Thương cháu ngoại nên "quên" ... cháu nội

Chia sẻ

Mang tâm lý thương con khó hơn con có, một số mẹ chồng vô tình khiến con dâu, cháu nội bị tổn thương khi thiên vị, ứng xử thiếu công bằng so với con gái và cháu ngoại, chỉ vì họ khó khăn hơn.

Cô con dâu mang tâm sự thổ lộ với người ngoài rằng mẹ chồng sống luôn thiên vị cháu ngoại hơn cháu nội. Từ lúc nào, bà luôn có suy nghĩ tìm cách đền bù cho cháu ngoại cả về tinh thần lẫn vật chất và “bỏ quên” đứa cháu nội đang sống bên cạnh.

So về tuổi tác, cô và em chồng cùng trang lứa, nhưng mỗi người làm dâu trong hoàn cảnh khác nhau. Sinh ra trong gia đình khá giả, khi lấy chồng, cô vẫn được bố mẹ chu cấp thêm vật chất để cuộc sống thoải mái hơn. Vì vậy, mẹ chồng cô luôn nhìn thấy sự sung sướng của con dâu trong cuộc sống hàng ngày.

Ngược lại, cô em chồng làm dâu trong gia đình kinh tế eo hẹp, cuộc sống lúc nào cũng phải chắt bóp, tùng tiệm. Mẹ chồng thương con gái, lúc nào cũng chỉ nhìn thấy sự khó khăn và cố gắng bù đắp. Là chị dâu, cô thông cảm với em chồng, chẳng nỡ so bì tính toán mỗi khi mẹ chồng bảo anh chị phải hỗ trợ, giúp đỡ em. Thế nhưng khi những đứa cháu ra đời, sự phân biệt đối xử của bà giữa cháu nội và cháu ngoại khiến cô bất bình.

Thương cháu ngoại nên "quên" ... cháu nội - ảnh 1 (Ảnh: Minh họa)

Ngày cô sinh con, mẹ chồng phó mặc cho nhà ngoại, vì cho rằng họ có điều kiện kinh tế hơn nên "có trách nhiệm" chăm con, nuôi cháu khi ở cữ. Vì vậy, bà nội lên đón cháu từ phòng sinh ra rồi “khoán trắng” luôn cho bà ngoại. Lúc ấy, tâm lý cô cũng muốn mẹ đẻ phục vụ nên chẳng để ý tới sự “khoán trắng” của mẹ chồng. Sau ba tháng ở cữ nhà ngoại, hai mẹ con trở về nhà nội mới cảm nhận rõ sự thương “con khó” thờ ơ với “con có” của mẹ chồng. Thấy cháu nội sinh ra đầy đủ, sung sướng, mẹ chồng cô càng muốn bù đắp cho cháu ngoại nhiều hơn.

Mỗi lần cô sắm sửa đồ dùng cho con, mẹ chồng đề nghị cô mua thêm cho cháu ngoại. Ban đầu, thương cháu, cô vô tư mua tặng. Nhưng dần dần, mẹ chồng lại xem việc đó là trách nhiệm của con dâu. Cô mua đồ mới cho con mà không mua thêm cho cháu là bà lại tỏ ý không vui, gán “tội” cho con dâu keo kiệt với cả đứa trẻ con. Nhiều lần, cô phát hiện mẹ chồng tự ý lấy của cháu nội mang cho cháu ngoại. Nếu cô hỏi, bà thản nhiên bảo cháu nội dùng không hết thì san sẻ cho cháu ngoại.

Những đứa trẻ lớn dần lên, khi cháu nội có ý thức giữ đồ của mình còn cháu ngoại so bì đòi hỏi, cuộc chiến giữa bà và cháu, mẹ chồng và con dâu mới thật sự bắt đầu. Con gái cô rất giữ gìn những món đồ kỷ niệm của ông bà ngoại tặng mỗi dịp sinh nhật, ngày lễ và không muốn chia sẻ hay tặng cho em họ. Bởi với con bé, ngoài ý nghĩa vật chất, những món đồ đó còn có ý nghĩa tinh thần rất lớn. Nhiều lần, con gái cô đồng ý cho, tặng em họ những món đồ không thuộc nhóm quà tặng kia, và kiên quyết không chia sẻ món đồ mà nó cho là quan trọng với mình.

Thế nhưng bà nội lại không đồng quan điểm đó. Nhiều lần, bà tự tiện lấy đồ của cháu nội cho cháu ngoại bất chấp sự phản đối của nó. Nếu cháu nội phản ứng thái quá, bà quát mắng lại, bảo “giàu mà keo kiệt giống mẹ mày”. Cũng chính vì nghĩ cháu nội đủ đầy nên bà chưa từng mua quà tặng cháu, thậm chí nếu vợ chồng cô ý tứ nhắc khéo thì bà mắng lại sao phải bày vẽ thêm cho… lãng phí. Trong khi với cháu ngoại, bà vừa mua tặng công khai, vừa giấu giếm cho thêm. Hậu quả là con bé nảy sinh tâm lý ghét bà nội và em họ từ lúc nào không hay.

Làm mẹ, cô bất bình cho con nên đôi lần nói về sự thiên vị yêu ghét của mẹ chồng đối với cháu nội, cháu ngoại. Dù sinh ra trong hoàn cảnh nào, những đứa trẻ vẫn cần sự công bằng trong tình yêu thương của ông bà. Thương cháu ngoại khó khăn, bù đắp thêm cho cháu là điều nên làm. Nhưng nó không có nghĩa, cháu nội có điều kiện sống sướng hơn thì không được nhận tình yêu thương của bà giống như cháu ngoại. Ngỡ bà nghe rồi thông tư tưởng, ai ngờ mắng lại con dâu giàu không biết dạy con thương kẻ nghèo. Cứ thế chuyện trẻ con thành chuyện người lớn.

Hôm qua sinh nhật con bé, nó ngồi đếm số quà kỷ niệm của bà ngoại mua tặng cho, rồi quay sang bảo mẹ “con chỉ mong một ngày nào đó, trong tủ đồ lưu giữ kỷ vật của con có một món quà bà nội tặng mẹ ạ”. Cô nghe xong mà mắt cay xè. Bao giờ mẹ chồng mới hết quan niệm “thương con khó, bỏ quên con có” để đứa cháu nội không mang tâm trạng tủi hờn như bây giờ.

NGUYỄN LINH AN

Tin cùng chuyên mục

Vị tha

Vị tha

(PNTĐ) - Minh nhận được cuộc điện thoại đặc biệt. Người gọi cho cô là mẹ chồng cũ của cô. Chần chừ mãi, Minh cũng quyết định nghe máy. Từ đầu dây bên kia, giọng mẹ chồng cũ run run: “Con à. Mẹ biết là không phải... Nhưng, con có thể cho bé Mai về thăm bố không. Thằng Mạnh nó...”.
Bạo lực gia đình còn nhiều phức tạp

Bạo lực gia đình còn nhiều phức tạp

(PNTĐ) - Xã hội phát triển, nhận thức về bình đẳng giới được nâng cao, nhưng bạo lực gia đình vẫn dai dẳng như một “vết cắt dài” trong đời sống. Những biến động kinh tế, tâm lý xã hội, sự xung đột giữa giá trị truyền thống và đời sống hiện đại khiến bức tranh bạo lực gia đình ngày nay có nhiều diễn biến phức tạp hơn. Trong tình hình mới, việc nhận diện đầy đủ thực trạng và nguyên nhân trở nên cấp thiết để bảo vệ phụ nữ, trẻ em và những người yếu thế bằng những giải pháp phù hợp.
 “Làm mẹ” của chồng

“Làm mẹ” của chồng

(PNTĐ) - “Làm mẹ của chồng”, điều tưởng vô lý ấy lại đang trở thành sự thật đối với một số chị em. Có người lấy phải những anh chồng “trẻ con” nên phải kiêm luôn chức không mong muốn ấy, nhưng cũng có người tự nguyện “2 trong 1” để quán xuyến gia đình theo ý mình.
Khi con biết yêu

Khi con biết yêu

(PNTĐ) - Một ngày, cô con gái 20 tuổi của mẹ gọi điện giữa đêm về gặp mẹ, khoe: “Con có người yêu rồi”. Dù lúc đó hai mắt đã trĩu lại, mẹ bỗng tỉnh như sáo.
Chọn cách sống tuổi già

Chọn cách sống tuổi già

(PNTĐ) - Hai chú tôi và bố mẹ tôi là những bậc cao niên với hai cách sống khác nhau. Bố tôi vẫn thường “phê phán” cô chú là hơi ích kỷ, ít nghĩ cho con cháu, còn cô chú lại góp ý bố mẹ tôi không biết thương bản thân mình.