Mẹ là dì... ghẻ

TẤN TUẤN (Quy Nhơn)
Chia sẻ

(PNTĐ) -

Mẹ qua đời khi Hạnh tròn 7 tuổi. Trí óc non nớt của Hạnh bắt đầu lo sợ ba sẽ có vợ khác. Khi còn sống mẹ thường kể cho Hạnh nghe các chuyện đời xưa như: Tấm Cám, Phạm Công Cúc Hoa… các bà mẹ ghẻ trong câu chuyện thường là gian ác.

Lúc ấy Hạnh nghĩ: Mẹ sẽ sống mãi bên Hạnh. Nhưng cuộc sống không như Hạnh nghĩ bây giờ mẹ đã đi xa rồi.

5 năm trôi qua, ba sống vậy nuôi Hạnh ăn học. Cứ tưởng cuộc đời sẽ êm ả. Hạnh dường như quên đi nỗi lo sợ ban đầu. Đến một hôm, ba dẫn về nhà một người phụ nữ lạ và giới thiệu đấy là mẹ tương lai của Hạnh, ba còn nói rất mong ngày cưới của ba, Hạnh sẽ có mặt.

Tinh thần Hạnh hụt hẫng hoàn toàn. Tìm đến cô giáo chủ nhiệm, Hạnh kể hết cho cô nghe những suy nghĩ của mình. Cô có vẻ suy tư đôi chút, nhưng cuối cùng cô vuốt tóc Hạnh an ủi:

- Đừng buồn con ạ! Đâu phải ai cũng ghét con riêng của chồng mình. Có khi cô ấy lại yêu quý con thì sao?

- Không! Không!… Mẹ ghẻ nào mà thương con chồng?

 Nói rồi Hạnh òa khóc và vùng bỏ chạy, mặc đằng sau có tiếng gọi với của cô giáo chủ nhiệm.

Mẹ là dì... ghẻ - ảnh 1
Ảnh minh họa

Ngày cưới của ba được tổ chức tại nhà hàng, để cho ba vui, Hạnh nghe lời ba đến dự. Ôi! nhưng những bước chân của Hạnh lần này sao mà nặng đến vậy.

Hạnh bỗng đâm ra ghét ba, suốt buổi tiệc Hạnh không ăn uống gì, sau đó trốn về nhà khóc một mình. Không tìm thấy Hạnh trong buổi tiệc, nên khi về đến nhà gặp Hạnh, ba có vẻ băn khoăn:

- Con mệt à?

- Không!

- Tại sao con không ở lại với ba?

- Con không thích!

Ba vuốt tóc Hạnh:

- Con lại khóc à? Ba làm tất cả là vì con mà! 

Không còn nén được nữa, Hạnh gào lên:

- Ba, ba đâu có còn thương con, ba thương con mà làm vậy à?

Ba chưa hết ngạc nhiên vì những lời nói của Hạnh thì bỗng có giọng nói nhẹ nhàng của người mẹ kế nói với ba:

- Em nghe hết cả rồi! Em không buồn đâu! Bất cứ đứa trẻ nào cũng nghĩ vậy khi sống chung với mẹ kế lần đầu. Lẽ ra mình chuẩn bị tình cảm cho con trước, anh đừng gắt gỏng con, từ từ rồi con sẽ hiểu.

Thế là từ đó Hạnh phải sống chung với người mà mình không thương yêu. Biết Hạnh thích sách, mỗi lần đi xa về, dì đều mua sách làm quà. “Giả dối! Chuyện này chỉ có những ngày đầu thôi” – Hạnh nghĩ vậy.

Trường học cách nhà khá xa, vậy mà Hạnh ngày nào cũng đi bộ đến trường. Hạnh khao khát có một chiếc xe đạp điện để đi học biết bao. Biết được mơ ước của Hạnh. Dì xin ý kiến ba rồi mua cho Hạnh một chiếc xe đạp điện bằng số tiền tiết kiệm được của dì.

“Cũng giả dối nốt! Bà ta làm như vậy để ít bữa nữa mình giữ con cho bà ấy đó mà”- Hạnh nghĩ. Nhất nhất những việc mà dì chăm sóc cho Hạnh, Hạnh đều từ chối.

Mẹ là dì... ghẻ - ảnh 2
Ảnh minh họa

Từ ngày mẹ mất, ba không còn quan tâm đến ngày sinh nhật của Hạnh nữa, Hạnh cũng vậy, nếu như… 

Chiều hôm ấy Hạnh đi học về thấy trên bàn học của mình một tấm thiệp xinh xắn gửi cho Hạnh. Hạnh vội mở tờ thiệp ra đọc:

“Chúc mừng sinh nhật thứ 13 của con. Dì mong con học giỏi, đạt được nhiều ước mơ”.
Dì, ôi! Sao dì biết được ngày sinh nhật của con, tại sao dì lại nhớ mà ba không nhớ.

Chợt có tiếng xe máy ngoài sân, Hạnh chạy ra, ba dừng xe rồi ôm chầm Hạnh vào lòng:

- Chúc mừng sinh nhật con gái của ba. Dì con mà không nhắc chắc ba cũng không nhớ. 

Hạnh nhìn dì, lúc này dì vừa ở dưới bếp lên, trên tay bưng chiếc bánh sinh nhật. Dì tươi cười âu yếm nói:

- Chúc mừng sinh nhật con! Đây là quà dì tự làm cho con. Con có thể mời thêm một vài đứa bạn thân cùng lớp đến dự nhé.

Thật bất ngờ. Hạnh thấy lồng ngực mình nghẹn ngào, nước mắt trào ra. Hạnh ôm chặt lấy dì lúc nào không biết, khe khẽ gọi:

- Mẹ ơi!

Dì khóc, những giọt nước mắt nồng ấm rơi xuống mặt Hạnh. Còn ba thì cười mà mắt đỏ hoe. Đây là lần đầu tiên kể từ ngày mẹ mất, Hạnh thấy ba vui như vậy.

Cô giáo của Hạnh nói đúng, không phải người mẹ kế nào cũng độc ác. Hạnh đã tìm được tình thương của người mẹ, một người mẹ kế dịu dàng, hiền lành biết bao …

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

Không gian thư viện: Chiều sâu văn hóa Hà Nội

(PNTĐ) - Giữa nhịp sống hối hả của một Thủ đô đang chuyển mình từng ngày, Hà Nội vẫn gìn giữ cho mình những khoảng lặng rất riêng - nơi con người có thể chậm lại, lật giở từng trang sách và lắng nghe nhịp thở của tri thức. Đó là những không gian thư viện, từ các thư viện lớn nằm ở khu vực trung tâm đến những thư viện cộng đồng, thư viện làng ở ngoại thành.
Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

Chuyển mình từ những mô hình “Bình dân học vụ số”

(PNTĐ) - Tại Hà Nội, phong trào Bình dân học vụ số được triển khai bền bỉ, lấy cơ sở làm điểm tựa. Từ cấp phường, xã, các mô hình gần dân, sát việc đã từng bước “mềm hóa” chuyển đổi số, biến những khái niệm tưởng chừng khô cứng thành các thao tác cụ thể, quen thuộc, dễ thực hành. Nhờ đó, người dân không chỉ tiếp cận mà còn chủ động sử dụng dịch vụ công trực tuyến.
Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

Phối hợp liên ngành phát triển người tham gia bảo hiểm

(PNTĐ) - Phấn đấu hoàn thành kế hoạch chi tiêu của BHXH Thành phố giao về phát triển BHXH tự nguyện, BHYT hộ gia đình, bảo hiểm xã hội các cơ sở của thành phố Hà Nội đã có những cách làm phối hợp liên ngành, hiệu quả, vừa giúp nhân dân nắm bắt đầy đủ, kịp thời các chính sách mới của Đảng và Nhà nước, vừa góp phần thực hiện chính sách an sinh xã hội trên địa bàn.
BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

BHXH TP Hà Nội siết chặt công tác giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng bảo hiểm

(PNTĐ) - Giám đốc BHXH Thành phố yêu cầu Chánh Văn phòng, Trưởng các phòng nghiệp vụ và Giám đốc BHXH các cơ sở nghiêm túc thực hiện đầy đủ các quy định của pháp luật, quy trình nghiệp vụ trong công tác tiếp nhận, giải quyết, chi trả và quản lý người hưởng BHXH, BHTN theo chỉ đạo của BHXH Việt Nam và BHXH Thành phố.
Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

Tuấn Hưng và hành trình tự “chữa lành”

(PNTĐ) - Những ngày cuối năm 2025, nam ca sĩ Tuấn Hưng xuất hiện trở lại với một vai trò mới - người viết nhạc. Tuấn Hưng ra mắt album “Chạm” gồm 5 ca khúc do chính anh sáng tác, khiến nhiều khán giả bất ngờ. Sự bất ngờ ở đây không chỉ là vai trò mở của Tuấn Hưng, mà vì sự hiện diện lặng lẽ, trầm tĩnh khác xa với “con ngựa bất kham” Tuấn Hưng của những ngày nào.