Ngày sum họp

THÁI ANH
Chia sẻ

(PNTĐ) - Hôm đó, trong zalo của đại gia đình tôi hiện lên tin báo: “Ngày… tháng…, hai nhánh gia đình ông già và ông trẻ gặp mặt. Người già trên 70 tuổi được miễn phí. Các cháu từ 6 tuổi trở lên mỗi người đóng góp 300.000 đồng. Ai tham gia đăng ký và đóng góp”.

Một lát sau, mọi người đăng ký gặp mặt rất rôm rả. Đặc biệt, có 2 gia đình các bác ở Mỹ cho biết cũng sẽ bay về Việt Nam để tham gia họp gia đình. “Lá rụng về cội, năm nào đi được là đi, chỉ sợ sau này sức khỏe không cho phép thì đành chịu. Lần này, bác sẽ cho các cháu chắt về để nhận họ hàng”, một bác viết. 

Ai trong đại gia đình chúng tôi cũng đều trân trọng hướng về ngày họp gia đình như vậy. 5 năm rồi, đại gia đình tôi mới có cơ hội được gặp nhau. Bình thường, cứ 3 năm là chúng tôi họp mặt một lần nhưng hai năm qua do dịch Covid-19 mà kế hoạch bị lui lại.

Quy định định kỳ họp mặt con cháu bắt đầu từ sáng kiến của ông nội tôi. Hồi đó, bố tôi và các cô chú đều lần lượt thoát ly lên thành phố, ở quê chỉ còn lại mình ông bà tôi. Thi thoảng, bố mẹ tôi về thăm ông bà thì cô chú tôi lại vừa từ quê lên. Mỗi người đi vào một dịp nên chẳng ai gặp ai. Lúc lên thành phố thì anh em bận rộn mưu sinh, tiếng là ở gần nhưng cũng ít qua lại nhà nhau được. Thế là ông tôi quyết định, cứ vào Chủ nhật tuần cuối cùng của mỗi quý, ông bà mở tiệc đón tất cả con cháu về. Còn giữa khoảng thời gian đó, nhà ai có điều kiện qua lại quê thì cứ chủ động. Hồi đó, việc gặp mặt chỉ diễn ra trong quy mô nhỏ vì số thành viên trong gia đình tôi chưa nhiều. Ngoài ông bà có bố mẹ tôi, các cô chú và chúng tôi, một đàn trẻ con lít nhít.

Ngày sum họp - ảnh 1
Ảnh minh họa

Sau đó, qua thời gian, chúng tôi lớn dần, có người yêu và có người đã lập gia đình rồi sinh con. Từ hai người là ông bà tôi nay con cháu đã lên tới 25 người, tính cả dâu, rể. Nhưng vẫn đều đặn 1 quý một lần, chúng tôi lại cùng về quê. Cả nhà ngồi ăn cơm từ trong nhà ra tận ngoài sân, cười nói rôm rả.

Dưới ông tôi còn một em trai. Nhánh con cháu của ông trẻ cũng rất đông. Một lần, ông tôi quyết định ngoài họp mặt con cháu “nội bộ gia đình” thì cứ 3 năm sẽ có thêm buổi họp cả “nhánh ông già và ông trẻ”. Mục đích là để cho anh em, con cháu trong dòng họ ở các thế hệ nhận mặt nhau.

  Ít lâu sau, ông bà tôi mất, ông bà trẻ cũng qua đời. Thế nhưng, theo nếp của ông bà để lại con cháu chúng tôi vẫn duy trì nề nếp họp gia đình. Trước đây, mỗi lần họp mặt là mấy cô bác ở gần rất vất vả vì phải lo đi chợ, chuẩn bị cỗ bàn. Công nghệ chưa phát triển, việc liên lạc cũng gặp nhiều khó khăn. Bố tôi có khi phải dành ra mấy ngày chỉ để gọi điện thông báo, rồi lại gọi để kiểm tra lại thông tin. Nhưng nay nhờ có hệ thống mạng xã hội, zalo… chỉ cần một cái “up” là con cháu hai nhánh đều nhận được. Chúng tôi thông báo rõ ràng từng suất đóng góp và sau đó dùng kinh phí thu được đặt cỗ ở ngoài nhà hàng. Đến giờ, anh em chỉ việc đến điểm hẹn nên không ai phải vất vả nấu nướng, dọn dẹp nữa. 

Chúng tôi nhận thấy trong thời buổi @, đây đó vẫn có nỗi lo cấu trúc gia đình sẽ trở nên lỏng lẻo hơn, các thành viên sẽ gần nhau hơn trên thế giới ảo mà xa nhau ở thế giới thật. Nhưng với chúng tôi lại khác, nền tảng gia đình vẫn rất bền vững. Ở đó, anh em con cháu vẫn luôn gắn kết với nhau, chia sẻ vui buồn được với nhau. Các con, cháu thế hệ sau vẫn luôn nhớ trên mình còn có ông, bà, các bác, cô, chú. Còn các ông bà thì vẫn dõi theo được sự phát triển của các con, cháu.

Tôi thầm cảm ơn ông bà tôi khi còn sống đã nhìn ra vai trò của gia đình và giúp chúng tôi gần nhau qua những buổi sum họp như thế. Anh em từ khắp nơi đổ về, gặp lại nhau mừng mừng tủi tủi. Chúng tôi thấy mình già đi, nhưng các con cháu thì lớn rất nhanh và truyền thống gia đình thì cứ thế được tiếp nối.

Tin cùng chuyên mục

Dưới mái nhà ngột ngạt

Dưới mái nhà ngột ngạt

(PNTĐ) - Người ta thường bảo Dung sướng vì lấy được chồng là giảng viên đại học, luôn cư xử lịch thiệp, điềm đạm, biết quan tâm. Nhưng ít ai biết, đằng sau vẻ bề ngoài tưởng như hoàn hảo ấy là một cuộc hôn nhân khiến Dung ngày càng mỏi mệt, vì phải sống bên người chồng quá đỗi cầu toàn và khắt khe.
Con dâu ở cữ... bệnh viện

Con dâu ở cữ... bệnh viện

(PNTĐ) - Cả tháng nay, bà chuẩn bị mọi thứ để ra thành phố chăm con dâu sinh con. Là đứa cháu đầu tiên của gia đình, bà muốn tận tay được chăm sóc cháu lẫn con dâu thật tốt trong tháng ở cữ. Ấy vậy mà, ngày con dâu sinh, con trai bà bảo thay vì về nhà ở cữ để bà nội, bà ngoại chăm sóc thì vợ nó sẽ ở cữ trong bệnh viện.
Món khoai tây đúc trứng của bà

Món khoai tây đúc trứng của bà

(PNTĐ) - Hôm nay, tôi quyết định làm món khoai tây đúc trứng cho bọn trẻ. Khi tôi còn bé, đây là món bà nội thường xuyên nấu cho chúng tôi, nhưng với các con tôi, một đứa lên 10, một đứa lên 8 tuổi, thì đây là lần đầu tiên các con được thưởng thức.
“Đa sắc màu” bữa tiệc điện ảnh Việt tháng 9

“Đa sắc màu” bữa tiệc điện ảnh Việt tháng 9

(PNTĐ) - Sau tháng 8 bùng nổ với “Mưa đỏ”, màn ảnh Việt không “hạ nhiệt” mà hứa hẹn “bùng nổ” trong tháng 9 với “bữa tiệc điện ảnh” phong phú, cực kỳ thịnh soạn, từ phim hành động, kinh dị đến tình cảm gia đình. Liệu có “món ăn” đủ sức để lại dư âm dài lâu, “làm mưa làm gió” tại các rạp chiếu trên cả nước?