Một mai rời thành phố

Trần Thu Hà
Chia sẻ

(PNTĐ) - Bài thơ "Một mai rời thành phố" của tác giả Trần Đức Tín, bút danh Khét, không chỉ đơn thuần là một tác phẩm nghệ thuật mà còn chứa đựng những suy tư sâu sắc về cuộc sống, tình yêu và nỗi nhớ quê hương.

Một mai rời thành phố

tôi còn quên bóng mình

bao trưa hè nắng đổ

trên tay em điêu linh

 

Một mai rời gác trọ

bỏ cơn say lầm lì

chỉ mang lá thư nhỏ

khi nhớ, xem, rồi đi

 

Một mai rời quán vắng

thừa ra một chỗ ngồi

tim em đừng mang tặng

mở cửa quán, đợi tôi

 

Một mai rời thành phố

về quê chăn nỗi buồn

gửi lên em quà nhỏ

khi buồn tôi lớn khôn.

                           Trần Đức Tín

Một mai rời thành phố - ảnh 1
Minh họa sưu tầm

Lời bình:

Qua từng câu thơ, tác giả đã khéo léo khắc họa bức tranh tâm trạng của một người đang đứng trước ngưỡng cửa của sự ra đi, mang theo những kỷ niệm và nỗi buồn.

Mở đầu bài thơ, câu thơ "một mai rời thành phố" như một lời tuyên bố về sự ra đi - một quyết định không dễ dàng.

Một mai rời thành phố

tôi còn quên bóng mình

bao trưa hè nắng đổ

trên tay em điêu linh

Thành phố, nơi mà nhân vật đã gắn bó, hiện lên như một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ. Sự rời xa này không chỉ là một hành động vật lý mà còn là một cuộc chia ly với những kỷ niệm, những mối quan hệ và cả những cảm xúc. Hình ảnh "bao trưa hè nắng đổ" không chỉ gợi lên sự tươi sáng của mùa hè mà còn mang theo một nỗi u ám, thể hiện sự cô đơn, trống trải khi phải rời xa nơi đã từng sống, từng yêu thương.

Tiếp theo, tác giả khắc họa hình ảnh cô đơn của người con gái qua câu thơ "trên tay em điêu linh". Câu thơ này không chỉ đơn thuần miêu tả hình ảnh mà còn gợi lên những cảm xúc sâu sắc về tình yêu. "Em" ở đây có thể là người yêu, một phần không thể thiếu trong cuộc sống của nhân vật.

Tình yêu, dù đẹp đẽ nhưng cũng đầy đau khổ, được thể hiện qua những kỷ niệm và hình ảnh mà nhân vật mang theo:

Một mai rời gác trọ

bỏ cơn say lầm lì

chỉ mang lá thư nhỏ

khi nhớ, xem, rồi đi

Câu thơ "chỉ mang lá thư nhỏ" thể hiện sự đơn giản nhưng ý nghĩa của những kỷ niệm. Lá thư không chỉ là một phương tiện giao tiếp mà còn là biểu tượng cho những suy tư, những nỗi nhớ mà nhân vật dành cho người con gái.

Sự ra đi của tác giả chính là một hành trình tìm kiếm bản thân, nhưng những niềm xưa cũ không thể nào quên:

Một mai rời quán vắng

thừa ra một chỗ ngồi

tim em đừng mang tặng

mở cửa quán, đợi tôi

Câu thơ "một mai rời quán vắng" gợi lên cảm giác trống trải, nơi mà những kỷ niệm vẫn còn lưu giữ. Quán vắng là nơi nhân vật đã trải qua nhiều khoảnh khắc đáng nhớ, và giờ đây, nó trở thành một không gian đầy tiếc nuối. Câu thơ "tim em đừng mang tặng” như một lời nhắn nhủ, một lời hứa hẹn sẽ trở lại. Điều này cho thấy rằng, dù có đi xa nhưng tâm hồn chàng trai ấy vẫn luôn ở bên cô gái mà anh yêu thương, và anh tin rằng ở nơi thành phố xa hoa tráng lệ kia cô gái vẫn đợi chờ anh nơi quán vắng.

Ở khổ thơ cuối cùng tác giả đã tiết lộ điểm đến của mình đó là trở về quê nhà:

Một mai rời thành phố

về quê chăn nỗi buồn

gửi lên em quà nhỏ

khi buồn tôi lớn khôn.

Câu thơ "về quê chăn nỗi buồn" thể hiện mong muốn trở về nơi có thể an ủi, che chở cho những nỗi đau. Quê hương không chỉ là nơi chốn mà còn là nơi chứa đựng những kỷ niệm đẹp, những giấc mơ và hy vọng. Cuối cùng, câu thơ "khi buồn tôi lớn khôn" cho thấy dù là nỗi buồn nhưng vẫn có những điều tốt đẹp được gửi gắm. Điều này thể hiện một sự kết nối mạnh mẽ giữa nhân vật và người con gái, dù khoảng cách có xa xôi.

Về hình thức, bài thơ sử dụng thể thơ ngũ ngôn tạo cảm giác tự nhiên và chân thật. Ngôn ngữ trong bài thơ giản dị nhưng tinh tế, dễ dàng chạm đến trái tim người đọc. Hình ảnh biểu tượng như "lá thư nhỏ", "quán vắng", và "nỗi buồn" đều mang lại nhiều cảm xúc và suy nghĩ. Những hình ảnh này không chỉ đơn thuần là mô tả mà còn là những biểu tượng mạnh mẽ, gợi lên những cảm xúc sâu sắc.

Bài thơ "Một mai rời thành phố" của Trần Đức Tín (Khét) không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một hành trình khám phá tâm hồn con người. Qua đó, tác giả đã khéo léo truyền tải những cảm xúc sâu sắc về tình yêu, nỗi nhớ, và sự tìm kiếm bản thân trong cuộc sống.

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Nhớ những ngày được uống trà cùng ba

Nhớ những ngày được uống trà cùng ba

(PNTĐ) - Là con gái nhưng đặc biệt tôi thích uống trà. Ba tôi mỗi khi đi làm về mệt, khi xong hết công việc muốn ngồi nghỉ ngơi đôi chốc vẫn thường ra trước thềm, bày một chiếc bàn nhỏ rồi ngồi bệt dưới đất pha trà uống. Ba pha trà xanh trong chiếc ấm đất, những cái ly nhỏ có màu đất nung và chiếc bình thủy để ngay bên cạnh để chờ hết lại châm.
Mức sinh thấp: Thách thức dài hạn cho phát triển bền vững

Mức sinh thấp: Thách thức dài hạn cho phát triển bền vững

(PNTĐ) - Mức sinh tại Việt Nam đang giảm xuống mức thấp nhất trong lịch sử, nhiều địa phương rơi dưới ngưỡng sinh thay thế. Cùng với tốc độ già hóa nhanh và mất cân bằng giới tính khi sinh, thực trạng này đang đặt ra thách thức lớn cho tương lai dân số, nguồn nhân lực và tăng trưởng bền vững của đất nước.
Bố ngoại tình đẩy con gái vào bi kịch

Bố ngoại tình đẩy con gái vào bi kịch

(PNTĐ) - Phát hiện bố có người đàn bà khác ngoài mẹ trong một lần cùng bạn đi dã ngoại, cô bé 15 tuổi trở thành nạn nhân của một bi kịch tinh thần, để rồi đêm đêm lên mạng “lang thang” tìm kiếm người chia sẻ nỗi niềm, và không ít lần có suy nghĩ tìm đến cái chết.
Bí quyết giúp con tự chủ của cựu biên tập viên truyền hình

Bí quyết giúp con tự chủ của cựu biên tập viên truyền hình

(PNTĐ) - Chị Nguyễn Hoài Linh từng là một biên tập viên và đạo diễn tại VTV3 và hiện là một chuyên gia khai vấn tuổi teen. Chị cũng đồng thời là mẹ của một bé trai 14 tuổi và bé gái 12 tuổi. Chia sẻ với Phụ san Đời sống gia đình, chị cho biết, hành trình mà chị tâm đắc và "thực chiến" nhiều nhất mỗi ngày chính là làm mẹ của các con tuổi teen. Trên hành trình ấy, chị khá tâm đắc với phương pháp đã áp dụng để giúp con hình thành tư duy tự chủ.