Trông trăng

Chia sẻ

Cũng vì muốn cảm nhận lại không khí náo nức của đêm Rằm trung thu mà tôi tìm đọc bài thơ này của thi sĩ Trần Đăng Khoa. Càng đọc, người viết càng thấm thía một điều, mọi minh triết đều khởi đầu từ sự hồn nhiên. ấy vậy mà viết về tuổi thần tiên sao thật khó. Bởi, phải rất “trẻ con” như thế này.

Đêm nay trăng đang rằm
Trăng như cái mâm con
Ai treo ông cao thế
Ông nhìn đàn em bé
Muốn khoe có mặt tròn

Dưới sân em trông trăng
Có quả thị thơm lừng
Nải chuối tiêu thơm mát
Ông trăng nhìn thấy xôi
Là ông nhoẻn miệng cười
Áng chừng ông thích lắm
Trăng nở vàng như xôi

Em chạy nhảy tung tăng
Múa hát quanh ông trăng
Em nhảy, trăng cũng nhảy
Mái nhà ướt ánh vàng

Khuya, không trông trăng nữa
Trăng thập thò ngoài cửa
Muốn rủ em đi chơi
Bồng bềnh...
Trăng trôi...
                                                                                              1966
(Rút từ tập Góc sân và khoảng trời, NXB Văn hóa dân tộc, 1999)
                                                                            Trần Đăng Khoa

Minh họa sưu tầmMinh họa sưu tầm

LỜI BÌNH

Cũng vì muốn cảm nhận lại không khí náo nức của đêm Rằm trung thu mà tôi tìm đọc bài thơ này của thi sĩ Trần Đăng Khoa. Càng đọc, người viết càng thấm thía một điều, mọi minh triết đều khởi đầu từ sự hồn nhiên. Ấy vậy mà viết về tuổi thần tiên sao thật khó. Bởi, phải rất “trẻ con” như thế này:

“Đêm nay trăng đang rằm/ Trăng như cái mâm con/ Ai treo ông cao thế/ Ông nhìn đàn em bé/ Muốn khoe có mặt tròn”

“Ông trăng”- nhân vật trung tâm của bữa tiệc Rằm trung thu hiện ra chẳng có vẻ gì là nghiêm nghị, đạo mạo như một quyền năng, tạo ra lịch pháp như với người lớn mà trăng rất hồn nhiên trong cách thắc mắc (Ai treo ông cao thế), để rồi tác giả đưa ông trăng xuống ngang tầm với lũ trẻ: “Ông nhìn đàn em bé/Muốn khoe có mặt tròn”.

Khi tất cả đã đông đủ, cả bé và trăng cùng hướng vào mâm cỗ mùa thu:

“Dưới sân em trông trăng/ Có quả thị thơm lừng/ Nải chuối tiêu thơm mát/ Ông trăng nhìn thấy xôi/ Là ông nhoẻn miệng cười/ Áng chừng ông thích lắm/ Trăng nở vàng như xôi”

Mùa thu là mùa của thơm thảo vườn nhà. Những trái thị, nải chuối, trái hồng, trái na và xôi dẻo thơm… làm bé vui thích náo nức. Nhưng điều đặc biệt ở chỗ, nhà thơ đã đặt điểm nhìn vào đôi mắt bé, để bé cảm, bé tả về trăng bằng tư duy trẻ thơ. Có lẽ chỉ có bé mới biết “áng chừng” ông trăng cũng “thích lắm” nên “nở vàng như xôi”. Có một đĩa xôi trên mâm cỗ mùa thu, một đĩa xôi của ánh sáng trên bầu trời. Trăng dưới này và trăng trên kia tuy hai mà một:

“Em chạy nhảy tung tăng/ Múa hát quanh ông trăng/ Em nhảy, trăng cũng nhảy/ Mái nhà ướt ánh vàng”.

Minh họa sưu tầmMinh họa sưu tầm

Với trẻ em, khi vui thích nhất đôi chân sẽ luôn nhảy nhót, và cũng không gì vui hơn khi có người lớn cùng chơi. Khi đó, các em như có thêm bạn, thấy ai cũng là bạn. “Ông trăng” đêm nay cũng mang tâm hồn thơ trẻ hồn nhiên, ngộ nghĩnh (Em nhảy, trăng cũng nhảy) trong một đêm vàng ánh mùa thu.

Thế rồi, cuộc vui nào cũng có hồi kết, bé phải đi ngủ để mai còn thức dậy đón ngày mới, bé còn phải đến trường:

“Khuya, không trông trăng nữa/ Trăng thập thò ngoài cửa/ Muốn rủ em đi chơi/ Bồng bềnh…/Trăng trôi...”

Giờ đây không còn là “ông trăng” lạ lẫm ban đầu nữa mà đã là người bạn thân “thập thò ngoài cửa”, muốn rủ em đi chơi. Và, trăng cứ thế bồng bềnh trôi vào giấc mơ êm đềm của bé, bài thơ cũng khép lại như thế…

Từ góc sân nhà, Trần Đăng Khoa mở ra những khoảng trời thơ ca thần tiên. Trước ánh trăng Rằm trung thu đọc lại bài thơ “Trông trăng”, ta như được trở về tuổi thơ hồn nhiên của mình bằng những câu thơ giản dị mà sâu lắng như thế.

VIỆT PHƯƠNG

Tin cùng chuyên mục

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

(PNTĐ) - Giữa nhịp sống hối hả của một Thủ đô đang chuyển mình từng ngày, Hà Nội vẫn gìn giữ cho mình những khoảng lặng rất riêng - nơi con người có thể chậm lại, lật giở từng trang sách và lắng nghe nhịp thở của tri thức. Đó là những không gian thư viện, từ các thư viện lớn nằm ở khu vực trung tâm đến những thư viện cộng đồng, thư viện làng ở ngoại thành.
Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

(PNTĐ) - Tại Hà Nội, phong trào Bình dân học vụ số được triển khai bền bỉ, lấy cơ sở làm điểm tựa. Từ cấp phường, xã, các mô hình gần dân, sát việc đã từng bước “mềm hóa” chuyển đổi số, biến những khái niệm tưởng chừng khô cứng thành các thao tác cụ thể, quen thuộc, dễ thực hành. Nhờ đó, người dân không chỉ tiếp cận mà còn chủ động sử dụng dịch vụ công trực tuyến.
Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

(PNTĐ) - Phấn đấu hoàn thành kế hoạch chi tiêu của BHXH Thành phố giao về phát triển BHXH tự nguyện, BHYT hộ gia đình, bảo hiểm xã hội các cơ sở của thành phố Hà Nội đã có những cách làm phối hợp liên ngành, hiệu quả, vừa giúp nhân dân nắm bắt đầy đủ, kịp thời các chính sách mới của Đảng và Nhà nước, vừa góp phần thực hiện chính sách an sinh xã hội trên địa bàn.
BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

(PNTĐ) - Giám đốc BHXH Thành phố yêu cầu Chánh Văn phòng, Trưởng các phòng nghiệp vụ và Giám đốc BHXH các cơ sở nghiêm túc thực hiện đầy đủ các quy định của pháp luật, quy trình nghiệp vụ trong công tác tiếp nhận, giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng BHXH, BHTN theo chỉ đạo của BHXH Việt Nam và BHXH Thành phố.
Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

(PNTĐ) - Những ngày cuối năm 2025, nam ca sĩ Tuấn Hưng xuất hiện trở lại với một vai trò mới - người viết nhạc. Tuấn Hưng ra mắt album “Chạm” gồm 5 ca khúc do chính anh sáng tác, khiến nhiều khán giả bất ngờ. Sự bất ngờ ở đây không chỉ là vai trò mở của Tuấn Hưng, mà vì sự hiện diện lặng lẽ, trầm tĩnh khác xa với “con ngựa bất kham” Tuấn Hưng của những ngày nào.