Làm bà ở tuổi 75

Chia sẻ

Tính tới nay, tôi đã có thâm niên 18 năm làm bà. Cứ tưởng là mình đã thành thạo lắm, nhưng càng ở bên các cháu, tôi càng thấy, quá trình học hỏi để làm một người bà tốt không bao giờ dừng lại.

1. Phải biết “dừng lại” đúng lúc

18 năm trước, khi con gái dâu cả sinh “con đầu cháu sớm”, tôi hãy còn khỏe mạnh. Mình tôi chăm sóc hai mẹ con, đêm tối bế cháu để mẹ nó ngủ cho lại sức. Rồi lần lượt cháu thứ 2, thứ 3 chào đời cũng đều qua tay tôi. Đến đứa cháu thứ 4, tôi thấy việc trông trẻ bắt đầu quá sức. Tôi đã không còn nhanh nhẹn nữa, ngày 3 buổi nấu cơm bà đẻ, tắm cho cháu, lau dọn nhà cửa… tôi chỉ muốn khuỵu xuống. Nhưng, để mặc các con loay hoay thì tôi không đành. Cuối cùng, tôi bàn với các con thuê thêm người giúp việc, tôi hỗ trợ các con một phần chi phí thuê người.

Tôi rút ra bài học, dù mình có thương cháu và đảm đang đến đâu, thì cũng đến lúc nên dừng lại. Mình cần tìm được giải pháp hài hòa, để vẫn giúp được các con mà không cảm thấy việc trông cháu trở thành gánh nặng.

2. Không áp đặt mong muốn lên cháu

Làm bà, tôi xác định mình chỉ là “nhân vật phụ”, còn việc dạy dỗ các cháu như thế nào, bố mẹ chúng có trách nhiệm chính.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Chồng tôi là nhà giáo, ông ấy có mơ ước sau này con cháu sẽ nối nghiệp mình. Ông ấy có thể nhờ học trò cũ xin cho các cháu vào dạy ở một trường học công lập nào đó. Thế nhưng, cháu đầu của tôi lại chọn học trung cấp nấu ăn vì muốn sau này trở thành thợ pha chế cocktail. Cháu cũng không muốn dựa vào mối quan hệ của ông bà, bố mẹ mình. Chồng tôi đã rất thất vọng vì cháu học khá, hoàn toàn có khả năng thi đỗ vào trường sư phạm. Tôi đã nói với chồng tôi, hãy chấp nhận chọn lựa của các cháu. Chúng ta đã già rồi, tư tưởng “bao cấp” của ông bà đã không còn hợp với ngày nay nữa.

3. Hãy đối xử công bằng với các cháu

Làm bà của một đàn cháu, không tránh khỏi việc cá nhân tôi hợp tính đứa cháu này hơn đứa cháu kia. Rồi có đứa cháu lanh lợi, khéo mồm, thường nói lời ngọt với ông bà. Nhưng có đứa trầm tính, chỉ chào ông bà được 1, 2 câu rồi thôi. Nhưng, tôi không bao giờ vì thế mà thiên vị tình cảm giữa các cháu. Chỉ là đứa cháu nào mà bố mẹ chúng còn nghèo, tôi sẽ để ý hơn một chút. Thi thoảng, tôi vẫn cho riêng chúng ít tiền để mua quần áo, hay là phụ giúp bố mẹ chúng thêm tiền sinh hoạt phí. Nhưng, tôi thường kín kẽ đưa cho các con khó khăn chứ không để các cháu biết. Với tôi, cháu nào ngoan, biết nghe lời là được bà thưởng, bà khen. Cháu nào còn hư, dù là đích tôn cũng bị phê bình nghiêm khắc. Vì thế mà các cháu đều vui vẻ, khong suy bì tị nạnh nhau bao giờ.

4. Không đợi các cháu “tìm đến với mình”

Mỗi năm, các cháu tôi đều lớn lên, thời gian ở bên ông bà không được nhiều. Trước, chúng có thể cả tuần ăn ngủ ở nhà tôi, nhưng giờ thì đứa nào đứa nấy đều bận học, có khi vài tuần mới qua nhà thăm ông bà được một lần. Tôi không trách cứ chúng. Ngược lại, cháu bận thì bà rỗi, cháu ít đến với bà thì bà sẽ tìm đến với cháu nhiều hơn. Với cháu ở xa, tôi thường xuyên gọi điện tới hỏi thăm tình hình, nhắc các cháu có thời gian thì về với ông bà. Cháu nào ở gần, tôi thi thoảng ghé đến chơi, mang thêm cho cháu đồ này, thức nọ. Nhờ vậy mà bà cháu vẫn giữ được mối liên lạc, không bị xa cách.

5. Sẵn sàng học hỏi để làm người bà đáng yêu của các cháu

Khi còn nhỏ, tôi thường dạy các cháu cách thưa gửi, nói năng, ứng xử trong gia đình. Tôi kể chuyện ngày xưa của mình để truyền tải cho các cháu thông điệp sống nào đó. Khi các cháu lớn dần, tôi lại trở thành “học trò” của cháu mình. Tôi học các cháu từ cách sử dụng điện thoại thông minh, cách “chơi” facebook, zalo, tìm kiếm tin tức trên mạng để cập nhật tin tức. Tôi có hẳn một cuốn sổ, ghi vào đó những bài các cháu dạy mình. Cứ như vậy mà tôi dần tiến bộ, dù còn chậm nhưng không bị con cháu bỏ xa mình.

Tôi thấy, làm bà ở tuổi 75 của tôi, không có nghĩa là luôn đúng và giỏi hơn các cháu. Vì thế, hãy cứ thoải mái, mở lòng mình, tôn trọng và yêu thương các cháu thì sẽ trở thành người bà tốt.

THÁI THỊ THU

Tin cùng chuyên mục

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

(PNTĐ) - Giữa nhịp sống hối hả của một Thủ đô đang chuyển mình từng ngày, Hà Nội vẫn gìn giữ cho mình những khoảng lặng rất riêng - nơi con người có thể chậm lại, lật giở từng trang sách và lắng nghe nhịp thở của tri thức. Đó là những không gian thư viện, từ các thư viện lớn nằm ở khu vực trung tâm đến những thư viện cộng đồng, thư viện làng ở ngoại thành.
Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

(PNTĐ) - Tại Hà Nội, phong trào Bình dân học vụ số được triển khai bền bỉ, lấy cơ sở làm điểm tựa. Từ cấp phường, xã, các mô hình gần dân, sát việc đã từng bước “mềm hóa” chuyển đổi số, biến những khái niệm tưởng chừng khô cứng thành các thao tác cụ thể, quen thuộc, dễ thực hành. Nhờ đó, người dân không chỉ tiếp cận mà còn chủ động sử dụng dịch vụ công trực tuyến.
Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

(PNTĐ) - Phấn đấu hoàn thành kế hoạch chi tiêu của BHXH Thành phố giao về phát triển BHXH tự nguyện, BHYT hộ gia đình, bảo hiểm xã hội các cơ sở của thành phố Hà Nội đã có những cách làm phối hợp liên ngành, hiệu quả, vừa giúp nhân dân nắm bắt đầy đủ, kịp thời các chính sách mới của Đảng và Nhà nước, vừa góp phần thực hiện chính sách an sinh xã hội trên địa bàn.
BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

(PNTĐ) - Giám đốc BHXH Thành phố yêu cầu Chánh Văn phòng, Trưởng các phòng nghiệp vụ và Giám đốc BHXH các cơ sở nghiêm túc thực hiện đầy đủ các quy định của pháp luật, quy trình nghiệp vụ trong công tác tiếp nhận, giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng BHXH, BHTN theo chỉ đạo của BHXH Việt Nam và BHXH Thành phố.
Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

(PNTĐ) - Những ngày cuối năm 2025, nam ca sĩ Tuấn Hưng xuất hiện trở lại với một vai trò mới - người viết nhạc. Tuấn Hưng ra mắt album “Chạm” gồm 5 ca khúc do chính anh sáng tác, khiến nhiều khán giả bất ngờ. Sự bất ngờ ở đây không chỉ là vai trò mở của Tuấn Hưng, mà vì sự hiện diện lặng lẽ, trầm tĩnh khác xa với “con ngựa bất kham” Tuấn Hưng của những ngày nào.