Thơ tặng vợ hiền

Việt Phương
Chia sẻ

(PNTĐ) -

Em ngồi đó, quên cả ngày tàn quên đêm khuya khoắt
Mười ngón tay, lau một thế giới dịu hiền
Những con búp bê kia muôn màu lung linh ánh mắt
Em lẳng lặng đẩy lùi cơn bão dập đời anh.

Gầm rít quanh ta cơn bão phũ phàng
Cuộc vây hãm dằng dai của mắt cú miệng hùm lưỡi rắn
Em ngồi đó, mười ngón tay lau đằm thắm
Một thế giới dịu hiền - thông điệp của hồn em.

Cái thời nhố nhăng cặn bã hóa vương quyền
Rồi lọc hết qua bàn tay em - chỉ sau cùng còn lại
Chỉ sau cùng còn lại
Một thế giới dịu hiền nâng giấc mãi thơ anh.

                                                    Bùi Minh Quốc

Thơ tặng vợ hiền - ảnh 1
Minh họa sưu tầm

LỜI BÌNH
Trong những ngày tháng Ba này, chúng ta có một cảm xúc rất đặc biệt đó là sự trân trọng, nâng niu dành tặng những người mẹ, người chị, người bạn gái… “một nửa” dịu dàng, xinh đẹp của thế giới này. Nhưng trong đó, tình cảm dành cho người phụ nữ cùng sẻ chia, gắn bó, cùng xây dựng tổ ấm vẫn là những rung động đặc biệt nhất. Thơ tặng vợ là một đề tài khá phổ biến, được các nhà thơ từ cận đại đến hiện đại khai thác với nhiều cung bậc cảm xúc. Có điều, dù có phong phú, đa dạng đến đâu cũng sẽ không rơi vào sự trùng lặp, nhàm chán bởi sự chân tình. Thơ tặng vợ hiền của nhà thơ Bùi Minh Quốc là một thi phẩm đáng đọc như thế:

Em ngồi đó, quên cả ngày tàn quên đêm khuya khoắt
Mười ngón tay, lau một thế giới dịu hiền
Những con búp bê kia muôn màu lung linh ánh mắt
Em lẳng lặng đẩy lùi cơn bão dập đời anh.

Bốn câu thơ nặng trĩu như một khúc trường ca. Có lẽ, nhà thơ đã nhận ra người vợ ấy có một “sức mạnh mềm” bởi sự cần mẫn, kiên trì (quên cả ngày tàn quên đêm khuya khoắt). Cũng chính sự âm thầm của người vợ đã tạo nên sự che chắn, bao bọc âm thầm phía sau người chồng của mình: “Em lẳng lặng đẩy lùi cơn bão dập đời anh”. Hai chữ “đẩy lùi” ấy thật mạnh mẽ, có thể cơn bão ấy là những cám dỗ, là cạm bẫy mà cũng là tham vọng chăng? Chỉ biết là, người vợ cứ âm thầm như thế để bảo vệ tổ ấm của mình mà có khi chính người chồng cũng đâu biết có một cuộc chiến căng thẳng này. Thì đây, đến khổ thơ thứ hai tất cả đã rõ nét hơn, nàng vẫn bình thản mặc xung quanh là bao thách thức, đe dọa:

Gầm rít quanh ta cơn bão phũ phàng
Cuộc vây hãm dằng dai của mắt cú miệng hùm lưỡi rắn
Em ngồi đó, mười ngón tay lau đằm thắm
Một thế giới dịu hiền - thông điệp của hồn em.

Ở đây, chúng ta nhận ra một sự đối lập: Một đằng là sự đe dọa, vây hãm của những “mắt cú miệng hùm lưỡi rắn” tạo thành cơn bão dữ nhằm xô đổ ngôi nhà hạnh phúc. Nhưng ở chiều ngược lại là một đối lập của sự bình thản, tĩnh lặng: Em cứ ngồi đó, cứ lau những con búp bê kỹ càng, chu đáo, chỉ cần như thế đủ tạo ra một thế giới, một bầu khí quyển cho riêng anh: “Một thế giới dịu hiền - thông điệp của hồn em”. Và anh viết tiếp bởi nếu dừng ở đây thì chưa đủ:

Cái thời nhố nhăng cặn bã hóa vương quyền
Rồi lọc hết qua bàn tay em - chỉ sau cùng còn lại
Chỉ sau cùng còn lại
Một thế giới dịu hiền nâng giấc mãi thơ anh.

Bốn câu thơ nhưng chỉ đọng lại một ý tứ: Người vợ chính là lăng kính gạn lọc những bụi bặm để đem về sự trong lành, bình yên. Đời càng “nhố nhăng cặn bã” thì cô lại càng muốn thơ của anh lấp lánh, dịu êm. Người vợ ấy là điểm tựa, là phép màu hay chính là nàng thơ chăng? 

Chỉ biết rằng, viết về nàng như thế đủ để chúng ta cảm thấy yêu quý và trân trọng hơn những người vợ hiền.

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Dưới mái nhà ngột ngạt

Dưới mái nhà ngột ngạt

(PNTĐ) - Người ta thường bảo Dung sướng vì lấy được chồng là giảng viên đại học, luôn cư xử lịch thiệp, điềm đạm, biết quan tâm. Nhưng ít ai biết, đằng sau vẻ bề ngoài tưởng như hoàn hảo ấy là một cuộc hôn nhân khiến Dung ngày càng mỏi mệt, vì phải sống bên người chồng quá đỗi cầu toàn và khắt khe.
Con dâu ở cữ... bệnh viện

Con dâu ở cữ... bệnh viện

(PNTĐ) - Cả tháng nay, bà chuẩn bị mọi thứ để ra thành phố chăm con dâu sinh con. Là đứa cháu đầu tiên của gia đình, bà muốn tận tay được chăm sóc cháu lẫn con dâu thật tốt trong tháng ở cữ. Ấy vậy mà, ngày con dâu sinh, con trai bà bảo thay vì về nhà ở cữ để bà nội, bà ngoại chăm sóc thì vợ nó sẽ ở cữ trong bệnh viện.
Món khoai tây đúc trứng của bà

Món khoai tây đúc trứng của bà

(PNTĐ) - Hôm nay, tôi quyết định làm món khoai tây đúc trứng cho bọn trẻ. Khi tôi còn bé, đây là món bà nội thường xuyên nấu cho chúng tôi, nhưng với các con tôi, một đứa lên 10, một đứa lên 8 tuổi, thì đây là lần đầu tiên các con được thưởng thức.
“Đa sắc màu” bữa tiệc điện ảnh Việt tháng 9

“Đa sắc màu” bữa tiệc điện ảnh Việt tháng 9

(PNTĐ) - Sau tháng 8 bùng nổ với “Mưa đỏ”, màn ảnh Việt không “hạ nhiệt” mà hứa hẹn “bùng nổ” trong tháng 9 với “bữa tiệc điện ảnh” phong phú, cực kỳ thịnh soạn, từ phim hành động, kinh dị đến tình cảm gia đình. Liệu có “món ăn” đủ sức để lại dư âm dài lâu, “làm mưa làm gió” tại các rạp chiếu trên cả nước?