“Cả phố này, chỉ mình ông có cháu”

Chia sẻ

Ông đã có tới 3 cháu nội, ngoại, vậy mà khi đứa cháu ngoại thứ tư ra đời, ông cũng vẫn vui như chưa bao giờ được vui như thế.

Ông giữ ảnh thằng cháu út ít trong điện thoại, sau đó đi ra ngoài đường, gặp ai quen cũng kiếm cớ để khoe cháu. Đến nỗi, có bà hàng xóm còn “mách” lại bà ngoại: “Gớm, ông nhà bà làm như cả phố này chỉ mình ông ấy có cháu”.

Nghe bà kể lại, ông chẳng ngại, còn lý sự cùn: “Cả phố này chẳng ai có cháu xinh xắn, khôi ngô sáng láng như các cháu của tôi thật”.

Thế rồi khi cháu được 3 tuần, không may ông mắc Covid-19. Bà trêu có lẽ cũng do cái tội ông ham đi khoe cháu nên mới nhiễm dịch vào người. Để đảm bảo an toàn cho cả nhà, ông phải dọn lên ở tận tầng áp chót. Nhưng cũng vì thế mà ông không thể ngày ngày vào thăm và bế thằng cháu út ít được nữa. Mỗi lần bà đưa cơm lên tiếp tế là ông lại hồi hộp hỏi: “Thằng cu sao rồi, có sốt xiếc gì không? Bà phải giữ không để cháu hai vạch nhé”. Rồi ông dặn bà phải mua chân giò về nấu cháo cho mẹ cháu ăn cho nhiều sữa. “Tôi đang lo không có ông vào động viên mỗi ngày, thằng cháu lại nhớ hơi ông”. Nhưng bà biết thừa là ông bện hơi cháu thì có.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Cả tuần đó, ngày nào ông cũng chăm chỉ uống vitamin, rồi xông hơi, súc họng, xịt nước muối. Ông mới bị ho có 2 tiếng đã cuống quýt nhắn bà phải mua ngay thuốc ho thảo dược cho ông ngậm. Rồi ông còn yêu cầu bà mang lên tầng cho ông cái đầu đĩa để ông bật băng tập thể dục dưỡng sinh. Tất cả đều từ động cơ phải mau khỏe để còn gặp cháu.

Sau 4 ngày, ông gióng giả tuyên bố ông chắc hết Covid-19 rồi. 8 ngày sau, ông test thử Covid-19 thì chỉ còn một vạch nét căng. Câu đầu tiên của ông, không phải là gọi tên bà dù bà đã chăm sóc ông từng đó ngày, mà là: “Ôi trời ơi, vậy là tôi lại được gặp thằng cháu của tôi rồi. Ơn giời, tôi đã không lây bệnh cho cháu, nếu không tôi sẽ ân hận lắm”.

Nhưng bà vẫn rất cẩn thận, yêu cầu ông chỉ được đứng ở ngoài phòng nhìn cháu từ xa thôi. Đến ngày thứ 11, xem ra ông đã thực sự khỏe mạnh, bà mới để cho ông được vào trong bế cháu. Đang ở ngoài cửa, vừa nghe bà gọi: “Ông ngoại ơi, cháu chờ ông bế này”, ông đã lao vào trong, ôm chầm lấy thằng cháu đỏ hỏn. Vắng ông mấy ngày mà nó đã lớn bổng, mắt miệng muốn hóng chuyện lắm rồi.

Ảnh minh họaẢnh minh họa

Nhìn bộ dạng của ông như vậy, bà không thể nhịn nổi cười. Bà bảo: “Có phải ông nào có cháu cũng bắng nhắng, sốt sắng như ông đâu nhỉ. Ai mà cũng coi cháu mình là nhất thì làm gì có cháu nào ở vị trí thứ hai”.

Kệ bà trách yêu, ông quay sang nhìn bà, rồi lại nhìn cháu. “Tôi cứ thích vậy đấy. Khi trẻ thì các con là cuộc đời của bố mẹ. Khi về già thì các cháu là cuộc đời của ông bà”.

THÁI ANH

Tin cùng chuyên mục

Muộn màng

Muộn màng

(PNTĐ) - Thay đồ xong, nhìn vào gương, khuôn mặt vui tươi, chị khẽ mỉm cười thì chuông cửa vang lên. Vừa mở cổng ra chị sững sờ bởi trước mặt chị là người chồng đã ly thân gần một năm nay kể từ ngày anh xách va ly đi theo cái mà anh gọi là tiếng gọi tình yêu.
Các cấp Hội Phụ nữ Hà Nội: Tập trung thực hiện đánh giá Sơ kết giữa nhiệm kỳ

Các cấp Hội Phụ nữ Hà Nội: Tập trung thực hiện đánh giá Sơ kết giữa nhiệm kỳ

(PNTĐ) - Phát huy tinh thần chủ động, đổi mới, sáng tạo, hướng tới các hoạt động cơ sở, trong quý II/2024, các cấp Hội Phụ nữ tiếp tục triển khai sâu rộng các phong trào thi đua, cuộc vận động; tích cực hưởng ứng đợt thi đua đặc biệt kỷ niệm 70 năm ngày giải phóng Thủ đô, 70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ và tập trung tổ chức, hoàn thành tốt việc thực hiện đánh giá Sơ kết giữa nhiệm kỳ Đại hội Đại biểu Phụ nữ các cấp nhiệm kỳ 2021 - 2026.