Thơ tặng vợ hiền

Việt Phương
Chia sẻ

(PNTĐ) -

Em ngồi đó, quên cả ngày tàn quên đêm khuya khoắt
Mười ngón tay, lau một thế giới dịu hiền
Những con búp bê kia muôn màu lung linh ánh mắt
Em lẳng lặng đẩy lùi cơn bão dập đời anh.

Gầm rít quanh ta cơn bão phũ phàng
Cuộc vây hãm dằng dai của mắt cú miệng hùm lưỡi rắn
Em ngồi đó, mười ngón tay lau đằm thắm
Một thế giới dịu hiền - thông điệp của hồn em.

Cái thời nhố nhăng cặn bã hóa vương quyền
Rồi lọc hết qua bàn tay em - chỉ sau cùng còn lại
Chỉ sau cùng còn lại
Một thế giới dịu hiền nâng giấc mãi thơ anh.

                                                    Bùi Minh Quốc

Thơ tặng vợ hiền - ảnh 1
Minh họa sưu tầm

LỜI BÌNH
Trong những ngày tháng Ba này, chúng ta có một cảm xúc rất đặc biệt đó là sự trân trọng, nâng niu dành tặng những người mẹ, người chị, người bạn gái… “một nửa” dịu dàng, xinh đẹp của thế giới này. Nhưng trong đó, tình cảm dành cho người phụ nữ cùng sẻ chia, gắn bó, cùng xây dựng tổ ấm vẫn là những rung động đặc biệt nhất. Thơ tặng vợ là một đề tài khá phổ biến, được các nhà thơ từ cận đại đến hiện đại khai thác với nhiều cung bậc cảm xúc. Có điều, dù có phong phú, đa dạng đến đâu cũng sẽ không rơi vào sự trùng lặp, nhàm chán bởi sự chân tình. Thơ tặng vợ hiền của nhà thơ Bùi Minh Quốc là một thi phẩm đáng đọc như thế:

Em ngồi đó, quên cả ngày tàn quên đêm khuya khoắt
Mười ngón tay, lau một thế giới dịu hiền
Những con búp bê kia muôn màu lung linh ánh mắt
Em lẳng lặng đẩy lùi cơn bão dập đời anh.

Bốn câu thơ nặng trĩu như một khúc trường ca. Có lẽ, nhà thơ đã nhận ra người vợ ấy có một “sức mạnh mềm” bởi sự cần mẫn, kiên trì (quên cả ngày tàn quên đêm khuya khoắt). Cũng chính sự âm thầm của người vợ đã tạo nên sự che chắn, bao bọc âm thầm phía sau người chồng của mình: “Em lẳng lặng đẩy lùi cơn bão dập đời anh”. Hai chữ “đẩy lùi” ấy thật mạnh mẽ, có thể cơn bão ấy là những cám dỗ, là cạm bẫy mà cũng là tham vọng chăng? Chỉ biết là, người vợ cứ âm thầm như thế để bảo vệ tổ ấm của mình mà có khi chính người chồng cũng đâu biết có một cuộc chiến căng thẳng này. Thì đây, đến khổ thơ thứ hai tất cả đã rõ nét hơn, nàng vẫn bình thản mặc xung quanh là bao thách thức, đe dọa:

Gầm rít quanh ta cơn bão phũ phàng
Cuộc vây hãm dằng dai của mắt cú miệng hùm lưỡi rắn
Em ngồi đó, mười ngón tay lau đằm thắm
Một thế giới dịu hiền - thông điệp của hồn em.

Ở đây, chúng ta nhận ra một sự đối lập: Một đằng là sự đe dọa, vây hãm của những “mắt cú miệng hùm lưỡi rắn” tạo thành cơn bão dữ nhằm xô đổ ngôi nhà hạnh phúc. Nhưng ở chiều ngược lại là một đối lập của sự bình thản, tĩnh lặng: Em cứ ngồi đó, cứ lau những con búp bê kỹ càng, chu đáo, chỉ cần như thế đủ tạo ra một thế giới, một bầu khí quyển cho riêng anh: “Một thế giới dịu hiền - thông điệp của hồn em”. Và anh viết tiếp bởi nếu dừng ở đây thì chưa đủ:

Cái thời nhố nhăng cặn bã hóa vương quyền
Rồi lọc hết qua bàn tay em - chỉ sau cùng còn lại
Chỉ sau cùng còn lại
Một thế giới dịu hiền nâng giấc mãi thơ anh.

Bốn câu thơ nhưng chỉ đọng lại một ý tứ: Người vợ chính là lăng kính gạn lọc những bụi bặm để đem về sự trong lành, bình yên. Đời càng “nhố nhăng cặn bã” thì cô lại càng muốn thơ của anh lấp lánh, dịu êm. Người vợ ấy là điểm tựa, là phép màu hay chính là nàng thơ chăng? 

Chỉ biết rằng, viết về nàng như thế đủ để chúng ta cảm thấy yêu quý và trân trọng hơn những người vợ hiền.

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Tưởng chung mà hóa... riêng

Tưởng chung mà hóa... riêng

(PNTĐ) - Có những tài sản, khoản nợ hình thành trong hôn nhân, được biết bởi cả hai vợ chồng nhưng lại không phải là tài sản và nợ chung. Vì vậy, quyền sở hữu tài sản hay trách nhiệm trả nợ lại chỉ thuộc 1 trong 2 bên.
Một ngày hai lần làm giỗ cha...

Một ngày hai lần làm giỗ cha...

(PNTĐ) - Cứ đến ngày giỗ ông Thành là đám con cháu, họ hàng thân tộc nhà ông lại nhộn nhịp vào ra ăn cỗ hết nhà con trai trưởng đến nhà con trai thứ. Cỗ nhà nào cũng to, khách mời không kém nhau một người. Ai ăn cỗ nhà anh con trưởng mà không vào ăn cỗ ở nhà con trai thứ hoặc ngược lại thì thế nào ngày mai cũng… to chuyện.
Đàn bà, con gái biết gì

Đàn bà, con gái biết gì

(PNTĐ) - Câu nói cửa miệng của anh với vợ thường là: “Đàn bà con gái biết gì mà tham gia”, “Đàn bà con gái chỉ làm hỏng việc”... Đến nỗi, nhiều khi anh nói với vợ trong sự vô thức như một thói quen...
Tri ân những con người góp phần làm nên lịch sử

Tri ân những con người góp phần làm nên lịch sử

(PNTĐ) - Kỷ niệm 50 năm ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, các cấp Hội Phụ nữ Hà Nội đã tổ chức nhiều hoạt động, chương trình ý nghĩa, thiết thực thăm hỏi, tri ân các các nữ thương binh, vợ liệt sỹ gia đình có công, san sẻ khó khăn với phụ nữ... Các hoạt động đã góp phần giáo dục truyền thống cách mạng, lòng yêu nước, đồng thời khơi dậy khát vọng cùng góp sức xây dựng đất nước bước vào kỷ nguyên mới - kỷ nguyên vươn mình của dân tộc.