Đêm Hà Nội nhớ

Việt Phương
Chia sẻ

(PNTĐ) -

Xa một tuần có lâu quá không anh
Sao em thấy ngày cứ dài đến thế,
Đêm Hà Nội thơm nghẹn lòng hoa sữa
Ngôi sao em ngân ngấn khóc chân trời.

Ngày xa anh em bỗng hóa đơn côi
Gió cũng chẳng vô tình ngang cửa nữa,
Một chiếc lá rơi cũng làm em nhớ
Áp mặt lên trăng mới biết trăng gầy.

Hà Nội bồng bềnh trôi theo heo may
Ánh trăng nhắc về một thời mê đắm
Thơ em xuống dòng
Buồn nghiêng dấu lặng
Nỗi nhớ về anh lấp mãi không đầy…

                                    Bùi Sim Sim

Đêm Hà Nội nhớ - ảnh 1
Minh họa sưu tầm

LỜI BÌNH
Đây có lẽ là một trong số không nhiều các bài thơ tình được viết chân thực đến thế. Chân thực như một trang nhật ký bởi từ địa danh, từ tâm trạng đến thời điểm. Hà Nội cũng chính là đất lành để bao nhà thơ tình thành danh. Nhà thơ Nguyễn Bính đã viết: “Có trong đôi mắt xinh xinh/Ánh hồ Gươm biếc in hình ảnh tôi” (Đôi mắt); nhà thơ Lưu Quang Vũ cũng từng viết: “Những năm thương Hà Nội trăm lần hơn. Ngày ấy mắt còn trong trẻo trước tai ương. Em còn trẻ chúng mình sôi nổi lắm. Thích gặp nhau giữa đám đông bè bạn” (Viết lại một bài thơ Hà Nội). Với Bùi Sim Sim lại có một Hà Nội thật khác, Hà Nội của lời thầm thì trong tâm tưởng của một người đang yêu:

Xa một tuần có lâu quá không anh
Sao em thấy ngày cứ dài đến thế,
Đêm Hà Nội thơm nghẹn lòng hoa sữa
Ngôi sao em ngân ngấn khóc chân trời.

Một tuần, một tháng hay một năm có lẽ là quá gấp gáp, ngắn ngủi với nhịp sống mau lẹ, với guồng quay mưu sinh của nơi này. Ấy thế mà, với người đang yêu, đang nhớ sao nó dài đến thế, thời gian được đo bằng những “đại lượng” thật đặc biệt như “nghẹn lòng hoa sữa” hay “ngân ngấn khóc”. Giọt nước mắt của cô gái đang yêu, đang nhớ cứ đằng đẵng như thế mà chưa nhìn thấy le lói hy vọng nào.

Ở khổ thơ thứ hai, cảnh vật đã mang màu sắc cô đơn rõ nét hơn:

Ngày xa anh em bỗng hóa đơn côi
Gió cũng chẳng vô tình ngang cửa nữa,
Một chiếc lá rơi cũng làm em nhớ
Áp mặt lên trăng mới biết trăng gầy.

Dẫu cả khổ thơ chỉ có hai chữ “đơn côi” mà cô gái tự thốt lên nhưng cái sự “chẳng vô tình” của gió nhưng những “chiếc lá rơi”, “trăng gầy” cũng đều toát lên sự trống vắng, rơi rụng, hư hao ấy. Cái tài của người làm thơ là nói xa xôi mà ý tứ vẫn xuyên suốt cả bài thơ một cách khéo léo như thế. Khổ thơ cuối với năm câu và cách xuống dòng đầy bất ngờ:

Hà Nội bồng bềnh trôi theo heo may
Ánh trăng nhắc về một thời mê đắm
Thơ em xuống dòng
Buồn nghiêng dấu lặng
Nỗi nhớ về anh lấp mãi không đầy…

Hà Nội và trăng như hai “gam màu” chủ đạo, một “gam màu” sống động “bồng bềnh”, một “gam màu’ tĩnh lặng của trăng ký ức (ánh trăng nhắc). Đặc biệt ở câu thơ có dấu chấm cảm như mái đầu nghiêng nhớ, như ánh trăng chênh chếch bên thềm: “Thơ em xuống dòng/ buồn nghiêng dấu lặng”. Hẳn là, đã mấy ai tự ngắm thơ mình từ “hình vị”, từ vỏ chữ nghĩa đã nhận ra tâm trạng bên trong như nhà thơ Bùi Sim Sim chưa? Chắc chắn đây là một cách tân, một sự bất ngờ chỉ thi nhân mới tạo nên được bằng chính tâm trạng của một cô gái hồn nhiên, chân thật và yêu thương tha thiết. 

Đã có bao người giữa đêm Hà Nội mang trong mình nỗi nhớ như thế. Đọc thơ Bùi Sim Sim như thấy lại những tháng năm tuổi trẻ của những thế hệ sinh viên, của biết bao cô gái đã đem một nỗi nhớ đẹp như thế vào thi ca… 

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Duyên muộn

Duyên muộn

(PNTĐ) - Tin Xuân... sắp lấy chồng được bạn bè cô bàn tán rộn rã. Ai cũng mừng cho Xuân thoát ế, nhưng cũng băn khoăn liệu câu chuyện tình yêu đó có thật không... Ở tuổi này rồi, nếu lại bị thất tình thì tội Xuân lắm.
Chọn đúng nơi cho cha mẹ sống già

Chọn đúng nơi cho cha mẹ sống già

(PNTĐ) - Những ngày gần đây, tôi nghe nhiều người bàn tán, thậm chí bức xúc, khi thấy đâu đó xuất hiện xu hướng con cái, dù thành đạt, giỏi giang, lại đưa cha mẹ vào trại dưỡng lão. Không ít người xem đó là biểu hiện của sự bất hiếu, là bạc bẽo, là “có ăn học mà quên ơn dưỡng dục”. Nhưng với tôi, một người mẹ già từng trải, từng đứng lớp, từng nuôi con khôn lớn, tôi lại nghĩ khác: Con cái tiến bộ, hiểu biết, thì nên đưa bố mẹ vào trại dưỡng lão, nếu điều đó mang lại cuộc sống tốt hơn cho người già.
Bố mẹ, con và thần tượng

Bố mẹ, con và thần tượng

(PNTĐ) - Thời gian qua, với sự nở rộ của các chương trình giải trí quy tụ nhiều trai xinh, gái đẹp, sự xuất hiện của các ban nhạc, nhóm nhảy đã tác động nhiều tới giới trẻ. Nhiều bạn đã chọn cho mình thần tượng là các ca sĩ, diễn viên, nghệ sĩ... Tuy nhiên, nếu chỉ là sự hâm mộ đơn thuần thì không đáng nói. Có nhiều bạn trẻ còn trở nên cuồng thần tượng tới mức có thể bỏ hết công việc, sao nhãng cả người thân của mình chỉ tập trung dõi theo thần tượng.
Tâm Giao trò chuyện

Tâm Giao trò chuyện

(PNTĐ) - Chán cảnh... ở rể Sau khi kết hôn, em ở rể vì vợ chồng điều kiện kinh tế còn eo hẹp, chưa có điều kiện mua nhà riêng. Em cũng nghĩ rằng nhà nào cũng là nhà, dù bố mẹ vợ hay bố mẹ mình thì đều là bố mẹ. Tuy nhiên, sau một thời gian sống, em thấy rất bí bách. Lúc nào em cũng phải khép mình, sống nền nếp, nếu có muốn đi sớm về muộn, bù khú với bạn bè một chút cũng phải “ngó” mặt bố mẹ vợ. Chưa kể thi thoảng ông bà còn góp ý với em thế này, thế kia. Em thấy mình đúng là mất hết vị thế...           Bạn đọc nam (giấu tên).