Bruno đáng thương và tội nghiệp

Chia sẻ

Có một cuốn sách mà em đọc đi đọc lại rất nhiều lần là cuốn “Chú bé mang pyjama sọc” của nhà văn Ireland - John Boyne.

Bruno đáng thương và tội nghiệp - ảnh 1

Đây là một trong những cuốn sách mà ông sáng tác nhanh nhất, nhưng lại là cuốn sách bán chạy nhất với 500 triệu bản in khắp thế giới, từng nằm trong danh sách những cuốn sách bán chạy hàng đầu ở nhiều nước như Anh, Mỹ, Ireland… Cuốn sách cũng từng được chuyển thể thành phim và đã được rất nhiều khán giả yêu mến.

Em ấn tượng với nhân vật cậu bé người Đức 9 tuổi tên là Bruno. Cuối thế chiến II, cậu và gia đình chuyển về một miền quê sinh sống theo yêu cầu công việc của cha cậu vốn là một sỹ quan quân đội. Ở chỗ mới, cậu không có bạn bè và suốt ngày chỉ ở trong nhà, cậu rất nhớ nhà cũ, nhớ ông bà, nhớ bạn cũ. Một lần qua cửa sổ, Bruno nhìn thấy rất nhiều người mặc pyjama sọc giống nhau, đội mũ sọc hoặc không có tóc ở phía bên kia hàng rào. Bố cậu nói, những người đó không phải là “Người”.

Nơi ở mới khiến cậu buồn chán và muốn khám phá xung quanh. Bruno đã tìm cách lẻn ra sau nhà và phát hiện ra một cậu bé trạc tuổi mình ở phía bên kia hàng rào. Cậu bé mặc pyjama sọc này tên là Shmuel, cậu bị đưa đến đây cùng cha mình và bị bắt làm việc. Bruno đã chủ động nói chuyện và cả hai đã kết bạn với nhau. Ngày nào, Bruno cũng lấy lý do để đi ra sau nhà gặp Shmuel. Hai cậu bé chơi với nhau rất vui, Bruno thường mang đồ ăn cho cậu bạn mới của mình. Nhưng, người bạn mới đó lại là người Do Thái. Đó cũng là lý do mà mẹ Bruno không cho cậu chơi với bất kể ai xung quanh đây. Bruno không xa lánh người bạn mới, hàng ngày hai cậu bé vẫn nói chuyện, chia sẻ cùng nhau.

Một ngày, bố Bruno thông báo rằng gia đình cậu sắp phải rời xa nơi đây, sau khi nghe xong, Bruno rất buồn bã đã đi gặp Shmuel để nói lời tạm biệt. Shmuel khi đó đã nghĩ ra một cách là sẽ biến Bruno thành người Do Thái, như vậy, hai cậu sẽ có thể luôn là bạn, sẽ được nói chuyện với nhau hàng ngày, cả hai còn có thể đi tìm bố của Shmuel đã bị thất lạc. Shamuel mang cho Bruno bộ quần áo pyjama sọc, và Bruno chui sang phía hàng rào. Sau đó, đã có một chuyện xảy ra khi cả hai đang đi tìm bố Shmuel. Hai cậu bé bị đưa theo một nhóm người tới buồng hơi ngạt dành cho người Do Thái, nơi mà Bruno nghĩ rằng cả hai sẽ đứng đó đợi đến khi hết mưa nên vẫn vui vẻ lạc quan, không sợ hãi, nắm lấy tay nhau trong bóng tối…

Em yêu cuốn sách bởi rất yêu cậu bé Bruno dễ thương, tinh nghịch và tò mò, có tấm lòng nhân hậu. Khi Bruno ra sau vườn nhà, gặp Shmuel cũng là lúc cậu bé nhận rõ những bất công đối với người Do Thái. Cậu bé thương những người Do Thái, những người mà người Đức coi là kẻ thù, cho rằng họ rất xấu xa và tàn ác. Bruno thương người Do Thái bị bóc lột sức lao động, và bị người Đức mang ra giết hại nếu không làm được việc… Bruno đau lòng nhưng không thể làm được gì vì cậu còn quá nhỏ.

Bruno đã mặc pyjama sọc đóng giả thành người Do Thái để được ở lại nơi này, ở lại với người bạn Do Thái nhỏ bé. Nhiều tháng sau gia đình cậu đã không tìm thấy con trai. Mãi sau này khi Đức Quốc xã bị tiêu diệt, bố cậu mới biết rằng mình đã xông ngạt làm chết chính con mình cùng với những người Do Thái. Em thương Bruno bởi cậu bé ấy vô cùng tội nghiệp. Chiến tranh, sự thù hận không chỉ lấy đi mạng sống của hai người bạn nhỏ mà còn lấy đi một tình bạn thật đẹp đẽ, thật trong sáng, cảm động. Từ đây em hiểu hơn giá trị của hoà bình, khi đó con người sẽ được sống bình đẳng với nhau và đối xử với nhau tốt đẹp hơn, các bạn nhỏ sẽ được tự do kết bạn, sẽ được thoải mái chia sẻ, yêu thương nhau. Và nếu hoà bình, Bruno và Shmuel sẽ mãi mãi là những người bạn thân chứ không phải chịu bất hạnh như trong truyện…

LÊ NGỌC BẢO HÂN
Lớp 6E, THCS Nguyễn Du, Hà Nội

Tin cùng chuyên mục

Người phụ nữ kể chuyện nghề xây dựng quê hương bằng niềm tự hào

Người phụ nữ kể chuyện nghề xây dựng quê hương bằng niềm tự hào

(PNTĐ) - Sinh ra và lớn lên tại thôn Lai Cách, xã Đa Phúc (Hà Nội), chị Nguyễn Thị Năm hiện đang công tác tại khu vực Sân bay quốc tế Nội Bài, đồng thời tham gia công tác xã hội với vai trò Chi hội Phó Chi hội Phụ nữ thôn. Dù làm việc trong môi trường hiện đại, chị vẫn luôn gắn bó sâu sắc với quê hương và nghề truyền thống của người dân nơi đây - nghề xây dựng, hay thường được gọi quen thuộc là nghề thợ nề.
Đức Phúc tiết lộ từng bật khóc vì áp lực cho giấc mơ mang nhạc Việt ra thế giới

Đức Phúc tiết lộ từng bật khóc vì áp lực cho giấc mơ mang nhạc Việt ra thế giới

(PNTĐ) - Ca sĩ Đức Phúc vừa chính thức ra mắt phim tài liệu mang tên “Quán Quân Quốc Tế Đến Từ Việt Nam” nhân dịp tròn 3 tháng kể từ thời điểm nam ca sĩ đăng quang ngôi vị Quán quân Intervision 2025. Với thời lượng hơn 30 phút, “Quán Quân Quốc Tế Đến Từ Việt Nam” tái hiện lại khoảnh khắc chiến thắng trên sân khấu Intervision 2025 của Đức Phúc và hé lộ toàn cảnh phía sau hậu trường: từ quá trình chuẩn bị khắc nghiệt đến những lựa chọn mang tính bước ngoặt để đưa hình ảnh, văn hóa Việt Nam đến với bạn bè quốc tế.
Chị Nguyễn Như Quỳnh - Người phụ nữ kiên trì giữ “hồn quạt” Chàng Sơn

Chị Nguyễn Như Quỳnh - Người phụ nữ kiên trì giữ “hồn quạt” Chàng Sơn

(PNTĐ) - Giữa nhịp sống hiện đại, khi nhiều nghề thủ công truyền thống đứng trước nguy cơ mai một vì không theo kịp giá trị kinh tế, chị Nguyễn Như Quỳnh (Thôn 1, Chàng Sơn, xã Tây Phương, Hà Nội) vẫn lặng lẽ đi một con đường khác: giữ nghề bằng tình yêu, bằng sự kiên trì và bằng cách gắn nghề với du lịch văn hoá bền vững.
Giữ lửa làng nghề bánh cuốn Thanh Trì qua câu chuyện của chị Nguyễn Thị Thư

Giữ lửa làng nghề bánh cuốn Thanh Trì qua câu chuyện của chị Nguyễn Thị Thư

(PNTĐ) - Đến với cuộc thi “Nữ đại sứ du lịch làng nghề Hà Nội 2025”, chị Nguyễn Thị Thư – Phó Chủ tịch Hội LHPN phường Vĩnh Hưng không chỉ mang theo niềm tự hào cá nhân mà còn gửi gắm trong đó tình yêu sâu sắc dành cho văn hóa truyền thống và một làng nghề ẩm thực lâu đời của Hà Nội: bánh cuốn Thanh Trì.
Lan tỏa sắc hương làng nghề Quảng Phú Cầu

Lan tỏa sắc hương làng nghề Quảng Phú Cầu

(PNTĐ) - Tham gia cuộc thi “Nữ đại sứ du lịch làng nghề Hà Nội 2025”, chị Nguyễn Thị Ngọc Linh, Chủ nhiệm Câu lạc bộ Doanh nhân nữ xã Ứng Thiên (TP Hà Nội) mang đến một câu chuyện dung dị nhưng giàu cảm xúc về làng nghề tăm hương Quảng Phú Cầu, nơi lưu giữ những giá trị lao động truyền thống và vẻ đẹp văn hóa đặc trưng của vùng ngoại thành Hà Nội.