Tham gia thảo luận “Tài sản riêng trong hôn nhân”:

Chia sẻ
 
Tài sản chung hay riêng không quan trọng bằng hạnh phúc gia đình
 
Tôi cho rằng, phụ nữ cũng nên có tài sản riêng, bởi khi đó, họ có thể tự định đoạt chi tiêu, vay mượn mà không gặp nhiều rắc rối vì phải hỏi ý kiến của chồng. Phụ nữ thường vun vén cho gia đình, nên dù họ có tài sản riêng thì cũng đều để dành hoặc làm những việc sinh lợi cho chồng con sau này. Tuy nhiên, tài sản riêng ấy cũng cần được công khai với chồng và được chồng chấp nhận. Nếu chồng vẫn còn chưa thoải mái, hai người cần bàn bạc để đi đến thống nhất, tránh xung đột xảy ra gây ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình.
 
Trong gia đình, tài sản chung - riêng cần được thỏa thuận một cách hợp lý. Như gia đình tôi, chồng tôi đều đưa hết lương - thưởng cho vợ quản lý, quán xuyến, lo toan sinh hoạt gia đình. Tôi vun vén, chắt chiu, tiết kiệm từ các khoản nhỏ rồi tích lũy gửi tiết kiệm. Sổ tiết kiệm và căn nhà đang ở đứng tên tôi. Chồng tôi đều biết và anh ấy không phàn nàn hay khó chịu. Khi bố mẹ chồng tôi mất đã cho con trai mảnh đất và căn nhà ở quê đều đứng tên chồng tôi. Tôi cũng không đòi hỏi đó là phải đứng tên chung. Vợ chồng tôi mỗi người đều có tài sản riêng, nhưng không ai phân biệt đó là tài sản cá nhân mà vẫn nghĩ là tài sản chung của vợ chồng. 
 
Trong trường hợp chị H, đó là tài sản mà bố mẹ chị ấy để lại thì chị H có quyền đứng tên của mình. Nhưng để chồng chị chấp nhận việc đó, chị cần khéo léo để chồng chị không hiểu sai về mong muốn của chị, khiến gia đình xảy ra xung đột, hạnh phúc vun vén bấy lâu nay cũng thành mây khói.
 
Bà Phạm Thị Phương Đoan
(Chủ tịch Hội PN phường Thanh Xuân Trung, quận Thanh Xuân, HN)
 
 
Vợ chồng cần có tài sản riêng
 
Đọc tâm sự của chị H, tôi thực sự bất bình, bởi rõ ràng, chị H danh chính ngôn thuận được sở hữu khối tài sản do bố mẹ cho/tặng. Anh chồng phản đối là hoàn toàn sai cả về tình và về lý. Cháu gái họ tôi có mẹ mất sớm. Lúc bố cháu già yếu, ông gọi con gái và con rể lại bảo sẽ cho các con hai căn nhà, nhưng phải đứng tên mình con gái. Người chồng không vì thế mà tỏ ra khó chịu, thậm chí còn ủng hộ quyết định của bố vợ, mặc dù hằng tháng, anh vẫn đưa lương cho vợ giữ. Anh cho rằng, tài sản đứng tên ai thì cũng đều là tài sản chung của vợ chồng khi chung sống với nhau. 
 
Điều đó chứng tỏ, việc đồng ý tài sản riêng của vợ trong gia đình phụ thuộc rất nhiều đến thái độ và hiểu biết của chồng. Thực tế hiện nay, hôn nhân có nhiều va chạm phức tạp, nhiều cuộc ly hôn của vợ chồng trẻ khiến người ta thiếu niềm tin vào gia đình bền vững. Do đó, tôi cho rằng, vợ chồng cần có sự rạch ròi trong tài sản chung - riêng. Nhiều cô gái sau khi kết hôn được bố mẹ cho tặng tài sản, thì người chồng nên tôn trọng quyết định đó. Việc vợ có tài sản riêng không làm mất đi tình cảm vợ chồng, ngược lại, sẽ giúp cho vợ chồng có sự độc lập và tôn trọng lẫn nhau hơn.
 
Bà Hoàng Thị Bảy
(Chủ tịch Hội LHPN phường Thịnh Quang, quận Đống Đa, Hà Nội)
 
 
Rạch ròi tài sản riêng ảnh hưởng tới hạnh phúc chung 
 
Vợ chồng em trai tôi kết hôn gần 6 năm, hôn nhân đổ vỡ bởi chính tài sản riêng. Sau khi kết hôn, em dâu tôi được bố mẹ chia cho thừa kế cho một khoản tiền. Cô công khai số tiền bố mẹ đẻ cho chồng biết nhưng bảo đó là của riêng mình. Sau đó, cô dùng tiền mua một mảnh đất, xây nhà cho thuê, đứng tên sở hữu riêng. Cô bảo dù là vợ chồng nhưng chẳng thể đoán trước được điều gì xảy ra vì vậy cái gì của riêng mình thì cứ phải giữ thật chắc để sau này còn phòng thân.
 
Vì suy nghĩ đó nên sau này em trai tôi bán căn nhà hiện tại và căn nhà của vợ đứng tên để dồn tiền lại đổi thành căn biệt thự trong khu đô thị cao cấp. Em dâu tôi không đồng ý, bảo của chung vợ chồng có bao nhiêu thì ở bấy nhiêu, căn nhà kia là của riêng nên không gộp vào của chung. Thấy vợ quá rạch ròi tài sản chung - riêng, em trai tôi cũng tự ái và phân chia tài sản riêng của mình luôn. Lấy lý do, căn nhà đang ở là của bố mẹ tôi cho, em trai tôi cũng làm đơn xác lập tài sản riêng. Việc mỗi người bo bo bảo vệ tài sản riêng của mình là nguyên nhân khiến vợ chồng họ sống đề phòng nhau. Ai cũng lo bảo vệ quyền lợi tài sản của mình để nếu lỡ hôn nhân có vấn đề thì không bị thiệt thòi. Sự tin tưởng nhau giảm dần, tình cảm vợ chồng thiếu sự kết nối và đổ vỡ sau đó. 
 
Vì vậy, tôi cho rằng tồn tại tài sản riêng là tồn tại sự đề phòng, không tin tưởng lẫn nhau của vợ chồng. Bấy giờ, một khi tài sản quan trọng hơn cả tình nghĩa thì sự hi sinh, sống vì nhau trong hôn nhân cũng giảm dần đi.
 
Nguyễn Đình Vinh 
(Phú Đô, Nam Từ Liêm, HN)

Tin cùng chuyên mục

Đạo Hiếu là nền tảng mọi giá trị gia đình

Đạo Hiếu là nền tảng mọi giá trị gia đình

(PNTĐ) - Chữ Hiếu vốn là một giá trị văn hóa rất quan trọng của người Việt, thể hiện sự tôn kính, vâng lời và báo đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, tổ tiên. Hiếu cũng là một trong những đức tính được coi là nền tảng của các giá trị gia đình, xã hội.
Hãy hiếu thuận khi còn có mẹ!

Hãy hiếu thuận khi còn có mẹ!

(PNTĐ) - Trong guồng quay tất bật của cuộc sống, đôi khi ta quên mất rằng hạnh phúc giản dị nhất chính là còn được gọi hai tiếng “Mẹ ơi!”. Vu Lan về, câu nhắc nhở “yêu thương nhất là khi còn mẹ” càng trở nên tha thiết, để mỗi người con trân trọng hơn từng phút giây còn được sống trong vòng tay, nụ cười và sự chở che vô giá ấy.
Con dâu ở cữ... bệnh viện

Con dâu ở cữ... bệnh viện

(PNTĐ) - Cả tháng nay, bà chuẩn bị mọi thứ để ra thành phố chăm con dâu sinh con. Là đứa cháu đầu tiên của gia đình, bà muốn tận tay được chăm sóc cháu lẫn con dâu thật tốt trong tháng ở cữ. Ấy vậy mà, ngày con dâu sinh, con trai bà bảo thay vì về nhà ở cữ để bà nội, bà ngoại chăm sóc thì vợ nó sẽ ở cữ trong bệnh viện.
Dạy con... sống văn minh

Dạy con... sống văn minh

(PNTĐ) - Trong cuộc đời, có rất nhiều điều mà con người cần phải học. Với con trai, tôi ưu tiên dạy con... lối sống văn minh. Nghe thì khó hiểu vậy thôi chứ nếp sống văn minh chính là không xả rác bừa bãi, tôn trọng môi trường sống của mọi người.
Mua một chữ tình!

Mua một chữ tình!

(PNTĐ) - Thi thoảng cứ sau đôi ba tuần, bác họ - tức là chị gái của mẹ chồng tôi, lại cùng con gái đến nhà mẹ chồng tôi ở. Mỗi lần ở như thế kéo dài cả tuần, bác tôi vẫn gọi vui là đi an dưỡng.