Nhật ký yêu con của mẹ

Linh Lê
Chia sẻ

(PNTĐ) - Sau tuần trăng mật, hai vợ chồng tôi đưa nhau về chào đằng ngoại. Mẹ tôi và các em đã chuẩn bị rất nhiều món ngon để đón chúng tôi. Cơm nước xong, mẹ liền gọi chúng tôi ra uống nước, rồi đưa cho chồng tôi một quyển sổ đã cũ, được đặt trong một túi nhựa.

Nhật ký yêu con của mẹ - ảnh 1
Ảnh minh hoạ

- Mẹ giao lại cuốn sổ này cho con. Mẹ đã sinh và nuôi được một cô con gái khỏe mạnh để giờ về làm vợ con và sau này là mẹ của các con con. Con hãy chăm sóc vợ thật tốt nhé.

 Chồng tôi đón lấy cuốn sổ giấy mẹ đưa bằng ánh mắt ngạc nhiên rồi nhẹ nhàng lấy sổ ra xem. Anh khẽ reo lên: “Ồ, là sổ tiêm chủng của em này”.

Cuốn sổ tiêm chủng mẹ đã giữ suốt gần 30 năm qua. Ở trang đầu tiên, có ghi rõ thời gian tôi được đưa đi tiêm vắc-xin phòng bệnh lao là khi mới 1 ngày tuổi. Rồi ở những trang tiếp theo là chi chít các lịch tiêm chủng nhiều loại bệnh... mà tôi đã được tiêm.

Chồng tôi xuýt xoa hỏi: “Mẹ ơi mẹ giữ sổ tiêm chủng của nhà con cẩn thận vậy ạ. Vợ con bao nhiêu tuổi là cuốn sổ này bấy nhiêu năm luôn; mà con thấy mẹ cho vợ con đi tiêm chẳng thiếu bệnh nào cả...”.

Mẹ tôi cười: “Thì người mẹ nào mà chẳng muốn con được lớn lên khỏe mạnh”. Rồi mẹ kể trước đây có 1 lần, mẹ từng suýt làm thất lạc cuốn sổ khi để quên ở trạm xá. Thời đó chưa có hệ thống ghi chép tiêm chủng điện tử như bây giờ, nếu làm mất sổ thì sẽ khó kiểm soát được các loại vắc-xin mà tôi đã được tiêm. Rất may là mẹ tìm lại được cuốn sổ và từ đó giữ gìn rất cẩn thận, không cho ai được tùy tiện lấy ra. Thậm chí, khi lịch tiêm chủng được số hóa, mẹ vẫn giữ thói quen giữ sổ tiêm chủng bằng giấy. Chẳng thế mà các bác sĩ đều cũng xuýt xoa vì tôi được phòng bệnh rất đầy đủ. 

Tôi cười nói với chồng: “Cuốn sổ này chỉ là một trong nhiều món đồ liên quan đến em mà mẹ giữ gìn. Chẳng hạn mẹ cũng giữ được đúng tờ lịch của hôm em chào đời; nhúm tóc tơ đầu tiên của em cắt sau khi đầy tháng; chiếc áo sơ sinh và cái yếm em mặc lúc mới chào đời. Cuốn sổ liên lạc của em năm học THCS...”. 

Bây giờ thì tôi đã lấy chồng và không còn ở cùng mẹ. Vì vậy mà mẹ bàn giao lại cuốn sổ tiêm chủng thay cho lời nhắn nhủ con rể thay mẹ chăm sóc tôi chu đáo. “Chẳng phải ngẫu nhiên mà người ta gọi vợ chồng là bạn đời của nhau. Sau này về già, vợ chồng con vẫn sẽ nương tựa vào nhau. Các con phải giữ cho nhau hạnh phúc, khỏe mạnh nhé”.

Mẹ tôi vốn ít nói và thường ít nói ra lời yêu với tôi. Nhưng với tôi, cuốn sổ tiêm chủng không chỉ là... sổ ghi lại lịch tiêm chủng mà chính là cuốn nhật ký yêu con của mẹ tôi.

 

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Đạo Hiếu là nền tảng mọi giá trị gia đình

Đạo Hiếu là nền tảng mọi giá trị gia đình

(PNTĐ) - Chữ Hiếu vốn là một giá trị văn hóa rất quan trọng của người Việt, thể hiện sự tôn kính, vâng lời và báo đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, tổ tiên. Hiếu cũng là một trong những đức tính được coi là nền tảng của các giá trị gia đình, xã hội.
Hãy hiếu thuận khi còn có mẹ!

Hãy hiếu thuận khi còn có mẹ!

(PNTĐ) - Trong guồng quay tất bật của cuộc sống, đôi khi ta quên mất rằng hạnh phúc giản dị nhất chính là còn được gọi hai tiếng “Mẹ ơi!”. Vu Lan về, câu nhắc nhở “yêu thương nhất là khi còn mẹ” càng trở nên tha thiết, để mỗi người con trân trọng hơn từng phút giây còn được sống trong vòng tay, nụ cười và sự chở che vô giá ấy.
Con dâu ở cữ... bệnh viện

Con dâu ở cữ... bệnh viện

(PNTĐ) - Cả tháng nay, bà chuẩn bị mọi thứ để ra thành phố chăm con dâu sinh con. Là đứa cháu đầu tiên của gia đình, bà muốn tận tay được chăm sóc cháu lẫn con dâu thật tốt trong tháng ở cữ. Ấy vậy mà, ngày con dâu sinh, con trai bà bảo thay vì về nhà ở cữ để bà nội, bà ngoại chăm sóc thì vợ nó sẽ ở cữ trong bệnh viện.
Dạy con... sống văn minh

Dạy con... sống văn minh

(PNTĐ) - Trong cuộc đời, có rất nhiều điều mà con người cần phải học. Với con trai, tôi ưu tiên dạy con... lối sống văn minh. Nghe thì khó hiểu vậy thôi chứ nếp sống văn minh chính là không xả rác bừa bãi, tôn trọng môi trường sống của mọi người.
Mua một chữ tình!

Mua một chữ tình!

(PNTĐ) - Thi thoảng cứ sau đôi ba tuần, bác họ - tức là chị gái của mẹ chồng tôi, lại cùng con gái đến nhà mẹ chồng tôi ở. Mỗi lần ở như thế kéo dài cả tuần, bác tôi vẫn gọi vui là đi an dưỡng.