Ông nội trái tính

Chia sẻ

Dạo này ông nội tôi trở nên trái tính trái nết một cách khủng khiếp. Con cháu cứ nghĩ tới việc phải giáp mặt ông là sợ.

Sinh nhật của ông hôm đó đang diễn ra trong bầu không khí vui vẻ. Con cháu tụ tập, cùng nhau nấu bữa cơm thật ngon để mừng ông. Sau đó, đến màn thổi nến sinh nhật, mẹ nói tôi mang ra chiếc bánh gato cắm 2 que nến số 81, tượng trưng cho số tuổi của ông. Thế mà vừa nhìn thấy chiếc bánh, ông liền nổi giận lôi đình. Ông bảo, về tuổi dương, ông mới 80 tuổi thôi, còn 81 là tuổi âm. Mà tuổi âm thì chỉ tính cho người đã khuất, cũng có nghĩa là chúng tôi mong ông… sớm qua đời.

Mẹ tôi sợ quá, vội thanh minh là không có ý đó. Mẹ chỉ nghĩ là ông đang bước vào tuổi 81 nên cắm thành số 81 thôi. Nếu ông không đồng ý thì để mẹ thay chiếc nến khác. Song, ông không chấp nhận, ông đòi đuổi hết các con cháu đi. Chúng tôi thực sự thấy mình bị oan nhưng không thể thanh minh với ông. Trước cơn thịnh nộ của ông, chúng tôi đành ra về, lòng buồn rười rượi.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Từ khoảng 2 năm nay, ông tôi bắt đầu thay đổi, không còn vui vẻ như trước nữa. Ông luôn có lý do để giận dỗi con cháu. Tôi đến nhà thăm, sơ suất chào ông hơi nhỏ thôi mà ông cũng cáu. Rồi ông bảo là tôi hư hỗn, bất hiếu. Ông lôi lại các chuyện từ ngày xửa xưa, khi tôi còn bé tí, bố mẹ đi làm hết để tôi ở nhà cho ông trông. Ông đã yêu thương tôi, bồng bế, chăm bẵm tôi biết bao nhiêu thì tôi mới lớn lên được như thế này. Vậy mà bây giờ, tôi lại có biểu hiện “khinh khi” với ông.

Tất nhiên, tôi chẳng bao giờ nghĩ như vậy. Nhưng, bị ông nghĩ sai, tôi ấm ức rồi có lời thưa lại với ông. Thế là lại càng như dầu đổ thêm vào lửa, ông không nghe tôi nói, còn tiếp tục kể tội tôi nhiều hơn. Mọi việc kết thúc khi cả tôi và ông đều ôm cả một cục tức trong lòng.

Không chỉ tôi, từ các bác, bố mẹ, anh chị em họ tôi ai ai cũng đều bị ông mắng mỏ như vậy. Đến nỗi, mọi người còn sợ, chẳng dám lại gần ông. Quà con cháu biếu, ông không dùng, còn đòi trả lại hết.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Rồi một lần, vào Chủ nhật, tôi lại đến thăm ông, định bụng ngồi một chút thôi rồi về ngay kẻo ở lâu… phức tạp. Từ xa, tôi thấy dáng ông tôi chầm chậm đi lại trong nhà. Tôi dựng xe, bước vào cửa, ông vẫn chẳng biết gì. Tôi chào mà ông không nghe thấy, tôi tiến lại sát gần thì ông mới có thể nhận ra tôi. Rồi ông cười vui mừng, chắc lúc này cơn bực bội của ông chưa kịp tới.

Tự nhiên, sự sợ hãi, đôi khi là ấm ức của tôi với ông biến mất tăm. Thay vào đó, tôi chỉ thấy trào dâng lòng thương ông. Ông già rồi, mắt kém, tai kém, chân tay yếu. Ông cũng không còn làm chủ được hành vi, cảm xúc của mình.

Lúc đó, tôi quyết định dù ông tôi có trái tính thế nào, thì từ nay tôi cũng sẽ luôn cố gắng gần ông nhiều nhất có thể. Tôi chấp nhận mọi sự oan uổng khi bị ông mắng không đúng. Thà vậy còn hơn là tôi để cho ông tôi phải một mình sống cô đơn với tuổi già.

HOÀNG THÁI

Tin cùng chuyên mục

Mẹ kế

Mẹ kế

(PNTĐ) - Những ngày qua, lá tâm thư của một em nhỏ chia sẻ về những tháng ngày chịu cảnh bị bạo hành bởi mẹ kế gây phẫn nộ trong cộng đồng mạng. Thương em, tôi lại thầm thấy mình thật là may mắn và hạnh phúc. Tôi cũng có một mẹ kế, nhưng người mẹ ấy đã trao cho tôi tình thương thay vì những lằn roi.
Khi con dâu cưới vợ cho bố chồng

Khi con dâu cưới vợ cho bố chồng

(PNTĐ) - Lâu nay, ông vẫn thường tự hào về cô con dâu hiểu tâm lý mình, nhất là tâm tư của ông khi sống cảnh góa vợ nhiều năm. Ở tuổi xế chiều, ông còn được con dâu sốt sắng “tìm vợ” để cuộc sống tuổi già vợi bớt nỗi cô đơn.
Đặt giáo dục vào trọng tâm chiến lược phát triển

Đặt giáo dục vào trọng tâm chiến lược phát triển

(PNTĐ) - Từ nhiều nhiệm kỳ qua, Hà Nội kiên định quan điểm phát triển: Lấy con người làm trung tâm, lấy giáo dục làm then chốt. Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XVIII Đảng bộ Thành phố tiếp tục đặt giáo dục ở vị trí “quốc sách hàng đầu”, coi đây là lựa chọn chiến lược để xây dựng Thủ đô Hà Nội văn minh, hiện đại, nghĩa tình và hội nhập sâu rộng với khu vực và thế giới.