Cảm ơn mùa đông

Việt Phương
Chia sẻ

(PNTĐ) -

Mùa đông ơi xin đừng hắt hủi
áo khăn này mùa trước vẫn nguyên hương
hương hò hẹn phập phồng trong vạt áo
tôi gói cùng nhịp trống chèo khuya

Hay cứ hắt hủi đi, mùa đông nhé
những câu thương câu nhớ đã phong trần
nhịp trống chèo tan theo câu giã bạn
hắt hủi bao lần cũng chả oan đâu

Tôi không ngờ mùa đông
vẫn dành cho tôi cơn gió lạnh
để ấm lòng một kẻ đi xa

Tôi cuống quýt quàng heo may vào cổ
choàng sương mai lạnh lẽo quanh người
cảm hơi ấm câu chèo trong gió bấc
băng giá giấu trong lòng nhen nhóm sưởi tình thơ

                                                                    2/2015
                                                     Nguyễn Vũ Tiềm

Cảm ơn mùa đông - ảnh 1
Ảnh minh họa

LỜI BÌNH:
“Cảm ơn mùa đông” có lẽ là tuyên ngôn cứng cỏi nhất bởi nó được thốt lên trong sự lạnh giá. Cảm ơn mùa khắt nghiệt nhất, gay gắt nhất mà cũng thành thật nhất. Mùa đông, mùa cho ta nhận ra hơi ấm thực sự của lòng người:

Mùa đông ơi xin đừng hắt hủi
áo khăn này mùa trước vẫn nguyên hương
hương hò hẹn phập phồng trong vạt áo
tôi gói cùng nhịp trống chèo khuya

Mùa đông này vừa đến đã nhớ đông xưa. Phải rồi, chỉ có giá rét mới tạo  ra cơ hội để gìn giữ những “hò hẹn”, những “phập phồng”, những “nguyên hương” trong khăn áo… Áo khăn gói lại, lòng người ấp ủ từ mùa cũ và mùa sau gặp lại vẫn muốn tìm thấy hơi ấm xưa. Nhưng thật bất ngờ, khổ thơ thứ hai lại là một phản đề khác:

Hay cứ hắt hủi đi, mùa đông nhé
những câu thương câu nhớ đã phong trần
nhịp trống chèo tan theo câu giã bạn
hắt hủi bao lần cũng chả oan đâu

Cảm ơn mùa đông - ảnh 2
Ảnh minh họa

Giọng điệu ở câu thơ này thật ngang tàng: “Hay cứ hắt hủi đi, mùa đông nhé”. Thế nhưng, khi đọc tiếp thì đâu phải như thế, đó là cách nói dỗi, nói ngược để được an ủi, được nâng niu. Những câu thương nhớ phong trần hay “nhịp trống chèo tan theo câu giã bạn” là những gì không níu kéo được, làm khác được. Cái cách mà người thơ tự nhận lỗi về mình ấy mới oan uổng, mới oan ức làm sao…Vậy thì mùa đông (hay chính là một cô gái nào đó, nàng thơ nào đó), đâu nỡ kết tội anh. Đến đây, ta bắt gặp hai khúc tâm tình, khúc đầu tiên là một khổ ba câu thơ như giọng lĩnh xướng:

Tôi không ngờ mùa đông
vẫn dành cho tôi cơn gió lạnh
để ấm lòng một kẻ đi xa

Nghe ra, rất mâu thuẫn mà thống nhất, đã là “gió lạnh” làm sao lại có thể “ấm lòng” được cơ chứ. Nhưng thật ra, với kẻ đi xa như người ly hương, người ly biệt thì cái lạnh giá ấy là một đặc ân. Bởi thế, anh nhận lại trong sự vồ vập, háo hức:

Tôi cuống quýt quàng heo may vào cổ
choàng sương mai lạnh lẽo quanh người
cảm hơi ấm câu chèo trong gió bấc
băng giá giấu trong lòng nhen nhóm sưởi tình thơ

Hóa ra, tình yêu chính là sự hóa giải các đối cực: Anh vội vã “quàng heo may”, “choàng sương mai”, cảm “câu chèo trong gió bấc” để ngưng kết băng giá trong lòng. Nhưng, chính băng giá ấy là nơi chuyển hóa sang mặt đối lập, nơi tình thơ bùng lên nồng nàn nhất…

Đọc câu thơ cuối cùng: “băng giá giấu trong lòng nhen nhóm sưởi tình thơ”, tự hỏi có phải là nhãn tự đặt ở đây để tạo nên một phục bút chăng? Không hẳn thế, với các nhà thơ hiện đại, ý tứ luôn là sự dung hòa của các đối lập, chuyển hóa các thái cực tạo nên một chất thơ riêng. Cảm ơn mùa đông của nhà thơ Nguyễn Vũ Tiềm. Sẽ có nhiều mùa đông đến và đi nhưng chắc chắn nhiều người vẫn nhớ đến mùa đông trong bài thơ của anh…

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Dưới mái nhà ngột ngạt

Dưới mái nhà ngột ngạt

(PNTĐ) - Người ta thường bảo Dung sướng vì lấy được chồng là giảng viên đại học, luôn cư xử lịch thiệp, điềm đạm, biết quan tâm. Nhưng ít ai biết, đằng sau vẻ bề ngoài tưởng như hoàn hảo ấy là một cuộc hôn nhân khiến Dung ngày càng mỏi mệt, vì phải sống bên người chồng quá đỗi cầu toàn và khắt khe.
Con dâu ở cữ... bệnh viện

Con dâu ở cữ... bệnh viện

(PNTĐ) - Cả tháng nay, bà chuẩn bị mọi thứ để ra thành phố chăm con dâu sinh con. Là đứa cháu đầu tiên của gia đình, bà muốn tận tay được chăm sóc cháu lẫn con dâu thật tốt trong tháng ở cữ. Ấy vậy mà, ngày con dâu sinh, con trai bà bảo thay vì về nhà ở cữ để bà nội, bà ngoại chăm sóc thì vợ nó sẽ ở cữ trong bệnh viện.
Món khoai tây đúc trứng của bà

Món khoai tây đúc trứng của bà

(PNTĐ) - Hôm nay, tôi quyết định làm món khoai tây đúc trứng cho bọn trẻ. Khi tôi còn bé, đây là món bà nội thường xuyên nấu cho chúng tôi, nhưng với các con tôi, một đứa lên 10, một đứa lên 8 tuổi, thì đây là lần đầu tiên các con được thưởng thức.
“Đa sắc màu” bữa tiệc điện ảnh Việt tháng 9

“Đa sắc màu” bữa tiệc điện ảnh Việt tháng 9

(PNTĐ) - Sau tháng 8 bùng nổ với “Mưa đỏ”, màn ảnh Việt không “hạ nhiệt” mà hứa hẹn “bùng nổ” trong tháng 9 với “bữa tiệc điện ảnh” phong phú, cực kỳ thịnh soạn, từ phim hành động, kinh dị đến tình cảm gia đình. Liệu có “món ăn” đủ sức để lại dư âm dài lâu, “làm mưa làm gió” tại các rạp chiếu trên cả nước?