Bà ơi, cháu đã về!

Nguyễn Thị Hương
Chia sẻ

(PNTĐ) - Bà tôi có một ước mơ lớn, đó là một lần được đến châu Âu. Tuy nhiên, chi phí đi du lịch châu Âu đắt đỏ nên bao năm rồi, bà vẫn không hoàn thành được ước mơ đó.

Vì vậy, khi tôi trở thành sinh viên trường Đại học Ngoại ngữ, tôi nghĩ đấy sẽ là tiền đề tốt để tôi đưa bà sang châu Âu chơi. Bố mẹ tôi cũng bảo bây giờ cậy nhờ cả vào tôi giúp bố mẹ chăm lo, phụng dưỡng bà. 

Ngày tôi lên thành phố học đại học, tôi dặn: “Bà ở nhà nhớ giữ sức khỏe để đợi tới ngày cháu đưa bà đi châu Âu”. Bà tôi cười, hứa nhất định sẽ đợi tôi.

Năm thứ nhất, thứ hai, tôi vẫn phải nhờ cậy gia đình gửi tiền lên nuôi mình ăn học.

Năm thứ ba tôi bắt đầu đi làm thêm nên bố mẹ bớt lo toan cho tôi hơn. Nhưng, tôi vẫn chưa có tiền gửi về.

Bà ơi, cháu đã về! - ảnh 1
Ảnh minh họa

Rồi hết năm thứ tư, tôi ra trường, đi làm. Lại mất tới hai năm để khẳng định năng lực. Tiền lương tuy có cũng chỉ đủ chi tiêu cho bản thân ở thành phố.

Một năm đôi ba lần, tôi về quê. Vẫn nhớ như in lời hẹn với bà, tôi dặn bà cố gắng đợi tôi thêm chút nữa.

Cuối cùng, tôi cũng giành được một suất học bổng du học thạc sĩ ở châu Âu. Sau hai năm vất vả, trước khi bảo vệ  luận văn thạc sĩ, tôi ngỏ ý được mời bố mẹ và bà sang chứng kiến ngày tôi trưởng thành. Cứ nghĩ đến việc đã có điều kiện giúp bà hoàn thành giấc mơ năm nào, tôi vui lắm. Nào ngờ, bà tôi gọi sang cho tôi bảo: “Cháu à, giờ bà cũng đã ngoài 83 tuổi rồi. Bà chân chậm, mắt mờ, sức khỏe yếu nhiều rồi. Giờ, bà chỉ loanh quanh ở nhà thôi. Nay cháu có thể tung cánh bay xa, coi như cháu đã đi du lịch châu Âu thay cả phần bà rồi”. 

Tôi cố gắng nhờ bố mẹ thuyết phục bà đi, nhưng bố tôi cho biết, mấy năm qua khi tôi đi vắng, bà đã yếu đi nhiều. Bà còn đang bị bệnh tim, ngồi trên máy bay đường dài rất nguy hiểm. Biết là tôi đã mong đón bà ở châu Âu như thế nào nhưng sức khỏe của bà đã không còn cho phép bà đi nữa.

Bà ơi, cháu đã về! - ảnh 2
Ảnh minh họa

Lần đi sang dự lễ bảo vệ thạc sĩ của tôi năm đó chỉ có bố tôi. Mẹ tôi vì vướng việc lo cho bà nên cũng không đi được. 

Sau đó, tôi ở lại châu Âu làm việc thêm vài năm để lấy kinh nghiệm. Đầu năm nay, tôi quyết định trở về Việt Nam. Tôi vẫn còn nhớ cảm giác sau bao năm lại được về quê với bố mẹ. Mặc dù gần như mỗi ngày tôi vẫn cập nhật thông tin ở nhà qua những cuộc trò chuyện với bố mẹ nhưng sau khi gặp lại người thân, nhất là bà, tôi thấy tim mình nghẹn lại. Bà tôi vẫn ở đó trong ngôi nhà thân thuộc nhưng đã không còn đủ tỉnh táo để nhận ra tôi nữa. Bà còn hỏi tôi là ai, và vì sao lại đến nhà bà. Tôi òa khóc thấy thương bà vô cùng. Tôi giờ đã trở thành một người tạm gọi là trưởng thành, kiếm được đủ tiền để phụng dưỡng bà và bố mẹ thì bà đã không còn đủ sức để đợi nữa. Đừng nói đến giấc mơ đi châu Âu, ngay cả việc đợi để được trò chuyện, hàn huyên cùng cháu gái  hàng ngày cũng đã không thể thực hiện được.

Thương bà, tôi lại càng cảm thấy mình có trách nhiệm phải quan tâm, khẩn trương báo hiếu bố mẹ của mình. Tôi không muốn bố mẹ tôi lại phải tiếp tục đợi tôi cho tới khi đã quá muộn.

Tin cùng chuyên mục

Điều gì đảm bảo hạnh phúc?

Điều gì đảm bảo hạnh phúc?

(PNTĐ) - Sau mỗi câu chuyện không hay trong gia đình, người ta thường nhắc đến kèm hai từ “giá như”. “Giá như hồi ấy không tham công tiếc việc quá”, “Giá như hồi ấy mình nghe chồng/vợ một chút”, hay “giá như hai vợ chồng không cố đẻ thằng con trai”… Ừ thì giá như được xoay chuyển quá khứ theo ý mình, thì chắc hẳn gia đình nào cũng sẽ hạnh phúc.
Vượt qua thử thách bằng giữ vững niềm tin

Vượt qua thử thách bằng giữ vững niềm tin

(PNTĐ) - Với nhiều gia đình, hạnh phúc không phải là một con đường dễ đi. Thế nhưng, chỉ vì “chúng ta là một gia đình” mà họ sẵn sàng nắm tay nhau cùng vượt qua giông bão. Bởi khi nghĩ về một gia đình hạnh phúc, họ luôn nghĩ về cách mà họ cùng nhau bắt đầu một gia đình, là sự cam kết, tự nguyện hay mong muốn được san sẻ cuộc sống cùng nhau.
Hạnh phúc là sự hòa hợp tự nhiên

Hạnh phúc là sự hòa hợp tự nhiên

(PNTĐ) -Hạnh phúc (happy) là một khái niệm được nhắc đến khá nhiều từ cổ chí kim, từ Đông sang Tây. Kể từ khi Jayme Illien, chuyên gia Liên hợp quốc đưa ra ý tưởng và được Liên hợp quốc phê duyệt, ngày 20/3, Ngày Hạnh phúc (International Day of Happiness) đã trở thành một lời nhắn gửi đến mỗi chúng ta phải sống như thế nào để thấu hiểu, sẻ chia.
Sau ly hôn liệu có thể làm bạn?

Sau ly hôn liệu có thể làm bạn?

(PNTĐ) - Vợ chồng không thể cùng nhau đi đến hết cuộc đời, đó là duyên số. Nhưng cái nghĩa, cái tình và mối ràng buộc với con cái thì không thể chối bỏ. Sau ly hôn nhiều đôi coi nhau như kẻ thù không đội trời chung. Họ chặn hết mọi mối liên hệ, có khi còn cấm cản không cho gặp con. Rồi đôi bên thi nhau nhồi vào đầu bọn trẻ những điều không tốt đẹp về bố, mẹ của chúng. Vậy sau ly hôn liệu có thể là bạn?