Lòng mẹ

Chia sẻ

PNTĐ-Rồi tôi cũng sẽ làm mẹ, dù là mẹ đơn thân nhưng sẽ là một bà mẹ mạnh mẽ và bao dung, yêu con theo cách riêng của mình như mẹ đã từng yêu tôi.

 
Tôi ê chề đi thuê nhà trọ, sau những cay đắng, chua chát khi ly hôn với chồng.
 
Đêm nằm trong căn phòng trọ bé tin hin chỉ kê đủ cái giường, nước mắt tôi cứ thế trào ra. Tôi cảm thấy có lỗi với mẹ, giận bản thân mình vì đã không nghe lời mẹ khi kết hôn với anh ta. Tôi cứ nghĩ hôn nhân chỉ cần có tình yêu là đủ và một khi ai đó đã yêu nhau thì sẽ không có bất cứ điều gì thay đổi được họ cả. Nhưng tôi đã nhầm. Người đàn ông mà tôi từng nghĩ sẽ đi với tôi đến cùng trời cuối đất lại có thể dan díu với một người con gái khác khi tôi vẫn đang bên cạnh anh ta, chỉ vì tôi không đáp ứng những thứ mà anh ta mong muốn có được.
 
Còn nhớ, khi tôi quyết định làm đám cưới với anh ta, mẹ đã khuyên: Con ạ, mẹ cảm thấy cuộc hôn nhân này không an toàn với con, con dừng lại được không?
 
Lòng mẹ - ảnh 1
Tôi kết hôn theo ý mình bất chấp lời khuyên của mẹ. Ảnh minh họa 

 
Tôi làm căng với mẹ: Con lại có cảm giác ngược lại với mẹ. Con lấy chồng cho con nên phải nghe theo cảm giác của mình chứ.
 
Mẹ bất lực trước sự ương bướng của tôi. Và dù không thuận lòng nhưng mẹ vẫn đứng ra tổ chức cho tôi một đám cưới mà nhiều cô gái khác ao ước. Ngày bước lên xe hoa, tôi ôm mẹ nhưng mắt ngước lên trời, tự nhủ: Rồi mẹ sẽ thấy, con sống rất hạnh phúc.
 
Nhưng rồi, hai năm sau ngày cưới tôi lại cay đắng ký vào tờ đơn ly hôn. Người đàn ông đó cần tôi như một cây cảnh trong nhà và cần tiền của mẹ tôi để kinh doanh. Cả hai thứ đó tôi đều không muốn đáp ứng cho anh ta. Thế là anh ta quay lưng lại với tôi. Tôi bàng hoàng nhận ra những toan tính bọc lót đằng sau lớp vỏ hào nhoáng của tình yêu và tôi quyết định buông tay.
Trong khoảng thời gian ấy, tôi ít về nhà mẹ. Mỗi lần về lại cười nói vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra. Có lẽ mẹ cũng tin là tôi hạnh phúc thật.
 
Đêm xảy ra chuyện, tôi xách va ly bỏ về nhà mẹ. Đứng trước cửa nhà mẹ rất lâu nhưng tôi không đủ can đảm để vào. Tôi không muốn mẹ nhìn thấy đứa con gái đầy kiêu hãnh của mẹ giờ thất bại thảm hại như này. Rồi, tôi bấm điện thoại gọi cho đứa bạn thân đến đón về nhà nó tá túc qua đêm.
 
Tôi quyết định thuê nhà trọ ở và giấu mẹ chuyện tôi ly hôn, giấu luôn cái thai tôi mang trong bụng được chừng nào hay chừng đó. Mẹ chắc bận công việc ở công ty và chuẩn bị cưới cho anh trai tôi nên cũng không để ý. Vài lần mẹ gọi điện bảo cuối tuần mẹ qua chơi nhưng tôi chối không có nhà. Thi thoảng, mẹ nhắn tin: Có khó khăn gì thì cho mẹ biết.
 
Chủ nhà tôi trọ là một người tốt bụng. Bà cho tôi đóng tiền theo tháng thay vì theo quý như những người thuê cùng dãy. Quạt điện phòng tôi hỏng, bà mang quạt mới sang cho mượn. Hôm nào nhà có đồ tươi ngon, bà lại chờ tôi đi làm về bê cái đĩa con con có ít thức ăn sang cho gọi là bồi dưỡng cho em bé. 
 
Mang thai đến tháng thứ  năm, một buổi sáng chuẩn bị đi làm thì tôi bị ngất xỉu. Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình nằm trong bệnh viện và mẹ đang ngồi bên cạnh.
 
- Mẹ…
 
Mẹ nắm lấy tay tôi:
 
- Con tỉnh lại là mừng rồi, có gì về nhà hãy nói.
 
Khi tôi về nhà, điều khiến tôi ngạc nhiên là đồ đạc của tôi ở phòng trọ đã được mang về nhà mẹ trước đó. Mẹ thấy tôi ngơ ngác, liền bảo:
 
- Lẽ ra chúng đã ở đây ba tháng trước nhưng vì mẹ nghĩ con chưa sẵn sàng để trở về nhà nên mẹ chờ.
 
Tôi ôm chầm lấy mẹ. Hóa ra những gì xảy ra với tôi mẹ đều biết hết. Nhưng mẹ không muốn dùng uy quyền hay sự mềm yếu của mình để níu gọi con gái mẹ về. Mẹ để cho tôi tự mình vượt qua nỗi đau, mẹ tôn trọng sự kiêu hãnh vốn có của tôi kể cả khi vì nó mà trái tim mẹ đau đớn.
 
- Mẹ ơi, con đã sai rồi.
 
Mẹ vuốt tóc tôi rồi đặt tay lên bụng của tôi bảo:
 
- Thật lòng mẹ mong muốn ngày hôm nay con trở về sẽ nói với mẹ rằng cảm giác của mẹ đã sai.
 
Nhưng bây giờ mọi chuyện thế này cũng không sao cả, biết sai thì mình sẽ tìm cách sửa sai, con đã mất đi một số thứ nhưng bù lại con đã có được thứ quý giá này.
 
Tôi áp tay mẹ vào má mình khóc trong hạnh phúc. Rồi, tôi cũng sẽ làm mẹ, dù là mẹ đơn thân nhưng sẽ là một bà mẹ mạnh mẽ và bao dung, yêu con theo cách riêng của mình như mẹ đã từng yêu tôi.
 
 
Thu Hoàn

Tin cùng chuyên mục

Giữ cội rễ từ gia đình trong thế giới hội nhập

Giữ cội rễ từ gia đình trong thế giới hội nhập

(PNTĐ) - Trong một thế giới ngày càng phẳng, khi việc học tập, sinh sống và làm việc ở nước ngoài trở nên phổ biến, nhiều bậc phụ huynh người Việt lựa chọn cho con tiếp cận với nền giáo dục phương Tây từ rất sớm. Nhưng giữa làn sóng đó, có những người lại đi ngược dòng. Vợ chồng anh Nguyễn Hồng Trung (gốc Hà Nội) và chị Lương Quân Nhi (người Sài Gòn) là một trong số gia đình chọn đưa con từ Mỹ trở về Việt Nam để con học tập và trưởng thành trong lòng văn hóa quê hương.
Điểm tựa của con

Điểm tựa của con

(PNTĐ) - Hoàng Lê Hằng Nga vừa tốt nghiệp khoa Tâm lý học của Trường Đại học Khoa học xã hội và nhân văn. Do đặc thù của ngành học, cô cần phải thực hiện nhiều khảo sát, mỗi khảo sát lại cần nhiều khách thể tham gia. Mối quan hệ bạn bè ít ỏi khó mà đáp ứng được, nên Hằng Nga cần đến sự cứu trợ của bố mẹ nữa. Vì thế, bố mẹ Nga hàng ngày gửi đường link, bảng khảo sát của con gái cho bạn bè, người thân.
Giữ lại những bữa cơm chung

Giữ lại những bữa cơm chung

(PNTĐ) - Tôi sinh năm 1972, thuộc thế hệ 7x – thế hệ giao thời giữa cũ và mới. Chúng tôi lớn lên trong thời kỳ bao cấp còn nhiều thiếu thốn, nhưng cũng chính vì thế mà càng thấm thía giá trị của gia đình. Trong ký ức tuổi thơ tôi, gia đình là nơi ấm áp và đầy nền nếp.
Có mẹ đồng hành trong hành trình giảm cân

Có mẹ đồng hành trong hành trình giảm cân

(PNTĐ) - Sau 5 lần giảm cân, Nguyễn Tùng Chi (21 tuổi, quê Hải Dương, hiện là sinh viên đại học năm thứ 3 tại Hà Nội) từ 95kg còn 60kg, trở về thân hình cân đối. Giảm được số cân như vậy không hề dễ dàng và phải cần rất nhiều ý chí. Tùng Chi nói cô rất may mắn vì luôn có mẹ ở bên, động viên mình.