“Khi lỗi thuộc về những vì sao”: Cái chết và Sự Lãng Quên

Chia sẻ
 
Kể từ lần đầu tiên được xuất bản năm 2012, cuốn tiểu thuyết “Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao” của nhà văn người Mỹ, John Green, đã lấy đi bao nước mắt của độc giả trẻ trên toàn thế giới với câu chuyện tình giữa hai tâm hồn trẻ tuổi, nhưng đếm từng ngày đón nhận cái chết từ căn bệnh ung thư. 
 
“Khi lỗi thuộc về những vì sao”: Cái chết và Sự Lãng Quên - ảnh 1

 
Với danh mục tiểu thuyết về tình yêu, tâm lí tuổi mới lớn và chiến đấu lại căn bệnh ung thư, cuốn sách ấy, tưởng chừng sẽ sớm bị lãng quên vì cố ăn theo xu hướng thị trường, bỗng trở thành cuốn sách bán chạy nhất New York và giữ kỉ lục đó trong vòng 2 tháng. Xuyên suốt câu chuyện, John Green viết với một giọng văn hài hước, vô tư của những thiếu niên tuổi đôi mươi, nhưng đồng thời cũng là cũng là sự cam chịu, tức giận và bất lực trước số phận. 
 
Hazel Grace Lancaster là một cô gái 16 tuổi mắc bệnh ung thư. Ban đầu đó là ung thư tuyến giáp nhưng dần dần khối u lan đến phổi của cô. Vì vậy mà Hazel phải mang theo mọi lúc mọi nơi chiếc máy ôxy để trợ thở. Mỗi khi có người hỏi về chiếc máy, cô cũng chỉ thở phào một cách hồn nhiên rằng chỉ là phổi của cô rất tệ trong công việc duy nhất nó biết làm mà thôi, không có gì to tát cả đâu. Tuy vậy, cũng không có mấy ai hỏi về chiếc máy bởi lẽ cô chẳng bao giờ muốn ra ngoài.
 
Là một cô gái trẻ 16 tuổi đầy nhạy cảm nhưng phải đối mặt với một cái chết hẹn trước, Hazel suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và cái chết. Cô không ra ngoài, nhốt mình trong phòng, đọc đi đọc lại cuốn tiểu thuyết cũng về căn bệnh ung thư và ngẫm nghĩ về nó. Khi bị chẩn đoán là bị trầm cảm do tác dụng phụ của bệnh ung thư, cô chỉnh lại lời của vị bác sĩ, rằng đó là tác dụng phụ của việc chờ chết. 
 
Augustus là một chàng trai 17 tuổi bị mất một bên chân do ung thư xương. Giống như Hazel, hay cũng là bất cứ bệnh nhân bị ung thư nào khác, anh suy nghĩ nhiều về sự sống và cái chết. Nhưng không chỉ dừng lại ở cái chết, thứ khiến anh sợ hơn cả là bị lãng quên. Do đó, anh bị ám ảnh về việc phải làm những hành động vĩ đại, đủ để mọi người luôn nhớ đến anh. Augustus thích đặt một điếu thuốc trong miệng mình như một phép ẩn dụ cho khả năng kiểm soát của bản thân. Anh nói rằng cho dù anh đã đặt cái thứ chết chóc kia đang ở ngay giữa hai hàm răng mình nhưng anh không bao giờ cho nó sức mạnh để giết anh. 
 
Họ gặp nhau, yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên. Hazel trở nên mở lòng với mọi thứ trong cuộc sống hơn. Cô dần lơ đi những suy nghĩ về cái chết mà tập trung vào những sự lãng mạn, hạnh phúc mà Augustus dành cho cô. Về phía Augustus, anh coi việc làm Hazel hạnh phúc như một hành động cao cả mà anh luôn mong muốn được làm để chống lại nỗi sợ bị quên lãng của bản thân. Anh sẵn sàng nhường lại điều ước của bản thân cho Hazel để cô có thể thực hiện được ước vọng cuối cùng của mình. Cùng với tình yêu, cả hai bù đắp và nâng đỡ nhau lên trong cuộc sống. 
 
Tất cả như sụp đổ khi căn bệnh ung thư của Augustus tái phát. Hình ảnh một chàng trai mạnh mẽ, tự tin và quyến rũ biến mất, để lại một Augustus sợ hãi và dễ tổn thương, suy tàn trong chính con người cũ của mình. Anh bị buộc phải đối mặt với sự thật rằng mình sẽ chết mà chưa làm được bất cứ điều gì phi thường cho nhân loại cả. Tuy vậy, Hazel vẫn luôn yêu thương và ở bên anh, khiến anh nhận ra rằng việc ra đi mà không làm gì đó vĩ đại không có nghĩa rằng anh không quan trọng với bất cứ ai.
 
Trong những ngày cuối chăm sóc Augustus, Hazel cũng nhận ra mình đang trở thành người sẽ bị tổn thương bởi cái chết của người mà cô quan tâm. Điều đó khiến cô thay đổi hoàn toàn về những suy nghĩ trước đây của bản thân. Hazel nhận ra rằng nếu không có nỗi đau thì cô sẽ không bao giờ hưởng trọn được những niềm vui khi chúng đến. Nó chính là tiền đề cho sự sống và yêu hết mình ở trong mỗi chúng ta. Sau tất cả, cô hiểu sâu sắc rằng, cuộc sống được định nghĩa bằng những mối quan hệ, và những mối quan hệ lại được định nghĩa qua nỗi đau đớn khi mất đi một người thân trong cuộc sống.
 
Augustus và Hazel đã đánh bại nỗi sợ cái chết và sự lãng quên của họ. Cả hai đều không để lại nhiều gì cho đời, nhưng thứ tuyệt vời nhất mà họ đã ghi dấu ấn của mình trong cuộc đời này chính là những yêu thương đầy mãnh liệt, vượt lên mọi nỗi sợ, vượt lên cái chết. Những giây phút ngắn ngủi nhưng cũng là vĩnh viễn của họ có, đã hiện diện cho một thứ mạnh mẽ hơn cả - đó chính là tình yêu.
 
 
Duy Đỗ
(lớp 12, trường Northland Scholar Academy, Mỹ)

Tin cùng chuyên mục

Đức Phúc tiết lộ từng bật khóc vì áp lực cho giấc mơ mang nhạc Việt ra thế giới

Đức Phúc tiết lộ từng bật khóc vì áp lực cho giấc mơ mang nhạc Việt ra thế giới

(PNTĐ) - Ca sĩ Đức Phúc vừa chính thức ra mắt phim tài liệu mang tên “Quán Quân Quốc Tế Đến Từ Việt Nam” nhân dịp tròn 3 tháng kể từ thời điểm nam ca sĩ đăng quang ngôi vị Quán quân Intervision 2025. Với thời lượng hơn 30 phút, “Quán Quân Quốc Tế Đến Từ Việt Nam” tái hiện lại khoảnh khắc chiến thắng trên sân khấu Intervision 2025 của Đức Phúc và hé lộ toàn cảnh phía sau hậu trường: từ quá trình chuẩn bị khắc nghiệt đến những lựa chọn mang tính bước ngoặt để đưa hình ảnh, văn hóa Việt Nam đến với bạn bè quốc tế.
Chị Nguyễn Như Quỳnh - Người phụ nữ kiên trì giữ “hồn quạt” Chàng Sơn

Chị Nguyễn Như Quỳnh - Người phụ nữ kiên trì giữ “hồn quạt” Chàng Sơn

(PNTĐ) - Giữa nhịp sống hiện đại, khi nhiều nghề thủ công truyền thống đứng trước nguy cơ mai một vì không theo kịp giá trị kinh tế, chị Nguyễn Như Quỳnh (Thôn 1, Chàng Sơn, xã Tây Phương, Hà Nội) vẫn lặng lẽ đi một con đường khác: giữ nghề bằng tình yêu, bằng sự kiên trì và bằng cách gắn nghề với du lịch văn hoá bền vững.
Giữ lửa làng nghề bánh cuốn Thanh Trì qua câu chuyện của chị Nguyễn Thị Thư

Giữ lửa làng nghề bánh cuốn Thanh Trì qua câu chuyện của chị Nguyễn Thị Thư

(PNTĐ) - Đến với cuộc thi “Nữ đại sứ du lịch làng nghề Hà Nội 2025”, chị Nguyễn Thị Thư – Phó Chủ tịch Hội LHPN phường Vĩnh Hưng không chỉ mang theo niềm tự hào cá nhân mà còn gửi gắm trong đó tình yêu sâu sắc dành cho văn hóa truyền thống và một làng nghề ẩm thực lâu đời của Hà Nội: bánh cuốn Thanh Trì.
Lan tỏa sắc hương làng nghề Quảng Phú Cầu

Lan tỏa sắc hương làng nghề Quảng Phú Cầu

(PNTĐ) - Tham gia cuộc thi “Nữ đại sứ du lịch làng nghề Hà Nội 2025”, chị Nguyễn Thị Ngọc Linh, Chủ nhiệm Câu lạc bộ Doanh nhân nữ xã Ứng Thiên (TP Hà Nội) mang đến một câu chuyện dung dị nhưng giàu cảm xúc về làng nghề tăm hương Quảng Phú Cầu, nơi lưu giữ những giá trị lao động truyền thống và vẻ đẹp văn hóa đặc trưng của vùng ngoại thành Hà Nội.
Cô giáo mầm non Dương Thanh Huyền: Mong người trẻ tham gia phát triển làng nghề cây cảnh của quê hương

Cô giáo mầm non Dương Thanh Huyền: Mong người trẻ tham gia phát triển làng nghề cây cảnh của quê hương

(PNTĐ) - Sinh ra và lớn lên tại làng nghề hoa cây cảnh Tích Giang (xã Phúc Thọ, Hà Nội), cô giáo mầm non Dương Thanh Huyền mang trong mình một tình yêu bền bỉ và sâu sắc với nghề truyền thống của quê hương. Dương Thanh Huyền mong việc tham gia cuộc thi Nữ Đại sứ du lịch làng nghề Hà Nội 2025 sẽ giúp cô góp phần quảng bá về làng nghề hoa cây cảnh của xã mình.