Lòng mẹ

Chia sẻ

PNTĐ-Rồi tôi cũng sẽ làm mẹ, dù là mẹ đơn thân nhưng sẽ là một bà mẹ mạnh mẽ và bao dung, yêu con theo cách riêng của mình như mẹ đã từng yêu tôi.

 
Tôi ê chề đi thuê nhà trọ, sau những cay đắng, chua chát khi ly hôn với chồng.
 
Đêm nằm trong căn phòng trọ bé tin hin chỉ kê đủ cái giường, nước mắt tôi cứ thế trào ra. Tôi cảm thấy có lỗi với mẹ, giận bản thân mình vì đã không nghe lời mẹ khi kết hôn với anh ta. Tôi cứ nghĩ hôn nhân chỉ cần có tình yêu là đủ và một khi ai đó đã yêu nhau thì sẽ không có bất cứ điều gì thay đổi được họ cả. Nhưng tôi đã nhầm. Người đàn ông mà tôi từng nghĩ sẽ đi với tôi đến cùng trời cuối đất lại có thể dan díu với một người con gái khác khi tôi vẫn đang bên cạnh anh ta, chỉ vì tôi không đáp ứng những thứ mà anh ta mong muốn có được.
 
Còn nhớ, khi tôi quyết định làm đám cưới với anh ta, mẹ đã khuyên: Con ạ, mẹ cảm thấy cuộc hôn nhân này không an toàn với con, con dừng lại được không?
 
Lòng mẹ - ảnh 1
Tôi kết hôn theo ý mình bất chấp lời khuyên của mẹ. Ảnh minh họa 

 
Tôi làm căng với mẹ: Con lại có cảm giác ngược lại với mẹ. Con lấy chồng cho con nên phải nghe theo cảm giác của mình chứ.
 
Mẹ bất lực trước sự ương bướng của tôi. Và dù không thuận lòng nhưng mẹ vẫn đứng ra tổ chức cho tôi một đám cưới mà nhiều cô gái khác ao ước. Ngày bước lên xe hoa, tôi ôm mẹ nhưng mắt ngước lên trời, tự nhủ: Rồi mẹ sẽ thấy, con sống rất hạnh phúc.
 
Nhưng rồi, hai năm sau ngày cưới tôi lại cay đắng ký vào tờ đơn ly hôn. Người đàn ông đó cần tôi như một cây cảnh trong nhà và cần tiền của mẹ tôi để kinh doanh. Cả hai thứ đó tôi đều không muốn đáp ứng cho anh ta. Thế là anh ta quay lưng lại với tôi. Tôi bàng hoàng nhận ra những toan tính bọc lót đằng sau lớp vỏ hào nhoáng của tình yêu và tôi quyết định buông tay.
Trong khoảng thời gian ấy, tôi ít về nhà mẹ. Mỗi lần về lại cười nói vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra. Có lẽ mẹ cũng tin là tôi hạnh phúc thật.
 
Đêm xảy ra chuyện, tôi xách va ly bỏ về nhà mẹ. Đứng trước cửa nhà mẹ rất lâu nhưng tôi không đủ can đảm để vào. Tôi không muốn mẹ nhìn thấy đứa con gái đầy kiêu hãnh của mẹ giờ thất bại thảm hại như này. Rồi, tôi bấm điện thoại gọi cho đứa bạn thân đến đón về nhà nó tá túc qua đêm.
 
Tôi quyết định thuê nhà trọ ở và giấu mẹ chuyện tôi ly hôn, giấu luôn cái thai tôi mang trong bụng được chừng nào hay chừng đó. Mẹ chắc bận công việc ở công ty và chuẩn bị cưới cho anh trai tôi nên cũng không để ý. Vài lần mẹ gọi điện bảo cuối tuần mẹ qua chơi nhưng tôi chối không có nhà. Thi thoảng, mẹ nhắn tin: Có khó khăn gì thì cho mẹ biết.
 
Chủ nhà tôi trọ là một người tốt bụng. Bà cho tôi đóng tiền theo tháng thay vì theo quý như những người thuê cùng dãy. Quạt điện phòng tôi hỏng, bà mang quạt mới sang cho mượn. Hôm nào nhà có đồ tươi ngon, bà lại chờ tôi đi làm về bê cái đĩa con con có ít thức ăn sang cho gọi là bồi dưỡng cho em bé. 
 
Mang thai đến tháng thứ  năm, một buổi sáng chuẩn bị đi làm thì tôi bị ngất xỉu. Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình nằm trong bệnh viện và mẹ đang ngồi bên cạnh.
 
- Mẹ…
 
Mẹ nắm lấy tay tôi:
 
- Con tỉnh lại là mừng rồi, có gì về nhà hãy nói.
 
Khi tôi về nhà, điều khiến tôi ngạc nhiên là đồ đạc của tôi ở phòng trọ đã được mang về nhà mẹ trước đó. Mẹ thấy tôi ngơ ngác, liền bảo:
 
- Lẽ ra chúng đã ở đây ba tháng trước nhưng vì mẹ nghĩ con chưa sẵn sàng để trở về nhà nên mẹ chờ.
 
Tôi ôm chầm lấy mẹ. Hóa ra những gì xảy ra với tôi mẹ đều biết hết. Nhưng mẹ không muốn dùng uy quyền hay sự mềm yếu của mình để níu gọi con gái mẹ về. Mẹ để cho tôi tự mình vượt qua nỗi đau, mẹ tôn trọng sự kiêu hãnh vốn có của tôi kể cả khi vì nó mà trái tim mẹ đau đớn.
 
- Mẹ ơi, con đã sai rồi.
 
Mẹ vuốt tóc tôi rồi đặt tay lên bụng của tôi bảo:
 
- Thật lòng mẹ mong muốn ngày hôm nay con trở về sẽ nói với mẹ rằng cảm giác của mẹ đã sai.
 
Nhưng bây giờ mọi chuyện thế này cũng không sao cả, biết sai thì mình sẽ tìm cách sửa sai, con đã mất đi một số thứ nhưng bù lại con đã có được thứ quý giá này.
 
Tôi áp tay mẹ vào má mình khóc trong hạnh phúc. Rồi, tôi cũng sẽ làm mẹ, dù là mẹ đơn thân nhưng sẽ là một bà mẹ mạnh mẽ và bao dung, yêu con theo cách riêng của mình như mẹ đã từng yêu tôi.
 
 
Thu Hoàn

Tin cùng chuyên mục

Bi kịch ra phố đổi đời

Bi kịch ra phố đổi đời

(PNTĐ) - Chị lặng lẽ nhìn ngôi nhà vắng lặng, muốn hét thật to cho đỡ bí bách. Đứa con trai vào trại cai nghiện một tuần nay. Vậy mà chồng chị xem như không có chuyện gì xảy ra; lại còn đi công tác dài ngày, không gọi về cho vợ hỏi xem tình hình thế nào. Nếu biết chuyển ra thành phố có ngày này, chị thà ở lại quê, cày ruộng quanh năm còn hơn.
Xin cha bỏ bia rượu - Thông điệp về tình phụ tử

Xin cha bỏ bia rượu - Thông điệp về tình phụ tử

(PNTĐ) - Tuần qua, bức ảnh của cầu thủ Lý Trung Hiếu trong trận đấu giữa U14 Hà Nội và U14 Hoài Đức tại Giải bóng đá U14 các CLB khu vực phía Bắc 2025 mặc chiếc áo truyền đi thông điệp rất cảm động dành cho cha mình đã trở thành hiện tượng viral trên mạng xã hội.
“Vén khéo” tài chính trong hôn nhân

“Vén khéo” tài chính trong hôn nhân

(PNTĐ) - Trong hôn nhân, tài chính, tưởng chừng khô khan, lại là một trong những “phép thử” quan trọng nhất cho sự bền chặt của một mái ấm. Giữa thời buổi vật giá leo thang, dịch bệnh, lạm phát và áp lực “bằng bạn bằng bè”, việc “vén khéo” chi tiêu trở thành kỹ năng sống còn đối với các gia đình trẻ.
Bí quyết giúp con tự chủ của cựu biên tập viên truyền hình

Bí quyết giúp con tự chủ của cựu biên tập viên truyền hình

(PNTĐ) - Chị Nguyễn Hoài Linh từng là một biên tập viên và đạo diễn tại VTV3 và hiện là một chuyên gia khai vấn tuổi teen. Chị cũng đồng thời là mẹ của một bé trai 14 tuổi và bé gái 12 tuổi. Chia sẻ với Phụ san Đời sống gia đình, chị cho biết, hành trình mà chị tâm đắc và "thực chiến" nhiều nhất mỗi ngày chính là làm mẹ của các con tuổi teen. Trên hành trình ấy, chị khá tâm đắc với phương pháp đã áp dụng để giúp con hình thành tư duy tự chủ.