Nhà có hai “ông tướng”

Nguyễn Thị Hương
Chia sẻ

(PNTĐ) -Từ khi cu Ben ra đời, ông nội bảo thế là nhà mình có hai ông tướng. Người thứ nhất là “tướng ông”. Ông tướng thứ hai là “tướng cháu”, nhỏ mà có võ.

Trước đó, ở trong nhà, ông nội là to nhất. Ông nói gì là bà và các con đều nghe răm rắp. Vậy mà “tướng cháu” đã khiến ông nhanh chóng bị “soán ngôi” chỉ sau một thời gian ngắn.

Cũng thật là lạ, hồi trẻ, ông cũng đã vào sinh ra tử trên khắp các chiến trường. “Tướng ông” chẳng sợ bom rơi, đạn lạc, lúc đối diện với kẻ thù cũng không nao núng. Thế nhưng, bây giờ, ông lại sợ  lắm trước tiếng khóc của “tướng cháu”. Đến nỗi, “tướng cháu” chỉ cần hơi mếu máo, sụt sùi là “tướng ông” đã vội vàng chạy tới dỗ dành. Buổi sáng, khi bố mẹ cháu đi làm vắng, tướng ông cứ quẩn quanh bên giường, chỉ lo “tướng cháu” trở dậy tủi thân, không có người đón tay. 

Bà vẫn bảo, “tướng ông” đầu đội trời, chân đạp đất, mình đồng da sắt, là điểm tựa cho cả nhà. Song, ông lại trở nên “mềm như bún”, sẵn sàng phá bỏ mọi nguyên tắc mỗi khi nghe “tướng cháu” gọi hai từ “ông ơi”. Ông thường cảnh cáo “con hư tại mẹ, cháu hư tại bà” ý là để bà không được chiều cháu quá. Thế mà chính “tướng ông” lại đang là người chiều “tướng cháu” nhất nhà. Chiều nào cũng vậy, ông thường giành phần đi đón cháu ở trường mẫu giáo với bà, cũng chỉ để có cơ hội đưa cháu đi chơi, mua cho cháu đồng quà, tấm bánh. Đến bữa, ông tự tay xúc cho cháu ăn. Mấy lần bà  nhắc ông phải để cháu tự lập, nhưng, chỉ cần bà đi khỏi là “tướng ông” lại “phạm luật” luôn. “Tướng ông” sợ “tướng cháu” không ăn hết suất sẽ gầy, sẽ yếu. 

Nhà có hai “ông tướng” - ảnh 1
Ảnh minh họa

Đến lượt tướng ông, mấy lần ốm, cái sự mệt mỏi khiến ông bứt rứt trong người. Thế là bà bất đắc dĩ trở thành nơi để ông trách móc vô cớ. Nhưng, đố ai làm “tướng ông” nói nặng lời với “tướng cháu” được. Lúc nào, “tướng ông” cũng nhẹ nhàng, cháu ơi, cháu à, còn cho “tướng cháu” trèo lên đầu, lên cổ mình dù rằng chỉ mới lúc trước, ông còn than vãn với bà là bị đau mình mẩy.

“Tướng ông” cũng thừa nhận, chức tướng của ông bây giờ là… tướng không ngai. Còn tướng thực sự của ông mới chính là cháu. Ai đời chỉ mới mấy tuổi đầu, “tướng cháu” đã có thể điều khiển, bắt “tướng ông” phải làm theo ý của mình. “Tướng cháu” muốn ông đọc truyện cho nghe, thì dù “tướng ông” có đang xem bộ phim truyền hình vô cùng yêu thích cũng phải bỏ xem. “Tướng cháu” muốn ông đưa đi chơi, thì dù đã trót hẹn với mấy ông bạn già, “tướng ông” cũng hủy hết chỉ để tập trung cho cháu. “Tướng ông” mắc nghiện hút thuốc lào, bà nhắc nhiều lần mà ông không bỏ được. Thế rồi chỉ sau một lần, khi nghe bác sĩ nói “tướng cháu” bị ho là do khói thuốc mà “tướng ông” đập điếu bỏ đi.
Từ bao giờ, “tướng ông” đã coi “tướng cháu” là vị đại tướng của mình. 

Tin cùng chuyên mục

Dưới mái nhà ngột ngạt

Dưới mái nhà ngột ngạt

(PNTĐ) - Người ta thường bảo Dung sướng vì lấy được chồng là giảng viên đại học, luôn cư xử lịch thiệp, điềm đạm, biết quan tâm. Nhưng ít ai biết, đằng sau vẻ bề ngoài tưởng như hoàn hảo ấy là một cuộc hôn nhân khiến Dung ngày càng mỏi mệt, vì phải sống bên người chồng quá đỗi cầu toàn và khắt khe.
Con dâu ở cữ... bệnh viện

Con dâu ở cữ... bệnh viện

(PNTĐ) - Cả tháng nay, bà chuẩn bị mọi thứ để ra thành phố chăm con dâu sinh con. Là đứa cháu đầu tiên của gia đình, bà muốn tận tay được chăm sóc cháu lẫn con dâu thật tốt trong tháng ở cữ. Ấy vậy mà, ngày con dâu sinh, con trai bà bảo thay vì về nhà ở cữ để bà nội, bà ngoại chăm sóc thì vợ nó sẽ ở cữ trong bệnh viện.
Món khoai tây đúc trứng của bà

Món khoai tây đúc trứng của bà

(PNTĐ) - Hôm nay, tôi quyết định làm món khoai tây đúc trứng cho bọn trẻ. Khi tôi còn bé, đây là món bà nội thường xuyên nấu cho chúng tôi, nhưng với các con tôi, một đứa lên 10, một đứa lên 8 tuổi, thì đây là lần đầu tiên các con được thưởng thức.
“Đa sắc màu” bữa tiệc điện ảnh Việt tháng 9

“Đa sắc màu” bữa tiệc điện ảnh Việt tháng 9

(PNTĐ) - Sau tháng 8 bùng nổ với “Mưa đỏ”, màn ảnh Việt không “hạ nhiệt” mà hứa hẹn “bùng nổ” trong tháng 9 với “bữa tiệc điện ảnh” phong phú, cực kỳ thịnh soạn, từ phim hành động, kinh dị đến tình cảm gia đình. Liệu có “món ăn” đủ sức để lại dư âm dài lâu, “làm mưa làm gió” tại các rạp chiếu trên cả nước?