Gửi con nhờ ông bà “nuôi hộ”

Chia sẻ

Hai vợ chồng tôi là người tỉnh lẻ lên Hà Nội làm công nhân mấy năm nay. Từ ngày có con, chúng tôi phải nhờ bà ngoại lên chăm cháu để đi làm. Thương con cháu, mẹ vợ tôi không quản ngại điều kiện sống nhà trọ chật chội, tận tình chăm sóc cháu.

Gửi con nhờ ông bà “nuôi hộ” - ảnh 1 (Ảnh: Minh họa)

Nhờ có bà, vợ chồng tôi yên tâm đi làm không phải lo nghĩ gì. Vì còn công việc gia đình ở quê nên mẹ vợ tôi không thể ra phố chăm cháu lâu dài. Do đó khi bà về quê, vợ tôi có ý định gửi con cho ông bà “nuôi hộ”. Hai vợ chồng tôi sẽ có trách nhiệm gửi tiền về cho ông bà hàng tháng.

Tôi không muốn sống xa con nên bảo vợ cứ để con sống cùng bố mẹ, nếu không có bà giúp thì thuê người trông con. Nhưng, vợ tôi cho rằng thuê người không yên tâm bằng ông bà. Cô ấy còn dự định sẽ để con học ở quê luôn cho tiện, vì chi phí học hành ở thành phố đắt đỏ. Như vậy, ông bà sẽ “nuôi hộ” con tôi trong một thời gian dài. Tôi không biết làm như thế có tốt cho con mình hay không? Mong Tâm Giao tư vấn giúp!

Nguyễn Văn Tâm (Đông Anh, Hà Nội)

Hiện nay, do điều kiện sống, nhiều cặp vợ chồng trẻ ly hương làm ăn đã gửi con về quê sống cùng ông bà nội, ngoại. Nhìn ở một góc độ, việc đó sẽ tiện cho bố mẹ yên tâm làm ăn, các cháu được ông bà chăm sóc, nuôi dưỡng chu đáo. Vì thế, không ít ông bà đã nhận trách nhiệm nuôi hộ cháu khi con cái ly hương làm ăn.

Thế nhưng, nếu xét sự ảnh hưởng của trẻ khi phải sống xa bố mẹ, thiếu đi sự quan tâm chăm sóc hàng ngày của họ, thì có nhiều sự bất ổn trong đó. Bởi ông bà dù chăm sóc cháu tốt đến đâu cũng không thể thay thế được vai trò của bố mẹ khi nuôi dạy con cái. Cách nuôi dạy của ông bà không giống như bố mẹ. Có không ít ông bà vì thương cháu sống xa bố mẹ thiệt thòi mà cưng chiều quá mức, việc giáo dục cháu không được nghiêm khắc, khiến cháu có những thói hư tật xấu ngay từ lúc nhỏ. Đối với những ông bà già yếu, việc nuôi cháu là một gánh nặng không nhỏ, nhưng vì thương con cháu nên đành chấp nhận.

Trong trường hợp của bạn, hai vợ chồng tìm cách khắc phục để con sống gần bố mẹ là tốt nhất. Các bạn phải xác định mình là người có trách nhiệm chính trong việc nuôi dạy con chứ không phải ông bà. Dù khó khăn cũng phải tìm cách khắc phục, không nên ỷ lại vào ông bà, đá quả bóng khó khăn ấy sang cho họ gánh thay mình. Là người cha, bạn hãy có chính kiến trong vấn đề này. Bạn hãy phân tích cho vợ hiểu rõ trách nhiệm của mình, muốn con được nuôi dạy tốt thì bố mẹ phải trực tiếp làm điều đó, chứ không phải phó thác cho ông bà vì lý do bận làm ăn.

TÂM GIAO

Tin cùng chuyên mục

Đạo Hiếu là nền tảng mọi giá trị gia đình

Đạo Hiếu là nền tảng mọi giá trị gia đình

(PNTĐ) - Chữ Hiếu vốn là một giá trị văn hóa rất quan trọng của người Việt, thể hiện sự tôn kính, vâng lời và báo đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, tổ tiên. Hiếu cũng là một trong những đức tính được coi là nền tảng của các giá trị gia đình, xã hội.
Hãy hiếu thuận khi còn có mẹ!

Hãy hiếu thuận khi còn có mẹ!

(PNTĐ) - Trong guồng quay tất bật của cuộc sống, đôi khi ta quên mất rằng hạnh phúc giản dị nhất chính là còn được gọi hai tiếng “Mẹ ơi!”. Vu Lan về, câu nhắc nhở “yêu thương nhất là khi còn mẹ” càng trở nên tha thiết, để mỗi người con trân trọng hơn từng phút giây còn được sống trong vòng tay, nụ cười và sự chở che vô giá ấy.
Con dâu ở cữ... bệnh viện

Con dâu ở cữ... bệnh viện

(PNTĐ) - Cả tháng nay, bà chuẩn bị mọi thứ để ra thành phố chăm con dâu sinh con. Là đứa cháu đầu tiên của gia đình, bà muốn tận tay được chăm sóc cháu lẫn con dâu thật tốt trong tháng ở cữ. Ấy vậy mà, ngày con dâu sinh, con trai bà bảo thay vì về nhà ở cữ để bà nội, bà ngoại chăm sóc thì vợ nó sẽ ở cữ trong bệnh viện.
Dạy con... sống văn minh

Dạy con... sống văn minh

(PNTĐ) - Trong cuộc đời, có rất nhiều điều mà con người cần phải học. Với con trai, tôi ưu tiên dạy con... lối sống văn minh. Nghe thì khó hiểu vậy thôi chứ nếp sống văn minh chính là không xả rác bừa bãi, tôn trọng môi trường sống của mọi người.
Mua một chữ tình!

Mua một chữ tình!

(PNTĐ) - Thi thoảng cứ sau đôi ba tuần, bác họ - tức là chị gái của mẹ chồng tôi, lại cùng con gái đến nhà mẹ chồng tôi ở. Mỗi lần ở như thế kéo dài cả tuần, bác tôi vẫn gọi vui là đi an dưỡng.