Mẹ tôi, vạt áo nâu xưa

Chia sẻ

Nhà thơ Nguyễn Việt Chiến đã phác nên bức chân dung mẹ bằng gam màu đơn giản nhất như một ký họa chì: Mẹ và áo nâu xưa.

Mẹ ngồi hai vạt áo nâu
Hương ba nén thắp, khói cầu nguyện bay
Ngoài khuya tiếng vạc khô gầy
Sao dăm mảnh vỡ, gió day dứt lùa

Nghe như vọng tự ngàn xưa
Trong sương khói, tiếng mõ chùa đêm đêm
Những ai trở lại thiên nhiên
Lánh đời về dưới cửa thiền... những ai

Đức tin ở một ngày mai
Những tượng đất hát, những đài đền thiêng
Đạp qua khổ nhục oán hèn
Đạp qua dục vọng, cháy lên Niết bàn

Đêm nay ba nén hương tàn
Nước trong một chén, kinh ngàn lời ru
Mẹ tôi, vạt áo nâu xưa
Tay thành kính chắp khói mờ dương gian
                                    Nguyễn Việt Chiến

Mẹ tôi, vạt áo nâu xưa - ảnh 1

LỜI BÌNH:
Nhà thơ Nguyễn Việt Chiến đã phác nên bức chân dung mẹ bằng gam màu đơn giản nhất như một ký họa chì: Mẹ và áo nâu xưa.

Những người mẹ Việt hình như đều như thế. Chiếc áo nâu màu đồng đất, màu làng quê, màu của phẩm cách bình dị mà cao quý. Nhưng thi sĩ của Hà Tây tài hoa ở chỗ vẫn tìm ra nét riêng ở người mẹ của mình:

Mẹ ngồi hai vạt áo nâu
Hương ba nén thắp, khói cầu nguyện bay
Ngoài khuya tiếng vạc khô gầy
Sao dăm mảnh vỡ, gió day dứt lùa

Trong một đêm thanh tịnh như ngưng đọng lại bao nỗi niềm của trần gian, người mẹ ngồi đó tĩnh tâm giữa muôn vàn xao xác của cuộc sống xung quanh. Đâu phải đêm trăng thanh, gió mát của ca dao, đâu phải đêm yên lặng rụng bông hoa đại nơi chùa chiền mà là một đêm cánh hạc khô gầy trên chặng đường thiên di, trời đầy những mảnh sao (sao dăm mảnh vỡ). Và cả đến gió cũng đang thổi trong niềm day dứt. Và cứ thế, một ngày xưa hiện về:

Nghe như vọng tự ngàn xưa
Trong sương khói, tiếng mõ chùa đêm đêm
Những ai trở lại thiên nhiên
Lánh đời về dưới cửa thiền... những ai

Mẹ tôi, vạt áo nâu xưa - ảnh 2

Hai đại tự phiếm chỉ “ai” được lặp lại trong hai câu thơ cận kề nhưng mỗi lần một khác. Bỏ lại những bon chen, tham vọng thì dễ nhưng thành tâm mà “về dưới cửa thiền” mới khó, thành tâm ngộ ra lẽ đời mới khó. Và, khi đó, niềm tin chính là ngọn nến toả ánh sáng diệu kỳ, dẫn con người qua đêm đen mê muội. Niềm tin đưa con người đến với cái thiện.

Đức tin ở một ngày mai
Những tượng đất hát, những đài đền thiêng
Đạp qua khổ nhục oán hèn
Đạp qua dục vọng, cháy lên Niết bàn

Đọc cả bài thơ này, hẳn nhiều người sẽ thích thú nhất hình ảnh: “Đạp qua dục vọng, cháy lên Niết bàn”. “Niết bàn”- cái đích của sự tu hành hoá ra ngay trong lòng ta. Ngọn lửa huyền diệu đó phải do chính mình thắp lên hay nói như người đời: Phật tại tâm.

Bài thơ khép lại bằng sự thiêng liêng và bình dị, như một cách ứng xử truyền thống của người Việt lâu nay với đức tin:

Đêm nay ba nén hương tàn
Nước trong một chén, kinh ngàn lời ru
Mẹ tôi, vạt áo nâu xưa
Tay thành kính chắp khói mờ dương gian

Có lẽ, ít người nhận ra điều đặc biệt trong sự quen thuộc bấy lâu. Không bùa phép, đâu cần mâm cao cỗ đầy, tất cả chỉ là: “Nước trong một chén, kinh ngàn lời ru”. Hình ảnh người mẹ như mờ đi nhưng cũng như tạc, như khắc vào tâm trí: “Tay thành kính chắp khói mờ dương gian” đã kết lại nguồn cảm hứng về mẹ.

Bài thơ nhẹ nhàng, thanh nhẹ như chính nhan đề của nó: “Mẹ tôi, vạt áo nâu xưa”, nhưng đủ gợi lên một ấn tượng. Phật giáo, mẹ hay đồng quê đều trường tồn bởi sự dung dị, gần gũi, thân quen nhưng cũng rất đỗi cao quý, thiêng liêng. Hay nói cách khác, những gì giản đơn, lương thiện thì sẽ còn mãi trong cuộc sống này…

PHƯƠNG VIỆT

Tin cùng chuyên mục

“Giữ lửa” sự thật giữa lằn ranh sinh tử

“Giữ lửa” sự thật giữa lằn ranh sinh tử

(PNTĐ) - Trong những năm gần đây, thế giới liên tiếp chứng kiến các cuộc xung đột khốc liệt, thiên tai thảm khốc và những đại dịch toàn cầu. Trong bức tranh hỗn loạn ấy, có một lực lượng thầm lặng nhưng kiên cường luôn có mặt ở tuyến đầu để ghi lại sự thật, đưa tin một cách trung thực và kịp thời đến công chúng, đó là các nhà báo. Họ không chỉ đơn thuần là những người đưa tin, mà là những chiến binh không vũ khí, sẵn sàng hy sinh cả tính mạng để bảo vệ sự thật.
Những nữ nhà báo tận tâm với nghề

Những nữ nhà báo tận tâm với nghề

(PNTĐ) - Nghề báo luôn nhọc nhằn, vất vả, nhất là đối với phái nữ. Thế nhưng, vượt qua khó khăn, trở ngại, những nữ phóng viên vẫn miệt mài với nghề,  mang đến những tác phẩm báo chí chất lượng. Hãy cùng gặp gỡ  một vài gương mặt trong số họ trong một dịp rất đặc biệt-kỷ niệm 100 năm ngày Báo chí cách mạng Việt Nam (21/6/1925-21/6/2025).
Khi nào tiền cho thuê nhà trong thời kỳ hôn nhân là tài sản riêng?

Khi nào tiền cho thuê nhà trong thời kỳ hôn nhân là tài sản riêng?

(PNTĐ) Câu hỏi: Vợ chồng tôi có 3 căn nhà, 1 căn ở chung còn 2 căn thống nhất chia làm tài sản riêng của mỗi người. Xin hỏi tiền cho thuê nhà phát sinh thu được trong thời kỳ hôn nhân từ các căn nhà là tài sản riêng hay chung?                                                                                    Hoàng Thị Vân (Hoài Đức)
Con ma trên cây thị

Con ma trên cây thị

(PNTĐ) - Ở trong xóm, cách nhà tôi không xa có một ngôi nhà hoang. Đó là một ngôi nhà sập sệ, không có mái, chỉ còn lại bốn bức tường loang lổ vôi vữa và rêu thì bám phủ xanh rì. Xung quanh cỏ dại, cây cối mọc um tùm. Tụi trẻ con trong xóm đứa nào cũng sợ, chẳng dám bén mảng tới. Thằng Vũ nói ngôi nhà này là nơi trú ngụ của một ma nữ.