Người tâm thần gây án: Vì không được “chữa bệnh tận gốc”

Chia sẻ

PNTĐ-Bị cáo Đỗ Quốc Phương (SN 1985, quê Hà Nam) mắc bệnh tâm thần phân liệt, giết chết nạn nhân trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh...

 
 Sau 7 năm được đưa đi chữa bệnh, ngày 16/8, TAND TP Hà Nội mở phiên xét xử, tuyên phạt bị cáo 10 năm tù. Đây là mức án thích đáng cho hành vi của bị cáo, nhưng điều khiến cho người thân bị cáo day dứt, là họ đã không chữa trị dứt điểm bệnh tâm thần cho con em mình nên mới dẫn đến hậu quả đau lòng.
 
Phương từng thi đỗ vào trường ĐH Bách khoa Hà Nội. Ôm khát vọng trở thành kỹ sư ngành công nghệ thông tin, thế nhưng vừa học hết năm thứ nhất, Phương mắc bệnh trầm cảm, hò hét, nói lảm nhảm, hoang tưởng nghi ngờ bạn bè có ý xấu hãm hại mình. Nhà trường thông báo tình hình bệnh tật của Phương cho gia đình, đồng thời cho phép cậu bảo lưu kết quả học tập để đi chữa bệnh. Bố mẹ Phương đưa con đi khám và điều trị ở bệnh viện tâm thần Bạch Mai.
 
Được một thời gian, nghĩ con đã đỡ bệnh, họ xin cho Phương xuất viện về nhà uống thuốc tự điều trị. Về nhà, Phương không giao lưu, tiếp xúc với ai, chối từ các buổi sinh hoạt đoàn thanh niên tại địa phương, cũng không thể đi học tiếp. Sợ con ở nhà bức bối, bệnh lại tái phát nặng hơn, bố mẹ cho Phương đi làm thuê ở Hà Nội. Trước khi đi, họ nhét đơn thuốc và thuốc vào balô kèm theo lời dặn: “Nhớ uống thuốc đều đặn, không được bỏ một liều nào”. Phương vâng dạ rồi bắt xe lên Hà Nội xin làm bảo vệ cho một quán bia.  
 
Cùng trông xe với Phương ở quán bia Hải Xồm là Hoàng Văn Luận (SN 1992, quê Yên Bái). Khoảng 23h ngày 22/4/2009, Phương cãi vã và xảy ra va chạm với Hoàng Văn Luận. Phương chạy vào khu bếp lấy dao chém Luận. Quá sợ hãi, Luận bỏ chạy lên tầng 2 nhưng Phương tiếp tục đuổi theo và chém nhiều nhát vào cổ, mặt, đầu khiến nạn nhân tử vong. Phương bị người dân xung quanh bắt giữ ngay tại chỗ.
 
Kết quả giám định pháp y tâm thần sau đó xác định, tại thời điểm gây án mạng, Đỗ Quốc Phương bị bệnh tâm thần phân liệt. Vì vậy, cơ quan tố tụng đã quyết định tạm đình chỉ vụ án, buộc hung thủ phải đi điều trị bệnh. Mới đây, bệnh tình của Phương đã ổn định, vụ án mới được đưa ra xét xử. Tại phiên tòa, bị cáo Phương khai, lý do giết anh Luận vì lúc đó trong đầu có một thế lực siêu nhiên đang sai khiến mình phải giết anh này. Thậm chí khi nói lời sau cùng, Phương còn xin HĐXX cho mình “một viên thuốc” vì quá đau đầu.
 
Phía dưới, chị Đỗ Thị Hương – chị gái bị cáo khẩn thiết: “Em tôi mắc bệnh tâm thần, gia đình tôi có lỗi khi không điều trị dứt điểm cho em. Em ấy đi làm, lần nào gọi điện về cũng bảo uống thuốc đầy đủ, không gây sự với ai. Nào ngờ em phát bệnh và giáng tai họa xuống nạn nhân Luận như vậy”.
 
Chị sụt sùi kể, Phương gây án mạng, cả gia đình chị cũng suy sụp theo. Mẹ chị vì quá đau buồn mà sinh bệnh rồi qua đời. Năm 2012, bố chị cũng mất vì bạo bệnh. Em trai út của chị vướng vào ma túy. Chị mải lo lắng việc bên ngoại nên chồng chị khó chịu, trách móc rồi đòi ly hôn. Giờ một mình chị lo cho ba con nhỏ đang tuổi ăn học, vừa thăm Phương hàng tháng tại cơ sở điều trị tâm thần lại vừa chạy vạy lo tiền bồi thường cho bị hại.
 
Nhắc đến khoản bồi thường, ông Dương (bố bị hại) thở dài: “Gia đình bị cáo mới bồi thường được 5 triệu đồng, trong khi đó, tiền mai táng phí cho con trai tôi đã 35 triệu đồng. Nhưng tổn thất đó chỉ là con số nhỏ, bởi mất mát của gia đình tôi không thể bù đắp được bằng tiền”.
 
Ông buồn rầu: “Con trai tôi chết khi nó chưa tròn 18 tuổi và giấc mơ vào trường cấp 3 vẫn còn đeo đẳng”. Theo lời kể của ông, Luận rất hiếu học. Vừa hết cấp 2, Luận thi đỗ vào cấp 3 trường huyện. Thế nhưng, nhà nghèo không có tiền mua xe đạp cho con đi học, mà trường huyện cách nhà gần 20km, Luận xin phép bố mẹ cho nghỉ học 1 năm để vừa đi làm thuê kiếm tiền mua xe, vừa ôn thi lại vào năm sau. Luận vừa chuyển đến quán bia làm được 2 tháng thì ông nhận được thông báo là con mình bị Phương đâm chết”.
 
Luật sư bào chữa cho bị cáo Phương mong HĐXX và gia đình bị hại thông cảm cho hoàn cảnh và sức khỏe của bị cáo để có những phán quyết hợp tình hợp lý. Sự việc này cũng là bài học cho những gia đình có người thân mắc bệnh tâm thần.

Quỳnh An

Tin cùng chuyên mục

Đạo Hiếu là nền tảng mọi giá trị gia đình

Đạo Hiếu là nền tảng mọi giá trị gia đình

(PNTĐ) - Chữ Hiếu vốn là một giá trị văn hóa rất quan trọng của người Việt, thể hiện sự tôn kính, vâng lời và báo đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, tổ tiên. Hiếu cũng là một trong những đức tính được coi là nền tảng của các giá trị gia đình, xã hội.
Hãy hiếu thuận khi còn có mẹ!

Hãy hiếu thuận khi còn có mẹ!

(PNTĐ) - Trong guồng quay tất bật của cuộc sống, đôi khi ta quên mất rằng hạnh phúc giản dị nhất chính là còn được gọi hai tiếng “Mẹ ơi!”. Vu Lan về, câu nhắc nhở “yêu thương nhất là khi còn mẹ” càng trở nên tha thiết, để mỗi người con trân trọng hơn từng phút giây còn được sống trong vòng tay, nụ cười và sự chở che vô giá ấy.
Con dâu ở cữ... bệnh viện

Con dâu ở cữ... bệnh viện

(PNTĐ) - Cả tháng nay, bà chuẩn bị mọi thứ để ra thành phố chăm con dâu sinh con. Là đứa cháu đầu tiên của gia đình, bà muốn tận tay được chăm sóc cháu lẫn con dâu thật tốt trong tháng ở cữ. Ấy vậy mà, ngày con dâu sinh, con trai bà bảo thay vì về nhà ở cữ để bà nội, bà ngoại chăm sóc thì vợ nó sẽ ở cữ trong bệnh viện.
Dạy con... sống văn minh

Dạy con... sống văn minh

(PNTĐ) - Trong cuộc đời, có rất nhiều điều mà con người cần phải học. Với con trai, tôi ưu tiên dạy con... lối sống văn minh. Nghe thì khó hiểu vậy thôi chứ nếp sống văn minh chính là không xả rác bừa bãi, tôn trọng môi trường sống của mọi người.
Mua một chữ tình!

Mua một chữ tình!

(PNTĐ) - Thi thoảng cứ sau đôi ba tuần, bác họ - tức là chị gái của mẹ chồng tôi, lại cùng con gái đến nhà mẹ chồng tôi ở. Mỗi lần ở như thế kéo dài cả tuần, bác tôi vẫn gọi vui là đi an dưỡng.