Về quê trước thềm năm mới

Linh Linh
Chia sẻ

(PNTĐ) -Năm nay Tết sớm nên đầu tháng 1, mẹ nhắc tôi thu xếp công việc, đi cùng mẹ về quê mời ông bà tổ tiên đến nhà con cháu đón Tết.

Ông bà tôi khuất núi khi tôi còn chưa sinh ra nên tôi chỉ biết ông bà qua ảnh. Tôi thấy cả hai ông bà đều trẻ, người đẹp trai, người xinh gái rất hợp nhau. Mẹ tôi kính cẩn gửi cho ông một đôi dép và gửi cho bà mấy bộ quần áo dài hàng mã. Mẹ tôi bảo, đây là những món đồ mà khi còn sống ông bà không có điều kiện mua đồ mới. Chiếc dép cao su mà ông tôi thường đi mòn cả đế, còn quần áo của bà thì bạc màu, Tết đến chẳng có gì để diện. 

Về quê trước thềm năm mới - ảnh 1
Ảnh minh họa

Rồi mẹ tôi dặn, chúng tôi cũng bận bịu, ít có dịp về quê, nên mỗi lần đi như thế này phải ghi nhớ đường đi lối lại, sau này không có mẹ dẫn đường cũng không được để lạc. Làm con cháu mà không biết đường về quê là không được. Hiện ở quê tôi chỉ còn một số họ hàng xa. Bình thường, chúng tôi vẫn ỷ thế có mẹ lo đối ngoại rồi nên đúng là ít về quê thật. Nhưng năm nay thì khác, mẹ bảo tôi đi theo mẹ về làng. Rồi mẹ dẫn tôi vào từng nhà, giới thiệu đây là ông bác, ông chú, có cả ông cụ râu tóc đã bạc phơ nhưng xét về vai vế thì chỉ là anh họ của tôi. Nghe “ông” xưng là anh mà tôi ngại quá, mãi mới bật ra tiếng chào lại được. Rồi có cả mấy cậu thanh niên, xem ra cũng chỉ ít hơn tôi vài tuổi mà cứ kính cẩn gọi tôi là bà, làm cho tôi chột dạ thấy mình kể ra cũng có vai vế. Đến đâu, mẹ tôi cũng trân trọng biếu các nhà đồng quà, tấm bánh. Mẹ mời các ông bà, anh chị trong Tết lên thành phố thì ghé qua nhà chúng tôi chơi, nói câu chuyện đầu năm.

Trở lại nhà hôm đó, mẹ bảo tôi là “chim có tổ, người có tông”. Trước đây, khi còn có ông bà, ngày Tết trong nhà bao giờ cũng có đông đủ con cháu hội tụ. Nay, nhà tôi đã thoát ly lên thành phố nhưng không vì thế mà được quên đi cội nguồn, dẫu gì thì “một giọt máu đào vẫn hơn ao nước lã”. Sau thế hệ ông bà, cha mẹ, giờ đây, đến lượt anh em chúng tôi nhận mặt nhau, phải năng đi lại thì tình cảm mới gắn bó, thân thiết được.

Mỗi năm về quê vào thềm năm mới như thế này, cũng là một cách để chúng tôi nhớ mình thuộc về đâu. 

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Xây dựng môi trường an toàn cho phụ nữ và trẻ em gái trên không gian mạng

Xây dựng môi trường an toàn cho phụ nữ và trẻ em gái trên không gian mạng

(PNTĐ) - Tại Việt Nam, chuyển đổi số tạo ra nhiều thuận lợi cho phụ nữ và trẻ em gái trong giao tiếp xã hội, tìm việc làm, tiếp cận giáo dục và dịch vụ công. Song, đi cùng với cơ hội là những rủi ro về năng lực kỹ thuật và an toàn trên không gian mạng, khi phụ nữ, trẻ em gái dễ trở thành đối tượng của tin giả, lừa đảo, bạo lực trực tuyến.
Chuyển đổi số mở ra nhiều cơ hội

Chuyển đổi số mở ra nhiều cơ hội

(PNTĐ) - Chuyển đổi số mở ra nhiều cơ hội việc làm cho phụ nữ và trẻ em gái trong các lĩnh vực công nghệ, kinh doanh trực tuyến và các ngành đòi hỏi kỹ năng số, giúp họ tiếp cận các mô hình kinh doanh mới và gia tăng thu nhập. Để đảm bảo phụ nữ và trẻ em gái tham gia bình đẳng và hưởng lợi từ quá trình này, cần có các chính sách hỗ trợ về giáo dục kỹ năng số, tạo môi trường số an toàn, giải quyết định kiến giới và lồng ghép bình đẳng giới trong các hoạch định chính sách số quốc gia.
Cha tôi “một bến, hai đò”

Cha tôi “một bến, hai đò”

(PNTĐ) - Có người bảo đàn ông “một bến, hai đò” thì sướng chỉ có đàn bà chịu khổ đau, thua thiệt. Tuy nhiên với tư cách là một người trong cuộc, tôi có thể nói rằng đàn ông “nhiều bến” cũng thua thiệt và đau khổ không kém phụ nữ. Bởi cha tôi đã từng sống cảnh “một bến hai đò” trong nỗi đoạ đày tâm hồn lẫn thể xác cho đến tận ngày rời xa cõi đời.