Vu lan mẹ về

NGUYỄN THỊ THIỆN
Chia sẻ

(PNTĐ) -Hằng năm cứ đến Rằm tháng 7 âm lịch, hầu như mọi người con trên đất nước lại cùng hướng đến ngày lễ Vu Lan. Từ lâu trong tiềm thức của người Việt, lễ Vu Lan là dịp quan trọng để những người con bày tỏ sự hiếu thảo đối với cha mẹ mình và ông bà, tiên tổ.

Trần gian muôn nỗi buồn vui

Mẹ về bến Giác mây trời cõi tiên

Ở nơi thế giới người hiền

Chắc là mẹ chẳng ưu phiền đắng cay.

 Dài đêm thì lại ngắn ngày

Canh khuya vườn vắng rơi đầy cành sương

Bờ Mê thuyền gác bến thương

Trông vời cánh hạc biết phương nào về.

Gió đu gió đẩy cành tre

Lời ru mẹ vẳng tiếng khuya dãi dầu

Buồn vui ngậm héo lá trầu

Đắng cay chẳng thể bắc cầu vượt qua.

Vu Lan nhớ mẹ lệ nhòa

Đêm đêm bóng mẹ như là quanh đây

Cành trăng lá động hồn lay

Như là mẹ hái miếng cay ngoài vườn.

 

Con ra cầm trĩu nỗi buồn

Rưng rưng thắp nén hương thơm mẹ về.

                                                                                                             Nguyễn Ngọc Tung

Vu lan mẹ về - ảnh 1
Ảnh minh họa

LỜI BÌNH

Hằng năm cứ đến Rằm tháng 7 âm lịch, hầu như mọi người con trên đất nước lại cùng hướng đến ngày lễ Vu Lan. Từ lâu trong tiềm thức của người Việt, lễ Vu Lan là dịp quan trọng để những người con bày tỏ sự hiếu thảo đối với cha mẹ mình và ông bà, tiên tổ. Nhà thơ Nguyễn Ngọc Tung - hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, nguyên là Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật Vĩnh Phúc - cũng vậy. Bài thơ "Vu Lan mẹ về" của anh là tiếng lòng sâu thẳm của người con thương nhớ mẹ khôn nguôi, dù mẹ đi xa đã lâu nhưng tác giả vẫn tưởng như hình bóng mẹ quanh quất đâu đây.

 Dùng thể thơ lục bát truyền thống, âm điệu êm đềm, sâu lắng để nói về tình cảm, chuyển tải nỗi niềm nhớ thương mẹ da diết khiến lời thơ dễ đi vào lòng người. Những câu mở đầu giàu sức khái quát: "Trần gian muôn nỗi buồn vui/ Mẹ về bến Giác mây trời cõi tiên”. Hình ảnh bến Giác và bờ Mê trong bài được dùng xác đáng nói về thế giới cõi âm và trần thế. Chỉ có những ai ăn ở phúc đức, về với thế giới bên kia có thể đến được “cõi tiên”. Mẹ tác giả đi xa đã hơn mười năm, nhớ thương mẹ nhiều nên người con vẫn thấy căn nhà và khu vườn trống vắng. Sự trống vắng của không gian cộng hưởng với sự trống vắng của lòng người khiến cảnh vật thân thuộc cũng trở nên hiu quạnh, buồn  thương: "Canh khuya vườn vắng rơi đầy cành sương". Câu thơ diễn tả thời gian và không gian đầy nhớ thương khắc khoải. Thời gian trôi, người con vẫn luôn ngóng chờ mẹ về dù trong vô vọng: "Trông vời cánh hạc biết phương nào về". Mấy câu thơ trên tác giả dùng nhiều hình ảnh xưa cũ mang ý nghĩa biểu tượng như: Cành sương, cánh hạc cùng gợi tả niềm mong ngóng mẹ trong vô vọng.

Được biết chủ thể trữ tình là người anh cả trong số tám người con - "con đầu vai đội cổ mang", do hoàn cảnh phải tự lập, học tập xa nhà sớm  nên anh luôn được mẹ dành cho tinh cảm nhiều nhất. Cũng do tấm lòng thương yêu và hiếu kính đấng sinh thành, nhà thơ không lúc nào quên hình ảnh và lời ru của mẹ. Thơ gợi lại kỷ niệm về mẹ ở đây mang rất đậm phong vị ca dao: "Gió đu gió đẩy cành tre/ Lời ru mẹ vẳng tiếng khuya dãi dầu/ Buồn vui ngậm héo lá trầu/ Đắng cay chẳng thể bắc cầu vượt qua". Chân dung người mẹ "dãi dầu" mưa nắng để nuôi con, chăm lo cho gia đình, trải bao "buồn vui" của kiếp người khi sống ở thời kỳ đất nước còn nghèo khó hiện lên thấp thoáng qua từng câu chữ. Trong hơn bốn mươi năm sáng tác, nói lên tình cảm với mẹ, nhà thơ đã gửi gắm qua nhiều bài: Thơ dâng mẹ, Ngọn khói, Đêm qua mẹ về, Nếu một ngày vắng gió... Trong bài thơ "Vầng trăng, tình mẹ", có những câu: "Trăng lên đã vượt ngọn cau/ mẹ còn thái khoai, xay lúa/ thương mẹ đường kim mũi chỉ/ vá sao tròn mảnh trăng gầy?". Đọc thơ, thấy rõ ràng Nguyễn Ngọc Tung có biệt tài trong việc sử dụng những hình ảnh ẩn dụ có sức biểu cảm mạnh mẽ, lay thức trái tim bạn đọc. Những câu cuối bài này, lời thơ vút lên từ trái tim chan chứa yêu thương khiến người đọc dễ đồng cảm với tác giả: "Vu lan nhớ mẹ lệ nhòa/ Đêm đêm bóng mẹ như là quanh đây/ Cành trăng lá động hồn lay/ Như là mẹ hái miếng cay ngoài vườn/ Con ra cầm trĩu nỗi buồn/ Rưng rưng thắp nén hương thơm mẹ về”. Nhan đề bài và ở đây đều nói đến Vu Lan, nói tới lễ tiết những người con báo đáp đấng sinh thành mong  giải thoát họ khỏi chốn khổ cực tột cùng ở cõi âm. Tấm lòng đối với mẹ của nhà thơ trong bài đã nói hộ tình cảm của rất nhiều người con đối với mẹ cha. 

Ý kiến bạn đọc

Tin cùng chuyên mục

Tưởng chung mà hóa... riêng

Tưởng chung mà hóa... riêng

(PNTĐ) - Có những tài sản, khoản nợ hình thành trong hôn nhân, được biết bởi cả hai vợ chồng nhưng lại không phải là tài sản và nợ chung. Vì vậy, quyền sở hữu tài sản hay trách nhiệm trả nợ lại chỉ thuộc 1 trong 2 bên.
Một ngày hai lần làm giỗ cha...

Một ngày hai lần làm giỗ cha...

(PNTĐ) - Cứ đến ngày giỗ ông Thành là đám con cháu, họ hàng thân tộc nhà ông lại nhộn nhịp vào ra ăn cỗ hết nhà con trai trưởng đến nhà con trai thứ. Cỗ nhà nào cũng to, khách mời không kém nhau một người. Ai ăn cỗ nhà anh con trưởng mà không vào ăn cỗ ở nhà con trai thứ hoặc ngược lại thì thế nào ngày mai cũng… to chuyện.
Đàn bà, con gái biết gì

Đàn bà, con gái biết gì

(PNTĐ) - Câu nói cửa miệng của anh với vợ thường là: “Đàn bà con gái biết gì mà tham gia”, “Đàn bà con gái chỉ làm hỏng việc”... Đến nỗi, nhiều khi anh nói với vợ trong sự vô thức như một thói quen...
Tri ân những con người góp phần làm nên lịch sử

Tri ân những con người góp phần làm nên lịch sử

(PNTĐ) - Kỷ niệm 50 năm ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, các cấp Hội Phụ nữ Hà Nội đã tổ chức nhiều hoạt động, chương trình ý nghĩa, thiết thực thăm hỏi, tri ân các các nữ thương binh, vợ liệt sỹ gia đình có công, san sẻ khó khăn với phụ nữ... Các hoạt động đã góp phần giáo dục truyền thống cách mạng, lòng yêu nước, đồng thời khơi dậy khát vọng cùng góp sức xây dựng đất nước bước vào kỷ nguyên mới - kỷ nguyên vươn mình của dân tộc.