi tôi còn bé, đây là món bà nội thường xuyên nấu cho chúng tôi, nhưng với các con tôi, một đứa lên 10, một đứa lên 8 tuổi, thì đây là lần đầu tiên các con được thưởng thức.
“Đa sắc màu” bữa tiệc điện ảnh Việt tháng 9

“Đa sắc màu” bữa tiệc điện ảnh Việt tháng 9

(PNTĐ) - Sau tháng 8 bùng nổ với “Mưa đỏ”, màn ảnh Việt không “hạ nhiệt” mà hứa hẹn “bùng nổ” trong tháng 9 với “bữa tiệc điện ảnh” phong phú, cực kỳ thịnh soạn, từ phim hành động, kinh dị đến tình cảm gia đình. Liệu có “món ăn” đủ sức để lại dư âm dài lâu, “làm mưa làm gió” tại các rạp chiếu trên cả nước?