Một lần

Hòa Bình
Chia sẻ

(PNTĐ) -Quả thật như người ta thường nói, các thi sĩ là bậc thầy khi viết về tình yêu. Thật ra, khi yêu thì chẳng riêng gì các thi sĩ mà bất kỳ người nào cũng thấy rung động...

Anh đã một lần chạm phải tóc em
Chỉ lần ấy mà không sao gỡ nổi
Anh như một đôi cánh chuồn chuồn
Bị chấm nhựa trong ngày tươi sáng ấy.

Anh bỗng thấy mình mạnh mẽ lớn lao
Qua khu rừng có lời ca dẫn dắt

Em nhớ thương ơi
Chúng ta sống vì nhau
Chúng ta hát vì nhau
Chúng ta buồn cũng vì nhau
Trời thấy vậy cho mùa xuân trở lại

Từ dạo ấy những ngôi sao tinh quái
Cứ tìm mình dưới đáy biển đêm đêm

                 (Thương lượng với thời gian, NXB Hội nhà văn, 2005)
                                                                                     Hữu Thỉnh

Một lần - ảnh 1
Minh họa sưu tầm

LỜI BÌNH:
Quả thật như người ta thường nói, các thi sĩ là bậc thầy khi viết về tình yêu. Thật ra, khi yêu thì chẳng riêng gì các thi sĩ mà bất kỳ người nào cũng thấy rung động, cũng muốn ghi lại bằng nhật ký, thư tình cho cảm xúc ấy nhưng chỉ có thi nhân nói về diễn biến tâm lý, về những cung bậc cảm xúc ấy là hay nhất. Ban đầu là thế này:

Anh đã một lần chạm phải tóc em
Chỉ lần ấy mà không sao gỡ nổi
Anh như một đôi cánh chuồn chuồn
Bị chấm nhựa trong ngày tươi sáng ấy.

Tình yêu bao giờ cũng có một nguyên cớ, thực ra đó còn là cơ duyên nữa. Không phải ai cũng được chạm vào mái tóc ấy và ai cũng được… tương tư đâu, nó lạ lắm, nên nhà thơ mới viết: “Chỉ lần ấy mà không sao gỡ nổi”. Thì ra, có một chất “keo” kỳ lạ, đã chạm phải là vương vấn nhưng kỳ diệu hơn là khi ta không muốn lìa xa:

Anh như một đôi cánh chuồn chuồn
Bị chấm nhựa trong ngày tươi sáng ấy.

Chẳng biết, khi bị rơi vào “bẫy” ái tình, trái tim với cánh chuồn chấp chới ấy có những xúc cảm gì nhưng chỉ biết đó là một ngày trời đẹp hơn tất thảy những ngày trước đó. Đẹp như thế nào là bởi đôi mắt nhìn nhau và cùng cảm nhận được. 

Anh bỗng thấy mình mạnh mẽ lớn lao
Qua khu rừng có lời ca dẫn dắt

Chẳng phải ngẫu nhiên mà bỗng dưng chỉ có hai câu thơ đủ tạo thành một khổ như thế. “Lời ca” ở đây là gì nếu không phải lời tình yêu tha thiết nhất của trái tim, dẫn dắt anh đi qua những khu rừng, vượt qua chông gai, thử thách? Các thủy thủ trên tàu đã từng nghe thấy tiếng hát của nàng tiên cá; Mỵ Nương đã từng say tiếng sáo Trương Chi và trong mỗi người đang yêu, chất men của lời ca ấy còn vương vấn. Thế rồi, lời ca ấy ngân lên như điệp khúc:

Em nhớ thương ơi
Chúng ta sống vì nhau
Chúng ta hát vì nhau
Chúng ta buồn cũng vì nhau
Trời thấy vậy cho mùa xuân trở lại

Điều tuyệt vời nhất, diệu kỳ nhất của tình yêu là đất trời cũng cảm động. Đây không còn là mối tình trong thơ nữa mà đã bước sang thế giới của cổ tích, của tiểu thuyết từ lúc nào không hay: “Trời thấy vậy cho mùa xuân trở lại”. Khi đã biết “sống vì nhau”, “hát vì nhau” và “buồn cũng vì nhau”, có nghĩa họ đã là một, không thể tách bạch nổi.

Sau tất cả những sôi nổi, rạo rực nhớ thương ấy là gì? Phải là người yêu chân thật mới hiểu cái khó của tình yêu này, mới lộ diện sự ngang trái ấy. Đúng là có gì đó éo le, tiếc nuối khó có thể đến với nhau. 

Từ dạo ấy những ngôi sao tinh quái
Cứ tìm mình dưới đáy biển đêm đêm

Khi trái tim mình thao thức, sẽ tự soi vào mình để tìm thấy tình yêu. Dù phải xa cách, dù phải kìm nén nhưng tình yêu ấy sẽ không bao giờ mất đi, không bao giờ lụi tàn. Chỉ cần một lần như thế  là đủ để yêu thương mãi mãi. Với Một lần của Hữu Thỉnh, người đọc sẽ còn thấy rung động mãi. 

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

(PNTĐ) - Giữa nhịp sống hối hả của một Thủ đô đang chuyển mình từng ngày, Hà Nội vẫn gìn giữ cho mình những khoảng lặng rất riêng - nơi con người có thể chậm lại, lật giở từng trang sách và lắng nghe nhịp thở của tri thức. Đó là những không gian thư viện, từ các thư viện lớn nằm ở khu vực trung tâm đến những thư viện cộng đồng, thư viện làng ở ngoại thành.
Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

(PNTĐ) - Tại Hà Nội, phong trào Bình dân học vụ số được triển khai bền bỉ, lấy cơ sở làm điểm tựa. Từ cấp phường, xã, các mô hình gần dân, sát việc đã từng bước “mềm hóa” chuyển đổi số, biến những khái niệm tưởng chừng khô cứng thành các thao tác cụ thể, quen thuộc, dễ thực hành. Nhờ đó, người dân không chỉ tiếp cận mà còn chủ động sử dụng dịch vụ công trực tuyến.
Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

(PNTĐ) - Phấn đấu hoàn thành kế hoạch chi tiêu của BHXH Thành phố giao về phát triển BHXH tự nguyện, BHYT hộ gia đình, bảo hiểm xã hội các cơ sở của thành phố Hà Nội đã có những cách làm phối hợp liên ngành, hiệu quả, vừa giúp nhân dân nắm bắt đầy đủ, kịp thời các chính sách mới của Đảng và Nhà nước, vừa góp phần thực hiện chính sách an sinh xã hội trên địa bàn.
BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

(PNTĐ) - Giám đốc BHXH Thành phố yêu cầu Chánh Văn phòng, Trưởng các phòng nghiệp vụ và Giám đốc BHXH các cơ sở nghiêm túc thực hiện đầy đủ các quy định của pháp luật, quy trình nghiệp vụ trong công tác tiếp nhận, giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng BHXH, BHTN theo chỉ đạo của BHXH Việt Nam và BHXH Thành phố.
Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

(PNTĐ) - Những ngày cuối năm 2025, nam ca sĩ Tuấn Hưng xuất hiện trở lại với một vai trò mới - người viết nhạc. Tuấn Hưng ra mắt album “Chạm” gồm 5 ca khúc do chính anh sáng tác, khiến nhiều khán giả bất ngờ. Sự bất ngờ ở đây không chỉ là vai trò mở của Tuấn Hưng, mà vì sự hiện diện lặng lẽ, trầm tĩnh khác xa với “con ngựa bất kham” Tuấn Hưng của những ngày nào.