Những cuộc chia tay với anh trai

Chia sẻ

Anh trai chào đời với cơ thể không được khỏe mạnh bình thường như bao đứa trẻ khác. Mẹ kể, vì ngày xưa cha đi bộ đội bị ảnh hưởng chất độc da cam nên anh sinh ra bị ung thư máu.

Những cuộc  chia tay với anh trai - ảnh 1 (Ảnh: minh họa)

Những tháng ngày của anh gắn liền với bệnh viện nhiều hơn ở nhà. Vì vậy, anh em chỉ được gặp nhau vào những ngày anh được xuất viện về nhà nghỉ. Sau đó lại phải chia tay để anh trở lại chữa bệnh. Kỷ niệm của anh em mình là những cuộc chia tay đầy lưu luyến.

Em nhớ lần nào gặp nhau, anh cũng ôm và hôn lên đôi má phúng phính của em gái. Anh bảo nhớ em nhiều, muốn được về nhà để chơi cùng và hàng ngày đi học với em. Em kể cho anh nghe chuyện trường lớp, về những lúc bị đám con trai lớp trên bắt nạt. Rồi, em ước ao bao giờ anh khỏi bệnh để đến trường trừng trị đám con trai đó, bảo vệ em.

Vì chữa bệnh cho anh nên nhà mình ít khi được sống cùng nhau vui vầy khuya sớm. Vì xa nhau nhiều nên lần nào gặp nhau, hai anh em đều ríu rít, mừng tủi bên nhau. Anh nói nhiều về mơ ước của mình, còn em bảo sẽ thay anh thực hiện nó. Mẹ bảo em để khỏi nhớ anh thì hãy viết thư cho anh hàng ngày, kể chuyện cho anh nghe. Em "nghiện" viết thư cho anh là vì thế.

Em lớn lên từng ngày nhưng bệnh của anh vẫn không thuyên giảm, thậm chí còn nặng lên. Những cuộc chia tay của chúng ta nhiều hơn bởi sức khỏe của anh không thể thiếu máy móc từ bệnh viện. Khỏe hơn một chút, anh lại đòi về nhà với em, lần chia tay nào, anh cũng dặn em không được khóc, bảo anh ghét nhất con gái "mít ướt". Em không biết mình đã âm thầm tôi luyện sự mạnh mẽ từ những mong muốn nhỏ bé ấy của anh.

Ngày bác sĩ thông báo y học đã bó tay với căn bệnh của anh. Anh về nhà trong nỗi tuyệt vọng của bố mẹ. Em vẫn không biết được rằng lần này mình sẽ phải chia tay anh mãi mãi.

Bây giờ, em đã trở thành một bác sĩ, đúng như ước mơ của anh trai. Mỗi lần nhớ về anh, kỷ niệm những lần chia tay của chúng ta lại quay quắt. Em nhớ mãi người anh với nụ cười hiền lành, bàn tay vẫy chào mỗi lần chia tay: "Em ở lại mạnh khỏe, học giỏi nha!". Rồi anh ra đi, đi mãi!

HỒNG THU

Tin cùng chuyên mục

Giữ cội rễ từ gia đình trong thế giới hội nhập

Giữ cội rễ từ gia đình trong thế giới hội nhập

(PNTĐ) - Trong một thế giới ngày càng phẳng, khi việc học tập, sinh sống và làm việc ở nước ngoài trở nên phổ biến, nhiều bậc phụ huynh người Việt lựa chọn cho con tiếp cận với nền giáo dục phương Tây từ rất sớm. Nhưng giữa làn sóng đó, có những người lại đi ngược dòng. Vợ chồng anh Nguyễn Hồng Trung (gốc Hà Nội) và chị Lương Quân Nhi (người Sài Gòn) là một trong số gia đình chọn đưa con từ Mỹ trở về Việt Nam để con học tập và trưởng thành trong lòng văn hóa quê hương.
Điểm tựa của con

Điểm tựa của con

(PNTĐ) - Hoàng Lê Hằng Nga vừa tốt nghiệp khoa Tâm lý học của Trường Đại học Khoa học xã hội và nhân văn. Do đặc thù của ngành học, cô cần phải thực hiện nhiều khảo sát, mỗi khảo sát lại cần nhiều khách thể tham gia. Mối quan hệ bạn bè ít ỏi khó mà đáp ứng được, nên Hằng Nga cần đến sự cứu trợ của bố mẹ nữa. Vì thế, bố mẹ Nga hàng ngày gửi đường link, bảng khảo sát của con gái cho bạn bè, người thân.
Giữ lại những bữa cơm chung

Giữ lại những bữa cơm chung

(PNTĐ) - Tôi sinh năm 1972, thuộc thế hệ 7x – thế hệ giao thời giữa cũ và mới. Chúng tôi lớn lên trong thời kỳ bao cấp còn nhiều thiếu thốn, nhưng cũng chính vì thế mà càng thấm thía giá trị của gia đình. Trong ký ức tuổi thơ tôi, gia đình là nơi ấm áp và đầy nền nếp.
Có mẹ đồng hành trong hành trình giảm cân

Có mẹ đồng hành trong hành trình giảm cân

(PNTĐ) - Sau 5 lần giảm cân, Nguyễn Tùng Chi (21 tuổi, quê Hải Dương, hiện là sinh viên đại học năm thứ 3 tại Hà Nội) từ 95kg còn 60kg, trở về thân hình cân đối. Giảm được số cân như vậy không hề dễ dàng và phải cần rất nhiều ý chí. Tùng Chi nói cô rất may mắn vì luôn có mẹ ở bên, động viên mình.