“Thoáng” như bà tôi

Chia sẻ

Nhắc đến bà, nhiều người thường nghĩ đến một người phụ nữ tóc bạc phơ, luôn bỏm bẻm nhai trầu, mặc bộ quần áo bà ba và sống ở thôn quê. Nhưng bà nội tôi lại khác, bà sinh ra và lớn lên ở thành phố, không biết ăn trầu và thích mặc váy.

Bà tôi năm nay đã hơn 70 tuổi nhưng nhiều bạn trẻ muốn theo được bà còn khó. 5h sáng, bà đã trở dậy, đi bộ quanh 4 vòng hồ. Cái hồ đó rộng lắm, tôi đi hết một vòng thôi đã thở không ra hơi. Bà tôi còn giỏi bơi lội, thời trẻ bà cũng là “tay” đánh cầu lông cừ khôi. Vì chăm vận động nên bà tôi rất khỏe khoắn. Nước da bà căng đỏ, chẳng có lấy một nốt tàn nhang.

Bà tôi vốn không biết đi xe máy vì hồi ông tôi còn sống, ông thường là tài xế riêng của bà. Sau khi ông mất, bà quyết định tập đi xe máy ở tuổi 65. Đó là vì bà không muốn phải phiền hà con cháu. Sau đó, bà dùng tiền tích lũy mua một cái xe máy chaly nho nhỏ. Cần đi công chuyện, gặp gỡ bạn bè, thăm khám sức khỏe, bà đều tự lái xe máy đi.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Bà tôi có suy nghĩ rất hiện đại, thậm chí tôi thấy đôi khi còn “thoáng” hơn cả mẹ tôi. Vì còn khỏe nên bà nhận giúp con cháu việc chợ búa, cơm nước. Bữa cơm trong nhà tôi lúc nào cũng tươm tất. Đi chợ, thấy thứ gì ngon, bổ là bà mua về nấu cho con cháu ăn. Hoa quả trong nhà tôi lúc nào cũng sẵn, mùa nào thức nấy. Nhiều lúc mẹ tôi than bà tiêu “hoang” thế thì chưa hết tháng đã hết lương. Nhưng bà tôi lại có quan niệm ăn uống là để có sức khỏe tốt còn vui sống. Tiền sinh hoạt phí hàng tháng mẹ tôi đưa bà bao nhiêu thì đưa, thiếu bà bù lương hưu của bà vào.

Bà tôi có quan điểm làm việc chỉ có mức độ thôi để còn sống cho bản thân nữa. Tiền kiếm nhiều nhưng không biết tiêu thì cũng vô nghĩa. Vì thế, bà không ủng hộ việc bố mẹ tôi cứ cắm cúi làm việc, bố tôi hôm nào tối muộn mới từ cơ quan về là sẽ bị bà phê bình. Ngược lại, ai có cơ hội nghỉ ngơi, thăm quan, trải nghiệm bà lại động viên cứ đi đi. Hồi chúng tôi còn nhỏ, hè đến, bà giục mẹ tôi phải đăng ký đi nghỉ mát với cơ quan, coi đó là nghĩa vụ cần thực hiện. Nhưng bà bảo mẹ chỉ đi một mình thôi, con cái để ở nhà bà trông chứ phụ nữ mà mang theo con thì gọi gì là đi nghỉ. Bản thân bà tôi cũng tham gia các hội hè, câu lạc bộ, nhóm hưu, hội người cao tuổi, hội thích thể thao, hội hay đi mua sắm… Nói đến việc sắm sửa của bà tôi mà khối người phải mắt tròn mắt dẹt. ở tuổi ngoài 70 mà bà vẫn thích làm đẹp, ăn mặc phải hợp thời trang. Mỗi lần ra ngoài, bà chải tóc, đeo vòng, tô son, mặc váy dài. Trong phòng bà, cái tủ đựng chật váy áo, chưa kể mũ, khăn… Với bà, đã là phụ nữ thì phải xinh, phải đẹp. Bà không thích chị em nào mà đi ra đường mà tóc tai bù xù, quần ống thấp ống cao, người lại tỏa ra mùi “mắm muối”. Bà vẫn bảo tôi: Phụ nữ như vậy là hỏng, mình không biết tự tôn trọng mình thì làm sao người khác tôn trọng mình được.

Trong nhà tôi, bà là người sử dụng mạng xã hội thành thạo hơn cả bố mẹ tôi. Bố tôi thì chỉ biết chụp ảnh đơn thuần, ảnh xấu cũng chịu. Còn với mẹ, điện thoại chỉ để nghe điện và nhắn tin. Nhưng bà tôi thì khác, trên máy điện thoại của bà cài hẳn mấy app để chỉnh ảnh. Những tấm ảnh qua tay bà chỉnh sửa phải nói lên đời tới mấy chân kính. Ngày nào bà cũng dành thời gian để lướt facebook, xem báo mạng nên chuyện gì trên đời bà cũng biết. Ấy thế nhưng, bà nội tôi rất ít khi đăng bài, ảnh lên facebook cá nhân. Chẳng hiểu bà tìm hiểu ở đâu mà biết rất rõ các mối nguy khi công khai thông tin cá nhân, gia đình lên mạng xã hội. Bố tôi vẫn bảo, kẻ cắp nào gặp bà nội tôi chỉ có mất nghiệp vì độ cảnh giác cao của bà.

Năm tôi học lớp 11, tôi “trót” yêu một anh lớp 12. Mẹ tôi hoảng quá, khóc lóc sụt sùi yêu cầu tôi chia tay. Bà nội tôi thì bình tĩnh, còn bảo tôi biết yêu là bình thường, không biết yêu thì mới đáng lo. Rồi bà bảo tôi cứ yêu đi, nhưng nhớ là phải biết giữ khoảng cách chứ đừng tự đưa mình vào thế yếu. Không thực hành yêu thì làm gì có kỹ năng ứng xử trong tình yêu, kể cả sau này tình yêu tan vỡ thì cũng là bài học cho tôi. Mà bà nói đúng thật, sau 1 năm thì chúng tôi chia tay. Giờ, cuộc tình đó đã trôi vào dĩ vãng, nhưng nhớ lại, tôi vẫn thấy phục cách ứng xử của bà nội. Bà tôi cao tuổi thôi chứ tư duy, cách nghĩ của bà rất trẻ trung, hiện đại.

Bà tôi có thể không giống với nhiều người bà khác. Nhưng bà vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc và luôn đem tới nhiều sự ngạc nhiên cho cả gia đình tôi.

THÁI THỊ THU

Tin cùng chuyên mục

Các loại thực phẩm giúp tăng đề kháng

Các loại thực phẩm giúp tăng đề kháng

(PNTĐ) - Khi tiết trời bắt đầu se lạnh, việc giữ ấm cơ thể không chỉ nằm ở việc mặc áo ấm mà còn phụ thuộc nhiều vào chế độ dinh dưỡng. Một số loại thực phẩm giúp tăng cường sức đề kháng, giữ cơ thể luôn khỏe mạnh và tránh cảm lạnh trong mùa đông.
Lưu trữ tế bào gốc

Lưu trữ tế bào gốc

(PNTĐ) - Tế bào gốc là loại tế bào đặc biệt có khả năng tự đổi mới và biến đổi thành nhiều tế bào trong cơ thể. Lưu trữ tế bào gốc là quá trình thu thập, xử lý, và bảo quản lạnh tế bào gốc từ máu hoặc mô chứa nhiều tế bào gốc trong điều kiện đạt tiêu chuẩn có thể sử dụng trong mục đích y tế.
Người đóng góp cho đại dương xanh

Người đóng góp cho đại dương xanh

(PNTĐ) - Trong bối cảnh những vấn đề đại dương ngày càng trở nên cấp bách và phức tạp, vai trò của phụ nữ trong ngành khoa học biển được nhìn nhận như một động lực quan trọng cho đổi mới, sáng tạo và phục hồi môi trường. Tiến sĩ Aileen Tan Shau Hwai, người Malaysia, không chỉ là biểu tượng của ý chí vươn lên trong lĩnh vực thường do nam giới thống trị, mà còn là người truyền cảm hứng mạnh mẽ về bình đẳng giới và khát vọng đóng góp cho đại dương xanh bền vững.
Vì không gian mạng an toàn, lành mạnh

Vì không gian mạng an toàn, lành mạnh

(PNTĐ) - Tại Việt Nam, từ đầu năm 2025 đến nay, lực lượng Công an đã tiếp nhận và xử lý hơn 50 vụ bắt cóc trực tuyến - 100% nạn nhân từ 18-22 tuổi, 90% là nữ. Những con số này là lời nhắc nhở mạnh mẽ về sự cần thiết của các hành động phối hợp và cam kết tập thể để bảo vệ trẻ em và thanh thiếu niên trên không gian mạng.
Nữ sinh mong phát triển công nghệ bán dẫn

Nữ sinh mong phát triển công nghệ bán dẫn

(PNTĐ) - Giữa lúc ngành công nghệ chip đang trở thành mũi nhọn phát triển toàn cầu, không ít bạn trẻ Việt Nam đã chủ động tìm đến lĩnh vực này. Trong số đó, Trần Vân Ngọc Linh, nữ sinh đến từ Hà Nội đã lựa chọn theo đuổi ngành học vốn được xem là “lãnh địa” của nam giới, với mong muốn đóng góp cho sự phát triển công nghệ bán dẫn trong tương lai.