“Hội chứng” e ngại... tượng đài

Chia sẻ

Những ngày đầu tháng 5, hai dự án xây dựng tượng đài bỗng chốc trở thành tâm điểm của dư luận, dù chỉ là những tượng đài… cấp huyện. Đó là tượng đài Bà Triệu với kinh phí 20 tỷ đồng tại khu công viên quảng trường trung tâm huyện Yên Định (Thanh Hóa) và tượng đài Chiến thắng Khâm Đức với kinh phí khoảng 14 tỷ đồng của huyện Phước Sơn (Quảng Nam).

Tượng đài Chiến thắng Khâm Đức với kinh phí khoảng 14 tỷ đồng của huyện Phước Sơn (Quảng Nam)Tượng đài Chiến thắng Khâm Đức với kinh phí khoảng 14 tỷ đồng của huyện Phước Sơn (Quảng Nam)

Thực ra, so với những dự án công trình/cụm công trình tượng đài “trăm tỷ”, hay thậm chí ngàn tỷ khác, thì những dự án một hai chục tỷ nói trên chưa thấm vào đâu, ít nhất là về quy mô đầu tư. Nhưng chúng trở thành nỗi bức xúc của dư luận bởi hai dự án xây dựng tượng đài ấy đều ở huyện nghèo.

Từ trước tới nay, mỗi khi có công trình tượng đài ở khắp cả nước, dư luận lại dành sự “quan tâm” rất lớn, vì sao vậy? Phải chăng xây dựng tượng đài là… chơi sang, là đầu tư không cần thiết?

Còn nhớ trước đây, câu chuyện một địa phương tuyên bố không bắn pháo hoa để tiết kiệm tiền tỷ cho dân nghèo. Trong cuộc tranh luận nên hay không nên bắn pháo hoa dịp ngày đó, tôi nhớ nhất một ý kiến trên báo chí ủng hộ việc tiêu tốn tiền tỷ bắn pháo hoa bằng một triết lý khiến cá nhân tôi giật mình: người nghèo cũng cần pháo hoa!

Ý kiến này không phải không có lý. Tại sao nhiều người cứ nghĩ rằng người nghèo thì chỉ cần cơm ăn, áo mặc, các chương trình từ thiện? Người nghèo cũng cần các niềm vui tinh thần để làm động lực cho cuộc sống, để vươn lên thoát nghèo.

Nhưng giữa nhu cầu tinh thần và vật chất luôn cần một sự hài hòa và thiết thực. Nếu bắn pháo hoa mang lại cho đông đảo người dân, kể cả người vô gia cư niềm hân hoan bất tận trong dịp năm mới, thì đáp ứng nhu cầu ấy cũng là cần thiết. Vấn đề là tổ chức bắn pháo hoa ở những đâu, với quy mô tầm mức như thế nào…

Cũng tương tự như vậy, xây dựng tượng đài, hay các công trình văn hóa nghệ thuật, xét về bản chất là việc làm đáng hoan nghênh, để đáp ứng nhu cầu tinh thần của người dân, trong đó có nhu cầu giáo dục, tìm hiểu lịch sử, truyền thống. Vấn đề là tính cấp thiết của công trình ấy ra sao, và chất lượng mỹ thuật thế nào?
Nếu tiếp cận các dự án tượng đài như vậy, chúng ta sẽ không đi từ thái cực này tới thái cực khác, cụ thể là không ồ ạt xây dựng tượng đài, nhưng cũng không hễ thấy dự án tượng đài là phản đối với lý do “người nghèo”, “huyện nghèo”…

Phải thấy rằng, ở những huyện còn nghèo, thì tính cấp thiết của công trình là điều cần phải cân nhắc hết sức kỹ càng, nhất là trong bối cảnh cuộc sống của nhiều tầng lớp nhân dân đang hết sức khó khăn do đại dịch Covid-19. Mọi sự chi tiêu đều phải tính toán để trước hết ổn định đời sống nhân dân và hồi phục sản xuất kinh doanh.

Nhưng ngay cả khi khó khăn qua đi, việc xây dựng các công trình văn hóa nghệ thuật cũng là cả một bài toán nan giải, không chỉ là chuyện tốn kém tiền tỷ, mà chính là về giá trị thẩm mỹ của công trình. Hệ thống tượng đài của nước ta được đánh giá là vô cùng đồ sộ, đầu tư với biết bao công sức tiền bạc của nhân dân, nhưng giá trị mỹ thuật lại là một dấu hỏi lớn, thậm chí vẫn đang tồn tại những tượng đài vừa kém cỏi về mặt thẩm mỹ, vừa xuống cấp về mặt chất lượng, mà không dễ gì tu bổ lại càng khó khăn trong việc… di dời hay đập đi. Lãng phí về mặt tiền bạc là một chuyện. Lãng phí về mặt thẩm mỹ mới là chuyện lâu dài. Đó là chưa kể những tiêu cực xung quanh các công trình tượng đài không phải là chưa từng xảy ra.

Để phòng chống những nguy cơ đó, phải bắt đầu từ việc quy hoạch hệ thống tượng đài; tạo cơ chế, quy trình để tuyển chọn được những mẫu tượng đài tốt, có giá trị mỹ thuật cao; đào tạo đội ngũ thi công; đến việc tăng cường quản lý đầu tư xây dựng để các công trình tượng đài để đảm bảo chất lượng kỹ thuật, mỹ thuật, tránh thất thoát lãng phí…Đặc biệt cần tăng cường xã hội hóa, thu hút các nguồn lực đầu tư cho văn hóa thông qua loại hình tượng đài và các công trình mỹ thuật hoành tráng khác. Bài học của hai huyện nghèo đòi xây tượng đài giữa mùa Covid-19 cũng là bài học lớn cho các địa phương khác đang có “khát vọng” xây tượng đài nhiều tỷ đồng.

MỸ NGUYỄN

Tin cùng chuyên mục

Tiểu thuyết “Đời gió bụi” vang danh quốc tế của Nguyễn Phan Quế Mai đã “về” Việt Nam

Tiểu thuyết “Đời gió bụi” vang danh quốc tế của Nguyễn Phan Quế Mai đã “về” Việt Nam

(PNTĐ) - Sau một hành trình dài trên trường quốc tế, tiểu thuyết Dust Child (Đời gió bụi) của nhà văn Nguyễn Phan Quế Mai được trở về quê hương trong ngôn ngữ Tiếng Việt. Tiểu thuyết từng được dịch ra hơn 15 ngôn ngữ và xuất bản tại 20 quốc gia, giành nhiều giải thưởng và vinh danh quan trọng.
Cặp đôi nghệ sĩ sáng tạo Long Oliver & Bom cùng khán giả bùng nổ cảm xúc trong đêm SYNC FEST 2025

Cặp đôi nghệ sĩ sáng tạo Long Oliver & Bom cùng khán giả bùng nổ cảm xúc trong đêm SYNC FEST 2025

(PNTĐ) - Trong suốt gần 2 tiếng đồng hồ, lần đầu tiên, cặp đôi nghệ sĩ sáng tạo Long Oliver và Bom nổi tiếng trên các nền tảng mạng xã hội với tên gọi “Thủng Long Family” đã mang tới cho các bạn trẻ Hà Thành một lễ hội âm nhạc đúng nghĩa, ngập tràn cảm xúc tại SYNC FEST 2025 được tổ chức tối 13/12 tại Kinh đô Ánh sáng KĐT Vinhomes Ocean Park 2.
Phát huy và lan tỏa giá trị di sản “Nghi lễ, trò chơi kéo co”

Phát huy và lan tỏa giá trị di sản “Nghi lễ, trò chơi kéo co”

(PNTĐ) - Nghi lễ và trò kéo co đã trở thành một phần không thể thiếu trong sinh hoạt văn hóa của cộng đồng, được gìn giữ, trao truyền qua nhiều thế hệ, mang trong mình tinh thần đoàn kết, sức mạnh và niềm vui hội làng. Sau 10 năm “Nghi lễ, trò chơi kéo co” được Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên hợp quốc (UNESCO) ghi danh, các cộng đồng thực hành di sản nghi lễ và trò chơi kéo co tại Hà Nội cũng như cộng đồng thực hành kéo co đã không ngừng bảo vệ, phát huy và lan tỏa giá trị di sản.