Thương cháu ngoại nên "quên" ... cháu nội

Chia sẻ

Mang tâm lý thương con khó hơn con có, một số mẹ chồng vô tình khiến con dâu, cháu nội bị tổn thương khi thiên vị, ứng xử thiếu công bằng so với con gái và cháu ngoại, chỉ vì họ khó khăn hơn.

Cô con dâu mang tâm sự thổ lộ với người ngoài rằng mẹ chồng sống luôn thiên vị cháu ngoại hơn cháu nội. Từ lúc nào, bà luôn có suy nghĩ tìm cách đền bù cho cháu ngoại cả về tinh thần lẫn vật chất và “bỏ quên” đứa cháu nội đang sống bên cạnh.

So về tuổi tác, cô và em chồng cùng trang lứa, nhưng mỗi người làm dâu trong hoàn cảnh khác nhau. Sinh ra trong gia đình khá giả, khi lấy chồng, cô vẫn được bố mẹ chu cấp thêm vật chất để cuộc sống thoải mái hơn. Vì vậy, mẹ chồng cô luôn nhìn thấy sự sung sướng của con dâu trong cuộc sống hàng ngày.

Ngược lại, cô em chồng làm dâu trong gia đình kinh tế eo hẹp, cuộc sống lúc nào cũng phải chắt bóp, tùng tiệm. Mẹ chồng thương con gái, lúc nào cũng chỉ nhìn thấy sự khó khăn và cố gắng bù đắp. Là chị dâu, cô thông cảm với em chồng, chẳng nỡ so bì tính toán mỗi khi mẹ chồng bảo anh chị phải hỗ trợ, giúp đỡ em. Thế nhưng khi những đứa cháu ra đời, sự phân biệt đối xử của bà giữa cháu nội và cháu ngoại khiến cô bất bình.

Thương cháu ngoại nên (Ảnh: Minh họa)

Ngày cô sinh con, mẹ chồng phó mặc cho nhà ngoại, vì cho rằng họ có điều kiện kinh tế hơn nên "có trách nhiệm" chăm con, nuôi cháu khi ở cữ. Vì vậy, bà nội lên đón cháu từ phòng sinh ra rồi “khoán trắng” luôn cho bà ngoại. Lúc ấy, tâm lý cô cũng muốn mẹ đẻ phục vụ nên chẳng để ý tới sự “khoán trắng” của mẹ chồng. Sau ba tháng ở cữ nhà ngoại, hai mẹ con trở về nhà nội mới cảm nhận rõ sự thương “con khó” thờ ơ với “con có” của mẹ chồng. Thấy cháu nội sinh ra đầy đủ, sung sướng, mẹ chồng cô càng muốn bù đắp cho cháu ngoại nhiều hơn.

Mỗi lần cô sắm sửa đồ dùng cho con, mẹ chồng đề nghị cô mua thêm cho cháu ngoại. Ban đầu, thương cháu, cô vô tư mua tặng. Nhưng dần dần, mẹ chồng lại xem việc đó là trách nhiệm của con dâu. Cô mua đồ mới cho con mà không mua thêm cho cháu là bà lại tỏ ý không vui, gán “tội” cho con dâu keo kiệt với cả đứa trẻ con. Nhiều lần, cô phát hiện mẹ chồng tự ý lấy của cháu nội mang cho cháu ngoại. Nếu cô hỏi, bà thản nhiên bảo cháu nội dùng không hết thì san sẻ cho cháu ngoại.

Những đứa trẻ lớn dần lên, khi cháu nội có ý thức giữ đồ của mình còn cháu ngoại so bì đòi hỏi, cuộc chiến giữa bà và cháu, mẹ chồng và con dâu mới thật sự bắt đầu. Con gái cô rất giữ gìn những món đồ kỷ niệm của ông bà ngoại tặng mỗi dịp sinh nhật, ngày lễ và không muốn chia sẻ hay tặng cho em họ. Bởi với con bé, ngoài ý nghĩa vật chất, những món đồ đó còn có ý nghĩa tinh thần rất lớn. Nhiều lần, con gái cô đồng ý cho, tặng em họ những món đồ không thuộc nhóm quà tặng kia, và kiên quyết không chia sẻ món đồ mà nó cho là quan trọng với mình.

Thế nhưng bà nội lại không đồng quan điểm đó. Nhiều lần, bà tự tiện lấy đồ của cháu nội cho cháu ngoại bất chấp sự phản đối của nó. Nếu cháu nội phản ứng thái quá, bà quát mắng lại, bảo “giàu mà keo kiệt giống mẹ mày”. Cũng chính vì nghĩ cháu nội đủ đầy nên bà chưa từng mua quà tặng cháu, thậm chí nếu vợ chồng cô ý tứ nhắc khéo thì bà mắng lại sao phải bày vẽ thêm cho… lãng phí. Trong khi với cháu ngoại, bà vừa mua tặng công khai, vừa giấu giếm cho thêm. Hậu quả là con bé nảy sinh tâm lý ghét bà nội và em họ từ lúc nào không hay.

Làm mẹ, cô bất bình cho con nên đôi lần nói về sự thiên vị yêu ghét của mẹ chồng đối với cháu nội, cháu ngoại. Dù sinh ra trong hoàn cảnh nào, những đứa trẻ vẫn cần sự công bằng trong tình yêu thương của ông bà. Thương cháu ngoại khó khăn, bù đắp thêm cho cháu là điều nên làm. Nhưng nó không có nghĩa, cháu nội có điều kiện sống sướng hơn thì không được nhận tình yêu thương của bà giống như cháu ngoại. Ngỡ bà nghe rồi thông tư tưởng, ai ngờ mắng lại con dâu giàu không biết dạy con thương kẻ nghèo. Cứ thế chuyện trẻ con thành chuyện người lớn.

Hôm qua sinh nhật con bé, nó ngồi đếm số quà kỷ niệm của bà ngoại mua tặng cho, rồi quay sang bảo mẹ “con chỉ mong một ngày nào đó, trong tủ đồ lưu giữ kỷ vật của con có một món quà bà nội tặng mẹ ạ”. Cô nghe xong mà mắt cay xè. Bao giờ mẹ chồng mới hết quan niệm “thương con khó, bỏ quên con có” để đứa cháu nội không mang tâm trạng tủi hờn như bây giờ.

NGUYỄN LINH AN

Tin cùng chuyên mục

Hạnh phúc giản dị

Hạnh phúc giản dị

(PNTĐ) - Chị về đến nhà, đầu đau như búa bổ, hai tay rã rời. Nghĩ đến hai con cần phải ăn tối xong trước giờ học bài, chị tự nhủ: “Mình nằm chút thôi rồi dậy ngay”. Vậy mà khi chị tỉnh dậy, trời đã tối mịt.
Yêu sau cưới

Yêu sau cưới

(PNTĐ) - Ngân và Trung cưới nhau qua mai mối khi cả hai đã bước vào độ tuổi mà gia đình không còn muốn con cái "kén cá chọn canh" nữa. Trung khi ấy 30 tuổi, là một người đàn ông thành đạt, trầm tính và chín chắn, đang làm trưởng phòng kỹ thuật tại một công ty lớn. Ngân 28 tuổi, là cô giáo tiểu học hiền lành, chu đáo, sống giản dị và có phần khép kín.
4 “mẹo” đồng hành cùng con tuổi teen

4 “mẹo” đồng hành cùng con tuổi teen

(PNTĐ) - Khi con bước vào tuổi teen, nhiều cha mẹ thấy con trở nên khó bảo, không chịu hợp tác. Để có thể đồng hành cùng con, cha mẹ cần có phương pháp phù hợp. Dưới đây là 4 mẹo hay cha mẹ có thể tham khảo từ thạc sĩ giáo dục Nguyễn Thu Hương, Giám đốc Học viện The Zen Parenting Academy.
Dạy trẻ không áp đặt!

Dạy trẻ không áp đặt!

(PNTĐ) - Bà Phạm Minh Thoa, Chi hội trưởng Chi hội phụ nữ số 2, phường Cầu Diễn, quận Nam Từ Liêm hiện là bà của hai cháu nhỏ. Bố mẹ các cháu đều bận đi làm, nhiều hôm 7, 8h tối mới về, chưa kể có những chuyến đi công tác xa, vì vậy, phần lớn thời gian trong ngày các cháu ở với ông bà.
Bi kịch từ đứa con sinh thiếu tháng

Bi kịch từ đứa con sinh thiếu tháng

(PNTĐ) - Ngân xuất hiện ở phòng tư vấn với đứa con trai hơn một tuổi kháu khỉnh. Nhìn đứa bé bụ bẫm, dễ thương trong sáng như thiên thần bên người mẹ có học thức, xinh đẹp, không ai nghĩ họ lại là nạn nhân bạo lực gia đình gần hai năm nay.